Y Tiên Thiểu

Lữ Chính Dương dẫn theo Tùy Qua, tiến vào khu phòng bệnh vô khuẩn.

Mới vừa tiến vào khu vực này, Tùy Qua liền nghe thấy một thanh âm trong trẻo dễ nghe nhưng lạnh lùng vang lên:

- Lữ phó tổ trưởng, vị này chính là người ngươi cố gắng đề cử? Mời hắn vào đi, hi vọng y thuật của hắn không phải là hư danh.

- Tùy huynh đệ, cậu đừng để ý, tổ trưởng của chúng tôi chính là người như vậy.

Lữ Chính Dương áy náy nói với Tùy Qua.

- Không sao .

Tùy Qua đi theo Lữ Chính Dương tiến vào một phòng vô khuẩn.

Bệnh nhân nằm trên giường, thê thảm không nỡ nhìn.

Người này cả người quấn đầy băng gạc, tứ chi không còn! Hiển nhiên là lúc chiến đấu, bị người ta dùng Tiên Thiên kiếm khí chặt đứt tứ chi. Đối phương cố ý lưu lại tính mạng của hắn, hiển nhiên không phải là hảo tâm, mà là muốn hành hạ và diễu võ dương oai!

Thấy tình huống như thế, theo lý ai cũng sẽ động lòng trắc ẩn.

Nhưng lúc này ánh mắt của Tùy Qua đồng học, không dừng ở người bị thương, mà bị vị “bác sĩ” trong phòng thu hút. Vị bác sĩ này là một mỹ nữ, thoạt nhìn cũng xấp xỉ tuổi Tùy Qua, cũng không mặc áo khoác trắng, mà chỉ mặc một bộ quần áo Thái Cực màu trắng, ngay cả đôi giày vải cũng màu trắng. Nàng tựa hồ không thèm để ý dung mạo của mình, đầu tóc tùy ý buộc đuôi ngựa, cả người không có bất kỳ vật phẩm trang sức, hoàn toàn bất đồng với thiếu nữ cùng lứa, trên người có một mùi, không phải là mùi thơm xử nữ, mà là mùi vị dược thảo.

Mặc dù không đeo đồ trang sức, cũng không trang điểm, nhưng thiếu nữ này vẫn có phong thái tuyệt đại, chẳng qua trên khuôn mặt thanh tú, hoàn toàn không có tỳ vết lại phảng phất bao phủ một tầng sương lạnh, hiển nhiên ấn tượng đối với Tùy Qua vô cùng không tốt!

Thật ra, vì Tùy Qua đồng học biểu hiện quá tự nhiên, dù sao nơi này cũng là phòng bệnh, cũng không phải quầy rượu, ngươi tới đây xem bệnh, lại dùng ánh mắt bỉ ổi nhìn bác sĩ, đây không phải là cầm thú thì là cái gì?


Khụ khụ!

Lữ Chính Dương cảm giác được ánh mắt tràn đầy oán niệm của tổ trưởng đại nhân, lập tức ho khan nhắc nhở Tùy Qua, nghĩ thầm Tùy huynh đệ cũng quá tùy tiện, mặc dù tổ trưởng của chúng tôi đích xác là mỹ nhân trong mỹ nữ, thiên tài trong thiên tài, nhưng biểu hiện của Tùy huynh đệ cũng quá tự nhiên rồi.

Tùy Qua phục hồi tinh thần, ý thức được vừa rồi mình quả thật thất thố.

Thật ra, Tùy Qua cũng không đến nỗi thất thố như thế, dù sao hiện giờ hắn đã không phải là tiểu sơ nam trước kia. Còn Đường Vũ Khê, Thẩm Quân Lăng đều là mỹ nữ chân chính, cho nên định lực của hắn không đến nỗi kém cỏi mới đúng. Nhưng, điều khiến hắn thất thố cũng không phải vì dung nhan mỹ lệ của vị nữ bác sĩ này, mà từ trên người của nàng, Tùy Qua thấy được bóng dáng của Khổng Bạch Huyên!

Đúng vậy, thiếu nữ này loáng thoáng giống như hóa thân của Khổng Bạch Huyên.

Nhưng, Tùy Qua biết nàng tuyệt đối không phải Khổng Bạch Huyên chân chính, bởi vì tu vi của Khổng Bạch Huyên cao hơn nàng rất nhiều, cảnh giới tu vi của thiếu nữ này vẫn chỉ là Trúc Cơ sơ kỳ, xê xích không nhiều so với Tùy Qua, nhưng cho dù như thế, với tuổi của nàng, coi như là hết sức kinh người rồi. Xem ra, Long Đằng không hổ là lợi khí của quốc gia, trong mười mấy tỉ người lại chọn lựa ra được nhân vật thiên tài kiệt xuất nhất.

Thật ra, nhìn kỹ, tướng mạo của cô gái này cũng không giống Khổng Bạch Huyên, nhưng vừa rồi khí chất của nàng đúng là rất giống Khổng Bạch Huyên, đây mới là điều khiến Tùy Qua thất thố.

Phải biết rằng, Khổng Bạch Huyên đã cướp đi “một nửa trinh tiết” của Tùy Qua, vì vậy đối với cô gái này, Tùy Qua luôn có một loại tình cảm đặc biệt.

Về phần “đặc biệt” như thế nào, Tùy Qua cũng không nói rõ được.

- Thật xin lỗi, vị tiểu thư này khiến tôi nhớ đến một người quen biết cũ.

Tùy Qua trấn định lại nói.

Lữ Chính Dương thầm nghĩ:

- Lão đệ à, ta còn tưởng kỹ xảo tán gái của cậu cao sâu thế nào, có thể dây dưa với nhiều mỹ nữ. Ai ngờ, kỹ xảo tán gái của cậu lại lạc hậu như vậy. Đường tiểu thư cũng không biết thông minh thế nào, lại bị mấy lời hoa mỹ vụng về của cậu lừa gạt, chẳng lẽ người càng xinh đẹp thì trí thông minh càng thấp?

Thiếu nữ thản nhiên nói:

- Ngươi là Tùy Qua sao? Hi vọng ngươi đừng dùng ngôn từ lỗ mãng như thế.

- Tùy huynh đệ, để tôi giới thiệu, vị này là tổ trưởng tổ chín Long Đằng chúng tôi, Lạc Thanh Liên .

Lữ Chính Dương nói.

Lạc Thanh Liên ?

- Lạc tổ trưởng, ngưỡng mộ đại danh đã lâu.

Tùy Qua cố gắng tận lực bình tĩnh, dù sao thiên hạ to lớn, người giống người là chuyện rất bình thường.

- Tôi cũng ngưỡng mộ đại danh Tùy tiên sinh đã lâu.


Giọng nói của Lạc Thanh Liên lại càng lạnh nhạt:

- Tùy tiên sinh, đây là người bị thương của Long Đằng chúng tôi, không biết ngài có biện pháp gì? Nếu có thể viện thủ, chúng tôi vô cùng cảm kích.

- Nhìn thương thế của người bị thương, có thể giữ được tính mạng, một là dựa vào tu vi bản thân hắn, hai là Long Đằng các vị chắc chắn có linh dược bảo vệ tính mạng. Chỉ có điều, tình trạng trước mắt của người bị thương, sợ rằng. . . Thứ cho tôi nói thẳng, chỉ sợ là sống không bằng chết.

Tùy Qua thở dài nói.

- Tùy huynh đệ, bọn họ đều là tinh anh của bộ đội Long Đằng chúng tôi, không tiếc hy sinh thân mình vì quốc gia và nhân dân, chúng tôi không thể trơ mắt nhìn bọn họ chết. Tùy huynh đệ, nếu như cậu có biện pháp chữa trị, bất luận mất bao nhiêu tiền, cũng có thể thương lượng.

Lữ Chính Dương thành khẩn nói.

- Lữ tổ trưởng. . . Hắn nói không sai, sống như vậy, đích xác là sống không bằng chết.

Người bị thương kiên cường nói:

- Chi bằng hút nguyên khí trên người tôi ra, cầm đi chế tạo mấy viên nguyên dịch! Có lẽ còn có thể bồi dưỡng thêm mấy cao thủ cho quốc gia, như vậy tôi chết cũng cam lòng!

Tùy Qua cảm giác được, những người của Long Đằng, có lẽ không phải là quân nhân chuyên nghiệp, nhưng bọn họ tựa hồ còn kiên cường hơn quân nhân chuyên nghiệp.

- Chỉ bị gãy tứ chi mà thôi.

Tùy Qua nói:

- Lắp chi giả không được sao?

- Hừ! Chi giả, ngươi muốn ta làm phế nhân sao! Ta tình nguyện chết.

Người bị thương căm tức nói.

- Vậy phải xem là chi giả thế nào!


Tùy Qua khôi phục kiêu ngạo nói:

- Nếu như ta cho ngươi bộ chi giả, bảo đảm không khác gì tứ chi trước kia, thậm chí lực lượng bộc phát còn mạnh hơn!

- Tốt! Có lực lượng là được!

Người bị thương nói:

- Cho dù ngươi trang bị cho ta thành người máy cũng không sao! Lão tử chỉ cần lực lượng, có lực lượng, lão tử nhất định sẽ khiến đám Nhật Bản khốn khiếp nếm thử lợi hại!

- Người đả thương ngươi là người Nhật Bản?

Tùy Qua bội phục nói:

- Như vậy, toàn bộ chi phí trị liệu đều miễn phí!

- Đợi trị lành rồi hãy nói.

Lạc Thanh Liên bình tĩnh nói.

Tùy Qua biết thiếu nữ rất giống Khổng Bạch Huyên không có hảo cảm đối với mình, nhưng hắn cũng không vội thay đổi ý kiến của đối phương đối với mình, tối nay sau khi bị Đường Vũ Khê “giáo dục”, trái tim háo sắc của Tùy Qua đồng học đã tạm thời ngưng chức năng.

Hiện tại, Tùy Qua chỉ muốn lắp chi giả cho người bị thương mà thôi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận