Y Tiên Thiểu

Qua một lát, nàng mới ngưng được tiếng cười:

- Nhân tẫn sở dụng là không sai. Bất quá, quản lý công ty Hoa Sinh Dược Nghiệp vẫn còn có chút rời rạc. Một số người cũng không phải rất chuyên nghiệp, muốn làm đại công ty quốc tế cường đại chân chính, nhất định phải có đoàn đội quản lý, kinh doanh tốt hơn nữa.

- Ừ, cái này ta đồng ý.

Tùy Qua nói:

- Công ty Hoa Sinh Dược Nghiệp chính đang nhanh chóng trưởng thành, cần một vài cải cách. Cứ dựa theo lời ngươi vừa nói "vật tẫn sở dụng, nhân tẫn kỳ tài" tiến hành cải cách, không nên bởi vì thân phận trước kia của bọn họ là côn đồ, lại đem bọn họ đuổi ra khỏi công ty. Mà phải xem bọn hắn có thích hợp với chức vị này hay không, có thể vì công ty sáng tạo ra càng nhiều giá trị hơn hay không. Loại chuyện này, ngươi hãy cùng với Nhãn Kính thương lượng đi.

- Ngươi đồng ý tiến hành cải cách sao?

Hoa Tuyết Nhạn vui vẻ nói:

- Ta vốn dĩ nghĩ đến ngươi là một người thông thái rởm đấy.

- Ta còn trẻ như vậy đã là một người đầy hứa hẹn, làm sao có thể thông thái rởm được?

Tùy Qua cười nói, lúc này cửa thang máy mở ra:

- Được rồi, ta đi đón Vũ Khê tan làm đây.

Hoa Tuyết Nhạn cười dịu dàng, hướng một bên khác đi đến, bỗng quay đầu lại nói rằng:

- Xem ra, ánh mắt của Vũ Khê cũng không tệ lắm.

- Cảm ơn đã khen ngợi.

Tùy Qua cười nói:


- Tuy rằng lời khen ngợi này tới hơi chậm chạp một chút.

- Hừ, gia hỏa tự đại.

Hoa Tuyết Nhạn hừ một tiếng, không để ý tới Tùy Qua nữa.

Tùy Qua gõ cửa phòng làm việc của Đường Vũ Khê.

- Tiến vào.

Thanh âm của Đường Vũ Khê ở bên trong vang lên, đã có chút uy nghiêm, xem ra nàng đã từ từ thích ứng với thân phận người nắm giữ Tiên Linh Thảo Đường Cơ Kim.

Tùy Qua đẩy cánh cửa phòng làm việc ra, thấy Đường Vũ Khê đang ở trên bàn làm việc phê duyệt văn kiện, có vẻ rất là bận rộn Thẳng đến khi Tùy Qua tới gần bàn làm việc của nàng, Đường Vũ Khê mới nhận thấy được dị thường, sau đó mạnh mẽ ngẩng đầu lên, nhìn thấy là Tùy Qua tới, hơi chút kinh ngạc nói:

- Sao ngươi lại tới đây?

- Ngươi muốn nói như vậy, ta thật đúng là nhàn rỗi.

Tùy Qua cười nói, hai tay đã bắt đầu không thành thật rồi.

Mặc dù bây giờ vẫn là giữa đông đầu xuân, nhưng bên trong phòng làm việc của Đường Vũ Khê tự nhiên là mở hệ thống sưởi hơi, hơn nữa hệ thống sưởi hơi rất đầy đủ. Cho nên nàng ở trong phòng làm việc mặc y phục cũng không có quá nhiều. Áo lông màu trắng, phối hợp váy ngắn lông dê màu xám tro, có vẻ ưu nhã mà lão luyện. Nhất là ở trong phòng làm việc, lại không có người khác ở cùng, vì vậy lại có một loại sức hấp dẫn khác.

Một đôi tay của Tùy Qua hiện tại đã là quen việc dễ làm, thoáng cái liền trượt vào bên dưới y sam của Đường Vũ Khê.

- Đừng mà...

Đường Vũ Khê hừ một tiếng, vội vã ngăn cản động tác của Tùy Qua tiến thêm một bước, mặt của nàng cũng sắp nóng lên rồi:

- Không nên ở chỗ này, để người khác biết được, ta tình nguyện nhảy lầu cho rồi.

- Ngươi là lão đại ở nơi này, ai dám xông loạn vào phòng làm việc của ngươi a.

- Đừng mà...xem như ta van cầu ngươi đại sắc ma này.

Đường Vũ Khê cầu khẩn nói:

- Cùng lắm thì buổi tối ta cùng ngươi "ngắm sao" được không?

- Vậy phải xem hai lượt?

Tùy Qua đưa ra điều kiện.

- Ai, ngươi một hồi chưa xem xong đã đến trời sáng rồi, nào còn có cơ hội xem hai lượt a.

Đường Vũ Khê cười nói ha hả, cuối cùng cũng thoát khỏi ma trảo của Tùy Qua, sau đó đem văn kiện trước mặt vứt xuống một bên:

- Có ngươi gia hỏa này quấy rối, xem ra chỉ đành để ngày mai lại xử lý những văn kiện này rồi. Ai, ta thấy ta chính là một người mệnh khổ, chịu vất vả. Mỗi ngày vì ngươi bận rộn như thế, mà ngươi gia hỏa này lại ngồi mát ăn bát vàng không nói, còn đi ra ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt.

- Vũ Khê, ngươi thực sự mệt mỏi đến vậy sao?


Tùy Qua không khỏi có chút đau lòng nói:

- Chúng ta lại lựa chọn người khác, ngươi cũng không cần tự mình đến xử lý.

- Nói lời ngốc nghếch gì đó.

Đường Vũ Khê nói:

- Có đôi lúc ngươi có vẻ thông minh, có đôi lúc lại như một tên ngốc vậy. Ta nói như thể, chỉ là muốn cho ngươi quan tâm nhiều hơn, yêu thương nhiều hơn chút thôi. Đây chính là sự nghiệp chung của hai chúng ta, ta vì sao lại buông tay mặc kệ được? Huống chi, nếu như thông báo tuyển dụng nhân sự, đó không phải là lại phải tốn thêm nhiều tiền nữa sao?

- A, quả nhiên là một lão bản nương keo kiệt.

Tùy Qua từ trên giá treo đồ lấy áo bành tô của Đường Vũ Khê xuống rồi mặc vào cho nàng:

- Đi, bằng không sẽ không kịp ăn bữa cơm tối đấy.

- Cơm tối thắp nến? Lãng mạn như thế, ở nơi nào a?

Đường Vũ Khê cười nói.

- Ở trong nhà thôi.

Tùy Qua nắm tay của Đường Vũ Khê đi ra ngoài.

- Trong nhà? Ta thấy ngươi mới thực sự là quỷ keo kiệt đó.

Đường Vũ Khê nói:

- Ngay cả bữa cơm thắp nên cũng đều luyến tiếc nữa.

- Chỉ là ăn trong nhà càng có không khí hơn mà.

Tùy Qua cười nói:

- Huống chi, sau khi ăn uống no nê, cơm no ấm cật, dâm dật gì đó, cũng có thể vừa vặn giải quyết luôn thể, không phải sao Ngươi thật đúng là?


- Ngươi thật đúng là một tên cầm thú không hơn không kém!

Đường Vũ Khê cười mắng.

Sau khi trở lại biệt thự, quả nhiên bên trong nhà ăn đã thắp nến sáng trưng rồi.

Trên mặt bàn ăn cơm, đã bày biện một đống thức ăn thật ngon.

Lý Nghệ Cơ mặc một bộ tạp dề nữ hầu, thấy Tùy Qua và Đường Vũ Khê trở về, vội vàng cầm lấy áo khoác cho hai người, sau đó mở ra nắp bình hồng tửu, động tác có vẻ phi thường lưu loát, quả thực giống như là được huấn luyện nghiêm chỉnh trong nhà ăn vậy.

Tùy Qua đối với biểu hiện của Lý Nghệ Cơ rất hài lòng, cười nói:

- Tiểu Lý a, biểu hiện không tệ nha. Được rồi, ngươi có thể đi nghỉ ngơi... Đúng đấy, ngươi ngâm nước cả ngày nhiều như vậy làm cái gì a?

Nghe Tùy Qua gọi nàng là "Tiểu Lý", trong lòng Lý Nghệ Cơ thực sự là nổi giận, sau đó lại nghe hắn nói tới chuyện tình "ngâm nước" Tựa hồ kích thích thần kinh nhạy cảm của nàng, liền nhịn không được giải thích:

- Cái này gọi là Cao Ly dưa muối, không phải là "dưa chua" đây chính là quốc thực của Hàn Quốc, phi thường ngon miệng, một hộp nhỏ cũng đều có giá mười mỹ kim đấy.

- Dưa chua thì là dưa chua, còn dưa muối gì đó, hơn nữa một hộp nhỏ mười mỹ kim? Đây là ngâm rau cải trắng mà thôi, là bao nhiêu tiền một cân, ta nói ngươi không phải nghĩ muốn tham ô tiền mua thức ăn ta đưa cho ngươi đấy chứ? Ta lại nói cho ngươi biết, tuy rằng bản thiếu bây giờ là tài đại khí thô, nhưng vẫn là người cần kiệm tỉ mỉ. Ngươi nói, mười mỹ kim mới mua được hơn trăm cân rau cải trắng....

- Ngươi... Ngươi thực sự là! Đây chính là cải trắng nhập khẩu từ Hàn quốc...Không phải, là Cao Ly dưa muối.

- Cải trắng chính là cải trắng.

- Được rồi... Bầu không khí thật tốt cũng đều bị ngươi phá hỏng mất.

Đường Vũ Khê ngăn cản Tùy Qua cùng với Lý Nghệ Cơ tiếp tục cãi cọ, để Lý Nghệ Cơ rời khỏi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận