Y Tiên Thiểu

- Nhưng mà đối với nữ tu chúng tôi mà nói, bán mình luôn dễ dàng nhất, chỉ cần vứt bỏ tự tôn đáng chết kia đi là được. Tốt, nói nhiều thế, ý tứ của tôi rất đơn giản, nghê thường thất tiên tử chúng tôi chủ yếu dựa vào bán mình để tăng tu vị, tìm đan dược, công pháp các loại. Về phần bán tin tức, chúng tôi không có con đường gì, thu thập được cũng không quá nhiều, cho nên chúng tôi sẽ không hao phí nhiều thời gian trên chuyện này. Đương nhiên, nếu như chúng tôi ngẫu nhiên nghe được tin tức có giá trị, chúng tôi không ngại bán cho anh.

- Tôi hiểu suy nghĩ của cô, phi thường rõ ràng.

Tùy Qua nói ra, hắn hiểu chuyện này giống như nữ nhân trong giới thế tục, các nàng đã quen cách kiếm tiền nhiều năm qua, hơn nữa loại thu nhập này rất khá, hiện tại đột nhiên phải bảo các nàng dựa vào lao động kiếm tiền, các nàng đương nhiên không muốn.

- Đã hiểu thì anh có ý định tiếp tục hay không?

Tiết Như Tư rất tỉnh táo nói.

- Hiểu.

Tùy Qua nói:

- Cho nên tôi có ý định tăng thẻ đánh bạc lên. Ba mươi hạt Tinh Nguyên Đan một tháng, mỗi người!

- Ba mươi hạt... Mỗi tháng?

Tiết Như Tư hoảng sợ nói:

- Đều là thượng đẳng Tinh Nguyên Đan?

Phải biết rằng Tùy Qua dùng Tinh Nguyên Đan mỗi hạt đều có giá trị bằng hai ba hạt Tinh Nguyên Đan mà Tây Môn Lăng Phong lấy ra.

- Đúng vậy.

Tùy Qua nói:

- Giá tiền này rất công đạo a? Tôi nghĩ các tỷ muội của côi không phải mỗi khi trời tối đều có "việc" nha?

- Rất công đạo.

Tiết Như Tư nói:

- Thậm chí thẳng thắn mà nói, là tỷ muội chúng tôi chiếm tiện nghi. Nhưng mà, Chu đạo hữu ‘ bao dưỡng ’ tỷ muội chúng tôi dài kỳ như vậy, rốt cuộc là muốn phương diện tin tứ nào?

- Tin tức linh thảo, linh mộc, cho dù là linh thảo đã chết.


Tùy Qua nói:

- Phương diện này là tin tức chủ yếu nhất. Mặt khác một ít tin tức bán pháp bảo cũng có chút hứng thú. Ví dụ như phường thị hiện tại, tôi hy vọng sớm biết một ít tin tức về linh thảo. Tôi nghĩ chuyện này với tỷ muội các cô không khó nha?

- Đương nhiên không là vấn đề.

Tiết Như Tư nói:

- Tôi còn tưởng dò la tin tức tuyệt mật gì chứ, làm cho Chu tiên sinh ngài ngài khai giá cao quá rồi. Chỉ là linh thảo, pháp bảo thì cứ thông tri tỷ muội chúng tôi, sớm mang tin tức tới đây rồi.

- Đi thôi.

Tùy Qua nhìn Tiết Như Tư nói.

Vì vậy Tiết Như Tư vui vẻ lắc eo nhỏ đi ra ngoài.

Trầm Quân Lăng nhìn qua vòng eo của Tiết Như Tư, chậc chậc tán thán nói:

- Không hổ là ‘ tiên tử ’ giới tu hành, vòng eo không có chút mỡ thừa, vuốt vuốt có cảm xúc không tệ a.

- Đại sư nếu có hứng thú, đợi lát nữa tôi tránh đi một chút, cho đại sư cảm nhận được hoan hảo một phen, dù sao cũng trả tiền rồi.

Tùy Qua cười nói.

- Tôi thấy cậu xuân tâm nhộn nhạo, rõ ràng đã ‘ bao dưỡng ’ bảy ‘ tiên nữ ’ rồi.

Trầm Quân Lăng khẽ nói:

- Thật sự là cam lòng nha.

- Đây cũng là đáng giá ah.

Tùy Qua nói ra.

- Đáng giá?

Trầm Quân Lăng nói:

- Chỉ tìm hiểu chút tin tức cậu đã cho nhiều đan dược như thế, rõ ràng còn nói là đáng giá? Cậu biết một viên đan dược có giá bao nhiêu không?

- Hơn trăm triệu nguyên Hoa Hạ, tôi biết rõ!

Tùy Qua nói:

- Nhưng mà chuyện này không có ý nghĩa. Mấy ‘ tiên tử ’ này sẽ làm chút chuyện cho tôi, đạt được một ít tin tức có giá trị.

- Nếu như muốn tin tức thì cậu cứ đi ‘ tổ ong ’ mua sắm ah.

Trầm Quân Lăng nhắc nhở.

- Tổ ong.

Tùy Qua khẽ thở dài, nói:

- Tin tức trải qua tay người khác quay vòng đi, đây là hàng đã xài rồi, thời gian không thể nào lùi lại được, còn có khả năng được tin tức thật giả lẫn lộn. Muốn dừng chân trong giới tu hành, nhất định phải tự hình thành hệ thống tin tức.

- Nhưng mà thông qua mấy ‘ tiên tử ’ bắt tay mà làm, đây là quá qua loa rồi!

- Cô thực cho rằng tôi t*ng trùng lên não sao?

Tùy Qua phân tích:

- Đầu tiên những ‘ tiên tử ’ này nhân mạch rất rộng, tiếp xúc người rất nhiều, nguồn tin tức cũng rất nhiều. Tiếp theo, các nàng không có bối cảnh phức tạp gì, nếu không cũng không cần bán mình. Thứ ba, các nàng có cơ hội tiếp xúc với một ít người có bối cảnh trong giới tu hành, ngày sau thật sự các nàng dò hỏi ra tin tức cũng dễ dàng một chút.


- Cậu nói cũng có đạo lý.

Trầm Quân Lăng nói:

- Nhưng mà có một chuyện phải nhớ kỹ: Kỹ nữ vô tình, cậu lợi dụng các nàng ta tìm hiểu tin tức, chẳng lẽ không lo lắng bị các nàng bán đứng sao?

- Yên tâm đi, tôi đã cân nhắc qua, đợi các nàng qua giai đoạn ‘ thử việc ’, tôi sẽ tìm biện pháp giải quyết.

Tùy Qua đã tính trước nói ra.

Qua một hồi, đủ loại âm thanh quen thuộc vang lên.

- Đúng vậy, nhanh như thế đã có tin tức tình báo rồi.

Tùy Qua cười nói nhìn qua Trầm Quân Lăng.

- Xem ra một hạt đan dược lúc trước không có phí rồi.

- Tiết đạo hữu, có tin tức nhanh như thế sao?

Tùy Qua thấy Tiết Như Tư vẻ mặt tươi cười, đã đoán ra có khả năng có tin tức.

Quả nhiên Tiết Như Tư cười nói:

- Chu đạo hữu đúng là vận khí tốt, mấy tỷ muội nghe ngóng được trong phường thị quả nhiên có người bán linh thảo, hơn nữa không chỉ một gốc. Nhưng mà nghe nói là cây non, hơn nữa linh tính không thuần khiết, không biết Chu đạo hữu có hứng thú hay không. Mặt khác người có ý định ra tay với pháp bảo thì nhiều, nhưng mà bảo khí cũng không nhiều, hơn nữa có khuyết điểm nhỏ. Ai, thứ tốt chính thức không ai mang ra bán.

Sau đó Tiết Như Tư mang tin tức linh thảo nói qua cho Tùy Qua nghe, làm cho Tùy Qua vui vẻ.

- Ân, xác thực như thế, thứ tốt chân chính rất ít người tu hành ra tay. Cho nên tôi mới cần các vị nghe ngóng tin tức.

Tùy Qua nói:

- Nếu như được chuyện, các cô có không ít chỗ tốt đâu.

- Vậy đa tạ Chu đạo hữu.

Tiết Như Tư vui rạo rực nói:

- Tôi lại đi hỏi thăm một chút, nhìn xem có ai có hứng thú với linh thảo hay không, ai sẽ tranh đoạt linh thảo với Chu đạo hữu.

- Trẻ nhỏ dễ dạy.

Tùy Qua khen.

Tiết Như Tư lại rời đi, Tùy Qua nhìn qua Trầm Quân Lăng nói ra:


- Xem đi, đây là ma lực của ‘ tiền tài ’ah. Những đan dược này cứu vớt bảy ‘ tiên tử ’ trượt chân của giới tu hành, vậy cũng xem như công đức.

- Cậu quá tự kỷ rồi!

Trầm Quân Lăng nói:

- Cậu đi tìm những nữ nhân trượt chân này tâm sự đi, phật gia tôi buồn ngủ.

- Thật sự là không phóng khoáng.

Tùy Qua cười cười, nói:

- Vậy cô nghỉ ngơi sớm đi, ngày mai cùng ‘ đi chợ ’.

- Hiếm lắm ấy!

Trầm Quân Lăng hừ một tiếng, nằm ở trên giường.

- Cô cũng đừng quên, túi tiền trong tay của tôi đấy.

Tùy Qua cười nói.

"..."

Ngày kế tiếp, giờ dần.

Lúc này đã có gà gáy vang chào ngày mới.

Vào lúc này thiên địa chung quanh Kình Thiên Phong vẫn tối tăm mờ mịt.

- Khai Sơn Môn!

Thời điểm này giữa không trung có tiếng hét vang lên.

Lập tức có vài đạo hào quang năm màu từ dưới đất Kình Thiên Phong bắn lên trời.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận