Y Tiên Thiểu

- Cái gì!

Ngưu Duyên Tranh nắm Lôi Hỏa Song Giản tay cũng run rẩy, bởi vì hắn quá kích động. Bảo khí là pháp bảo rồi, đây cũng không phải là ai muốn có thì có thể có được, thời đại này tài liệu càng thưa thớt, pháp bảo tự nhiên cũng càng ít, Ngưu Duyên Tranh kích động một hồi, không biết nên nói cái gì, cả buổi nghẹn ra một câu.

- Cảm tạ!

Tùy Qua cười ha hả, nói:

- Không có gì!

Tuy Qua cũng không có nói giá trị của song giản này tới năm trăm viên Tinh Nguyên Đan.

Đương nhiên, pháp bảo cấp bảo khí rất không rẻ, huống chi là một đôi.

Rất nhiều người vì Trúc Cơ, không thể tìm được pháp bảo, cũng chỉ có thể lựa chọn dung hòa một loại thiên tài địa bảo tới Trúc Cơ, nhưng mà bởi vì không có bổn mạng pháp bảo, lực công kích cũng không bằng người tu hành có pháp bảo Trúc Cơ. Cho nên nói phàm là người tu hành, không ai không thèm pháp bảo.

Pháp bảo này lại còn dùng thiên kiếp thần lôi tiến hành rèn luyện, đây là bản lĩnh của mỗi Tùy Qua mới có, ai bảo hắn có một đạo thiên kiếp thần lôi chứ?

- Tùy... Tiên sinh, tôi thật không biết nên nói cái gì!

Ngưu Duyên Tranh nói năng lộn xộn, sau đó lại yêu thích không buông tay sờ sờ Lôi Hỏa Song Giản trong tay, nói:

- Về sau tôi triệt để phụng ngài làm chủ nhân, có lên núi đao biển lửa cũng không từ nan.

- Không cần.


Tùy Qua khẽ cười nói:

- Chữ ' trung ' mấu chốt ở chữ ‘ tâm ’. Trung tâm trung tâm, trong nội tâm có ‘ trung ’ là tốt rồi, không cần nói ra miệng. Mọi người nói nhà có một lão là cả một gia tài, Ngưu lão, lúc này là áp tiên vốn lên ông rồi đấy, hy vọng ông không làm tôi thất vọng.

- Yên tâm. Nếu như Trúc Cơ không thành, tôi sẽ phân thân toái cốt.

Ngưu Duyên Tranh lời thề son sắt nói.

- Đã như vầy. Cải lương không bằng bạo lực,chi bằng hôm nay đi, đi tới Mính Kiếm Sơn gần Tống gia Trúc Cơ. Tống lão, ông chuẩn bị một chút, Ngưu lão hôm nay Trúc Cơ thành công, chúng ta cùng bày tiệc ăn mừng.

Tùy Qua cười nói.

Tống Văn Hiên vội vàng xác nhận, trong nội tâm càng chấn động ngập trời: Tùy Qua có thủ bút lớn như vậy, thật sự quá trâu bò! Cho dù đầu rơi máu chảy cũng đáng.

Một đoàn người đều là cao thủ.

Nửa giờ sau đã tới gần Mính Kiếm Sơn.

Tống Thiên Húc, Tống Lập Hào tự mình đi ra nghênh đón, cùng đi theo còn có Hồ Nhất Bát.

Hồ Nhất Bát tu vị đã đến Luyện Khí hậu kỳ, nhưng mà trong đó không thiếu công lao của đan dược. Nếu không dùng tư chất của Hồ Nhất Bát, đừng nói là Luyện Khí hậu kỳ, cho dù là Tôi Thể hậu kỳ cũng không được.

- Tùy tiên sinh.

Hồ Nhất Bát nhìn Tùy Qua đầy tôn kính, bởi vì không có bị Tùy Qua chính thức thu làm môn hạ, cũng không dám xưng Tùy Qua là "Sư tôn" .

Tùy Qua tu vị lợi hại thế nào, hắn nhìn ra Hồ Nhất Bát tôn kính hắn từ đáy lòng, vì vậy nhìn Hồ Nhất Bát nói:

- Nghe Đạo sớm chiều là không giả, nhưng chỉ cần nghe Đạo thì cũng như nhau, bình thường người tu hành tới Tiên Thiên kỳ thọ nguyên tăng nhiều, một khi bước vào Tiên Thiên kỳ thì có thời gian bước vào cảnh giới tiếp theo. Không hấp tấp, cũng không ngừng lại, ông cuối cùng cũng vào Tiên Thiên kỳ thôi.

- Đa tạ chỉ điểm.

Hồ Nhất Bát khiêm tốn thụ giáo, hắn đương nhiên cũng biết, có thể có thành tựu hôm nay, 90% đều là công lao của Tùy Qua. Nếu như chưa gặp qua Tùy Qua, Hồ Nhất Bát hắn không có một chút cơ hội nào cả.

- Được rồi. Hồ Nhất Bát, ông lát nữa quan sát Ngưu lão độ Trúc Cơ Kỳ a.

Tùy Qua nhìn Hồ Nhất Bát nói ra, hy vọng thông qua Ngưu Duyên Tranh Trúc Cơ sẽ sinh ra một ít trùng kích với Hồ Nhất Bát. Dù sao, đột phá Tiên Thiên kỳ cần cảm ngộ.

Bởi vì cái gọi là "Không ăn qua thịt heo, cũng đã thấy heo chạy".

Hồ Nhất Bát mặc dù không có trùng kích qua Tiên Thiên kỳ, nhưng mà nếu như hắn nhìn thấy Hàn Trình đột phá Tiên Thiên Kỳ, chứng kiến Ngưu Duyên Tranh trùng kích Trúc Cơ Kỳ, đây là kinh nghiệm khó có được.

Cả đoàn người nhanh chóng đi lên Mính Kiếm Sơn.


- Tùy tiên sinh, ngọn núi gần Mính Kiếm Sơn có linh khí đầy đủ, tương đối phù hợp cho Ngưu lão Trúc Cơ.

Tống Thiên Húc cung kính nhìn Tùy Qua nói ra.

Tùy Qua khẽ gật đầu, lại hỏi:

- Chuyện Tam Giang Đường làm thỏa đáng chưa?

- Rồi!

Tống Thiên Húc đáp.

Tùy Qua liền không nói cái gì nữa, mang theo Hồ Nhất Bát, Ngưu Duyên Tranh, cha con Hàn Côn và Tống Văn Hiên đi lên đỉnh núi kia.

Tống Thiên Húc cùng Tống Lập Bảo dẫn đầu người Tống gia đề phòng dưới núi.

Nhưng mà trừ Ngưu Duyên Tranh ra, những người khác và Tùy Qua đều không có leo lên đỉnh núi, mà là đứng dưới đỉnh núi.

Tuy Ngưu Duyên Tranh trùng kích Trúc Cơ Kỳ đã có chuẩn bị trước, nhưng đột phá bình cảnh không phải chuyện dễ dàng, cho nên những người còn lại vây quanh bốn phía, kỳ thật đang âm thầm hộ pháp cho hắn, hơn nữa vận dụng tinh thần lực tụ tập thiên địa linh khí chung quanh, trợ giúp Ngưu Duyên Tranh.

Ngưu Duyên Tranh đi từng bước lên đỉnh núi. Mỗi khi đi một bước, khí thế trên người hắn mạnh hơn một phần, hơn nữa thiên địa linh khí quanh người đậm hơn một chút.

Ngưu Duyên Tranh lúc này đã trăm tuổi, cho nên tâm chí của hắn trở nên vô cùng cứng cỏi.

Thời điểm Ngưu Duyên Tranh đi lên đỉnh núi, tiên thiên chân khí cùng tinh thần tăng lên cực hạn, hơn nữa sinh ra cộng minh với thiên địa linh khí bốn phía, mây mù bắt đầu tụ tập trên đỉnh núi, đâu là dấu hiệu đột phá.

Người không rõ ràng còn cho rằng Ngưu Duyên Tranh sắp thành tiên.

Nhưng đám người Tống Văn Hiên lại biết, Ngưu Duyên Tranh đã bắt đầu trùng kích Trúc Cơ Kỳ!

Oanh!


Thời điểm này một tiếng nổ truyền tới.

Sau đó hào quang đỏ thẫm từ chân trời lao tới.

Đây là hỏa hệ linh khí đại biểu cho thuộc tính chân khí của Ngưu Duyên Tranh.

Thiên địa dị tượng, trùng kích Trúc Cơ rốt cục bắt đầu.

Ngưu Duyên Tranh cầm Lôi Hỏa Song Giản giơ giơ lên cao, tinh thần lực tăng lên đỉnh phong, rót thiên địa linh khí vào trong người, sau đó lại rót vào người và Lôi Hỏa Song Giản.

Trong chốc lát Ngưu Duyên Tranh phát hiện Lôi Hỏa Song Giản chẳng khác gì máy bơm lớn, nhanh chóng hấp thu thiên địa linh khí và chân khí của hắn vào, qua một lát hắn không chống cự nổi.

Giờ khắc này Ngưu Duyên Tranh liền ý thức được, vì sao hôm nay Trúc Cơ thành công không có nhiều người, thứ nhất là bởi vì pháp bảo, thiên tài địa bảo quá ít, thứ hai là bởi vì trùng kích Trúc Cơ Kỳ tiêu hao linh khí thật sự quá khổng lồ, mà thiên địa linh khí lại quá ít, cho nên một khi chuẩn bị chưa đủ, trùng kích Trúc Cơ Kỳ sẽ không thành công, thậm chí còn khả năng tu vị rút lui.

Nhưng mà Ngưu Duyên Tranh chuẩn bị quá đầy đủ.

Tùy Qua trực tiếp chuẩn bị cho hắn một trăm hạt Tinh Nguyên Đan! Còn có mười giọt vạn năm ngọc tủy.

Chuẩn bị sung túc như thế, hắn còn sợ linh khí, nguyên khí chưa đủ sao?

Vì vậy Lôi Hỏa Song Giản nhanh chóng hấp thu đủ linh khí, tiên thiên chân khí, bắt đầu phóng ra hào quang đỏ thẫm, đây cũng là pháp bảo dung hợp với người tu hành, dần dần hóa thành bổn mạng pháp bảo.

Trùng kích Trúc Cơ đã thành công một nửa!

Hàn Côn, Tống Văn Hiên hai người buông lỏng một hơi, đồng thời ánh mắt lộ ra vẻ hâm mộ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận