Y Tiên Thiểu

- Biết rõ, biết rõ.

Ma đầu vội vàng nói, dường như nhìn thấy ánh sáng rạng đông.

Tùy Qua ý niệm trong đầu khẽ động, lại chuyển Tây Môn Long ra trước mặt.

Tuy Tây Môn Long có tu vị Trúc Cơ Kỳ, nhưng mà ở trong Hồng Mông thạch hắn không chỉ không được ăn uống, hơn nữa bị vây ở chỗ này cũng không thể hấp thu được một chút thiên địa linh khí gì đó, cho nên hắn trên cơ bản đã bị giày vò hấp hối.

Nhìn thấy Tùy Qua xuất hiện, Tây Môn Long mang theo hy vọng sống sót, nói:

- Tùy Qua... Tùy tiên sinh, tôi sai rồi, tôi sám hối, tôi đã tỉnh ngộ, ngài về sau ngài là chủ nhân của tôi, là thần linh...

Trong lời Tây Môn Long nói bản thân mình không bằng heo chó, trong nội tâm lại cực hận Tùy Qua, hắn thề nếu như có thể thoát thân, về sau nhất định phải khiến Tùy Qua trả giá gấp bội, muốn cho Tùy Qua sống không bằng chết, trọn đời không được siêu sinh!

- Ngươi thực sám hối?

Tùy Qua nhìn Tây Môn Long hỏi.

Tây Môn Long cho rằng Tùy Qua đã tin tưởng hắn cải biến, vội vàng nói:

- Vâng, tôi thực sám hối!

- Sám hối -- vậy ngươi lên đường đi! Ma đầu, động thủ!

Tùy Qua hừ lạnh một tiếng, ý niệm thao túng Hồng Mông thạch buông trói buộc với tâm ma, lại thừa lúc Tây Môn Long suy yếu chiếm cứ thân thể của hắn. Đồng thời tinh thần lực của Tùy Qua đánh vào đỉnh đầu Tây Môn Long, ngăn chặn tinh thần lực của hắn, làm cho tâm ma mau chóng đắc thủ.

- Tùy Qua... Mày là đồ súc sinh...

Tây Môn Long lúc này không cam lòng gào thét, nhưng mà đã không làm nên chuyện gì. Bị nhốt trong Hồng Mông thạch thời gian dài như vậy, Tây Môn Long đã quá mệt mỏi, thời điểm này lại bị Tùy Qua cùng tâm ma đồng loạt tập kích, hắn không có khả năng chống cự.

Ước chừng nửa giờ qua đi, tinh thần lực của Tây Môn Long cũng bị gạt bỏ hoàn toàn.


Chuyện này có ý nghĩa linh hồn Tây Môn Long đã không có, ngay cả chuyển thế cũng không có khả năng.

- Bái kiến chủ nhân!

Đã bị tâm ma khống chế, thân thể Tây Môn Long cung kính quỳ rạp trên đất.

- Tốt.

Tùy Qua nói ra:

- Nếu ngươi đã chiếm cứ thân thể Tây Môn Long, như vậy nên giữ lại cái họ Tây Môn của hắn, về sau tên của ngươi gọi là ‘ Tây Môn Trung ’ , ngươi phải thời khắc nào cũng nhắc nhở mình, phải trung thành và tận tâm với chủ nhân, nếu không Tây Môn Long chính là kết cục của ngươi.

Ma đầu Tây Môn Trung liên tục gật đầu, trong mắt mang theo hào quang giảo hoạt, biến ký kỳ lạ.

- Ta sẽ thả ngươi ra ngoài.

Tùy Qua nói ra.

Không khí, ánh mặt trời, hương hoa...

Tây Môn Trung cảm nhận được tất cả, lúc này nó mới cảm nhận được cái gì là tự do, cái gì gọi là không trói buộc.

- Cảm giác như thế nào?

Tùy Qua nhin Tây Môn Trung hỏi.

- Có được thân thể huyết nhục cảm giác thật tốt.

Tây Môn Trung cảm thán tự đáy lòng.

- Thật sao?

Tùy Qua nói:

- Dùng phương thức tinh thần lực tồn tại, không phải thật tốt sao? Đã từng có rất nhiều trí giả nhân loại, đều cho rằng sinh mạng thể dùng tinh thần tồn tại là sinh vật có đẳng cấp cao nhất. Mà thể xác lại chính là trói buộc.

- Không!

Tây Môn Trung nói.

- Dùng tinh thần lực tồn tại, quả thực chính là tra tấn vĩnh hằng.

- Tra tấn?

Tùy Qua rất kinh ngạc, trong mắt hắn hình thái tâm ma tồn tại, có lẽ chính là "Cao cấp" mới đúng, như thế nào ma đầu lại cảm thấy như vậy là tra tấn.

- Vâng, đây là tra tấn.

Tây Môn Trung nói:

- Ngươi đại khái không biết, tâm ma chúng ta từ khi mới ra đời, chính là dùng phương thức này tồn tại. Chúng ta mới có ý thức đã có thể học tập, sau đó biết rõ rất nhiều thứ, nhưng lại không cách nào làm được nhiều chuyện, ngươi hiểu chưa? Giống như một nam nhân, biết rất rõ ràng giao hảo với một nữ nhân là một chuyện rất tốt, nhưng mà bản thân chính là thái giám, vĩnh viễn không cách nào cảm nhận được tư vị trong đó, đây chẳng phải là chuyện bi ai sao?

- Ta hiểu rồi.


Tùy Qua nói:

- Các ngươi có thể nhận thức tất cả, đều là thành lập trên cơ sở suy nghĩ, nói thông tục một chút là ý dâm, YY, càng là YY thì các ngươi càng mong muốn được cảm thụ trải nghiệm này.

- Đúng!

Tây Môn Trung khoan khoái dễ chịu hít thở không khí, nói:

- Cho nên loại cảm giác tồn tại chân thực này quá tốt.

- Xem ra đối với ngươi mà nói, loại cảm giác này thật là tốt.

Đột nhiên Tùy Qua lại đổi giọng.

- Nhưng mà ngươi đại khái cũng biết, chân thật cùng tự do cũng cần trả giá thật nhiều, không phải sao?

Tây Môn Trung không trả lời ngay, dường như trong nội tâm đang tính toán cái gì đó.

- Như thế nào, ngươi đã có suy nghĩ bỏ chạy sao?

Tùy Qua nhàn nhạt nói ra, dường như đã sớm dự liệu được suy nghĩ của Tây Môn Trung.

Ma đầu cuối cùng vẫn là ma đầu, không cam tâm bán mạng cho người khác.

- Không dám.

Tây Môn Trung dường như hơi băn khoăn thủ đoạn của Tùy Qua, cũng không phải dám công nhiên "Tạo phản" .

- Miệng ngươi mặc dù không dám, nhưng mà trong nội tâm cũng đã làm như vậy.

Tùy Qua nhàn nhạt nói:

- Từ khi ta thả ngươi ra ngoài, ngươi không có dùng ‘ chủ nhân ’ xưng hô với ta, ngươi cho rằng ta không biết suy nghĩ phản cốt của ngươi sao?

- Chủ nhân!

Toàn thân Tây Môn Trung run lên, quỳ rạp trên đất, nói:


- Ta không dám. Chỉ vừa mới rất cao hứng, trong lúc nhất thời quên thân phận của mình.

- Được rồi, ta sẽ cho rằng ngươi quên.

Tùy Qua nhàn nhạt nói.

- Nếu không, ta không ngại một lần nữa nuôi ma đầu khác. Mặt khác, ta còn phải nhắc nhở ngươi một chút, có được thân thể huyết nhục với ngươi là chuyện tót, nhưng mà có đôi khi thân thể huyết nhục là một loại trói buộc, điểm này ngươi sẽ nhanh chóng cảm thụ được.

- Cái gì trói buộc... Ah!

Tây Môn Trung đang nghi hoặc, đột nhiên cảm giác được ở trước ngực đau đớn, thiếu chút nữa khiến nó đau tới mức ngất đi.

Tùy Qua bất vi sở động, nhàn nhạt nói:

- Thống khổ chân thật, đại khái cũng khác với thống khổ tư tưởng trước kia ? Tuy không khí, ánh mặt trời chân thật rất thoải mái, nhưng mà thống khổ cũng chân thật. Cho nên ngươi phải hiểu được, tuy thân thể này cho ngươi hưởng thụ, nhưng cũng sẽ khiến ngươi bị tra tấn.

Tây Môn Trung tháo áo choàng ngực ra, sau đó trên ngực của hắn có một gốc huyết đằng đang sinh trưởng, hắn dùng tinh thần lực quét qua, lập tức phát hiện huyết đằng là sinh vật sống, ký sinh trên người của hắn, hơn nữa rễ cây đã dung hòa làm một với lục phủ ngũ tạng.

- Đây là Ngũ Dực Huyết Đằng, số ít linh thảo ký sinh trong giới tu hành.

Tùy Qua dùng ngữ khí bình tĩnh nói:

- Mỗi nửa năm phục đan dược một lần, có thể lâm vào trạng thái ngủ đông, đối với ngươi tu hành sẽ không sinh ra bất cứ ảnh hưởng gì. Nhưng mà nếu như ngươi ý đồ tiêu diệt nó, bởi vì nó cung có ý thức tồn tại, cho nên lập tức phá hư lục phủ ngũ tạng trong người của ngươi.

- Ta hiểu, chủ nhân.

Tâm tư Tây Môn Trung xao động đột nhiên tỉnh táo lại, trong giọng nói có vài phần thê lương.

- Đây là chuyện ta cần trả giá thật nhiều.

- Không tệ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận