Y Tiên Thiểu

- Đúng vậy.

Tây Môn Trung nói:

- Chỉ cần có thể hiến tế thành công, chúng ta nhận được đầy đủ mảnh nhỏ pháp tắc, sau khi có đủ nguyên khí, có thể đột phá cảnh giới. Cho nên, ngài cẩn thận ngẫm lại xem, phàm là ma đầu nhận được thân thể, tu vi cảnh giới đều đột nhiên tăng mạnh, hơn xa người tu hành loài người. Dĩ nhiên, vẫn không thể so sánh với thiên tài có một không hai như chủ nhân.

- Bớt vuốt mông ngựa đi.

Tùy Qua nghĩ thầm, khó trách ma đầu tu luyện ma công trong truyền thuyết có tu vi mạnh hơn người tu hành - chính đạo- rất nhiều, thì ra bên trong có đường tắt, lại nói:

- Lúc trước tại sao ngươi không nói?

- Bởi vì ta giải thích không rõ ràng lắm.

Tây Môn Trung nói:

- Chủ nhân đích thân thể nghiệm qua, mới biết được chuyện gì xảy ra.

- Điều này cũng đúng.

Tùy Qua nói:

- Hiện tại ta đã có được mảnh nhỏ pháp tắc như ngươi nói, hôm nay ta muốn đột phá Trúc Cơ trung kỳ, đó là chuyện dễ như trở bàn tay. Nhưng, hiện tại ta cũng không vội làm như vậy, ngươi biết tại sao không?


- Chủ nhân nhìn xa trông rộng.

- Ta kêu ngươi bớt vuốt mông ngựa rồi mà.

Tùy Qua nói:

- Sở dĩ ta không vội đột phá, bởi vì ta vẫn chưa yên tâm!

- Chủ nhân!

Tây Môn Trung lại bắt đầu nóng nảy:

- Ta thật sự không biết nói gì nữa rồi.

- Ta sở dĩ không yên lòng, là không yên lòng với mảnh nhỏ pháp tắc lấy được.

Tùy Qua nói.

- Chủ nhân xin yên tâm, mảnh nhỏ pháp tắc là Thánh Tổ ban cho, quả quyết sẽ không có vấn đề.

Tây Môn Trung nói.

- Thánh Tổ rút cuộc có địa vị như thế nào, tại sao ngươi dám khẳng định không có vấn đề?

Tùy Qua hỏi.

- Thánh Tổ giống như thần sáng thế chí cao trong thế giới tâm ma chúng ta, cho nên thứ hắn ban cho, tuyệt đối không có vấn đề.

Tây Môn Trung khẳng định nói:

- Bởi vì hắn còn vĩ đại hơn thần giữ nhà thánh tháp, không cần thiết đùa bỡn thủ đoạn với ngài. Còn nữa, hiến tế của chúng ta, đối với hắn mà nói, căn bản không đáng nhắc tới.

Tùy Qua hiểu, lời nói của Tây Môn Trung rất hàm súc, ngụ ý chính là trước mặt Thánh Tổ, sợ rằng Tùy Qua còn không bằng con kiến, vì vậy đối phương căn bản không cần đặc biệt đùa bỡn thủ đoạn để đối phó Tùy Qua.

Trong vấn đề này, Tùy Qua tin chắc Tây Môn Trung không nói dối.

Xem ra, đây chính là phương thức tu hành đặc biệt của tâm ma: cắn nuốt, hiến tế, pháp tắc lấy mạnh hiếp yếu công khai trắng trợn.

- Tùy tiên sinh, xin hỏi ngươi còn nghi vấn gì nữa không?


Tây Môn Trung lại hỏi.

- Không có.

Tùy Qua nói:

- Ngươi tiếp tục đi làm chuyện của ngươi, ta đi một mình được rồi.

Tây Môn Trung gật đầu, dừng bước.

Tùy Qua đi dọc theo con đường, giống như một người bình thường, chẳng có mục đích tản bộ.

Khi tản bộ, đầu óc Tùy Qua vận chuyển cực nhanh, tinh thần cũng tăng lên tới cực hạn. Nhưng, Tùy Qua không thả tinh thần lực ra ngoài, mà khống chế trong người, cẩn thận tỉ mỉ tuần tra thế giới tinh thần của mình.

Đối với mảnh nhỏ pháp tắc mà Thánh Tổ tâm ma ban cho, mặc dù Tây Môn Trung hoàn toàn không nghi ngờ, nhưng Tùy Qua là loài người, chứ không phải ma đầu, cũng sẽ không sùng bái mù quáng đối với Thánh Tổ tâm ma, thậm chí ngay cả Phật tổ, chúa Giê-su loài người hắn cũng không sùng bái, cho nên khi chưa hoàn toàn làm rõ cái gọi là mảnh nhỏ pháp tắc này là vật gì, hắn là sẽ không tùy ý dựa vào nó trùng kích cảnh giới.

Mặc dù đối với bất kỳ người tu hành nào, đột phá cảnh giới có lực hấp dẫn rất lớn, nhưng Tùy Qua biết, càng là thứ có tính hấp dẫn, làm không tốt càng có tin vịt bên trong. Cho nên, hắn phải biết rõ cái gọi là mảnh nhỏ pháp tắc này rút cuộc là thứ gì.

Nhưng quỷ dị chính là, Tùy Qua cẩn thận tìm tòi trong thế giới tinh thần của mình một phen, vẫn không phát hiện ra bất kỳ đầu mối nào, cái gọi là mảnh nhỏ pháp tắc kia, giống như đã tan thành một thể, biến thành cảm ngộ tu hành của hắn.

- Chẳng lẽ ta lấy bụng tiểu nhân đoán lòng ‘Thánh Tổ’?

Tùy Qua nghĩ thầm, tâm ma vô cùng xảo trá, chẳng lẽ Thánh Tổ của bọn chúng, lại là một đại thánh nhân chân chính?

Nhưng Tùy Qua không tin, Thánh Tổ là thánh nhân thật sự, hoàn toàn giao dịch công bằng, không lừa gạt ai cả.

Chỉ có điều, hiện giờ cái gọi là mảnh nhỏ pháp tắc ở nơi nào cũng không biết, cũng không cách nào biết nó rút cuộc có tai hoạ ngầm hay không.


- Đúng rồi! Có thể thử dùng Động Minh thảo xem sao.

Tâm niệm Tùy Qua vừa động, nghĩ tới biện pháp.

Động Minh thảo là thứ có thể khiến tất cả quỷ mị hiện hình. Động Minh thảo không những soi sáng được hồn phách con người, cũng có thể soi sáng ra tâm ma, như vậy có lẽ cũng soi sáng được cái gọi là mảnh nhỏ pháp tắc này. Bởi vì thứ này, cũng là lấy tinh thần lực truyền tới, hơn nữa dung nhập vào trong thế giới tinh thần của Tùy Qua.

Suy nghĩ một lát, Tùy Qua cũng không chần chờ nữa, đứng bên đường không nhúc nhích, tất cả tinh thần lực tiến vào trong không gian Hồng Mông thạch.

Tinh thần lực của Tùy Qua ngưng tụ thành hình dáng của mình, sau đó trở về trong linh điền, tiến đến phía trước một cây Động Minh thảo.

Lúc này, gốc cây Động Minh thảo đã cao bằng một người, cành này nối tiếp cành kia, nhìn giống như một lùm cây.

Tùy Qua đi tới bên cạnh lùm cây Động Minh thảo, sau đó dùng Cuốc chấn linh, trực tiếp chặt đứt một nhánh cây.

Trong phút chốc, nhánh cây Động Minh thảo bị chém đứt lập tức giống như ngọn lửa, thả ra một chùm ánh sáng kim hoàng sắc, soi sáng cả người Tùy Qua.

Bởi vì lúc này Tùy Qua là một đoàn tinh thần lực, cho nên sử dụng Động Minh thảo đương nhiên hữu dụng, thân thể giống như thủy tinh được chiếu rọi, mặc dù Động Minh thảo không có tác dụng nào khác, nhưng nó giống như máy chụp X-quang, có thể soi sáng ra tạp chất trong thế giới tinh thần lực của Tùy Qua. Mặc dù bản thân Tùy Qua không thể cảm nhận ra cái gọi là mảnh nhỏ pháp tắc, nhưng ánh sáng của Động Minh thảo chưa chắc không thể soi sáng ra. Huống chi, Tùy Qua lại dùng một mảng lớn Động Minh thảo chiếu rọi mình, cho dù là một tì vết nhỏ bé, cũng sẽ bị phát hiện.

Quả nhiên, dưới ánh sáng cực mạnh của Động Minh thảo, Tùy Qua rốt cục nhận thấy trong thân thể có một mảnh nhỏ không phải được thông thấu, tựa hồ có một điểm nhỏ màu đen mơ hồ, mặc dù không thấy rõ là cái gì, nhưng Tùy Qua biết, thứ đó chắc chắn là một linh hồn, một ý chí khác, dù sao đó tuyệt đối không phải ý chí của hắn, nếu không, cũng sẽ không xuất hiện dị thường. Nhưng kỳ diệu chính là, điểm đen này vẫn tan ra làm một thể với thế giới tinh thần của hắn, cũng không có nửa điểm không phối hợp, phảng phất chính là một phần trong thế giới tinh thần của hắn, khó trách lúc trước Tùy Qua dùng tinh thần lực của mình vẫn không dò xét ra dị thường.

- Tiểu tử, ra đây đi!

Thần niệm của Tùy Qua vừa động, Cuốc chấn linh hóa thành một đạo xích mang, xuyên qua lồng ngực Tùy Qua, chém mảnh nhỏ - dị thường- này xuống, sau đó ý niệm trong đầu Tùy Qua lại động, Hồng Mông tử khí phun ra, quấn lấy đoàn tinh thần lực này.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận