Y Tiên Thiểu

Mặc dù là Tùy Qua, nếu như không cần thiết hắn cũng không muốn ở lại trong này một khắc nào, bởi vì hắn cảm giác nơi này có một loại nguy cơ khó hiểu.

Ước chừng một giờ sau, tiểu Ngân Trùng rốt cục quay về, dùng chân khí ngưng âm thuật nói:

- Lão đại! Thật sự là phát tài! Ngươi đoán không sai, bên trong lỗ huyệt kia quả nhiên có bí mật khác!

Thanh âm tiểu Ngân Trùng thật hưng phấn.

Đối với nó mà nói, yêu thảo là đồ vật hấp dẫn trí mạng, nếu cắn nuốt một gốc yêu thảo, chỉ sợ tiểu Ngân Trùng có thể tiếp tục thăng thêm một bậc, trở thành linh thú ngũ cấp, kết thành yêu đan!

- Kể lại tình huống!

Tùy Qua cũng dùng chân khí ngưng âm thuật nói.

Vì thế tiểu Ngân Trùng rất nhanh kể lại tình cảnh mà nó vừa thăm dò vừa rồi.

Ở bên trong lỗ huyệt mai táng loài ưng, tiểu Ngân Trùng nhìn thấy con ưng già khi nãy chui vào đã bị thủ tiêu, một đồ vật thật cổ quái xuất hiện bên cạnh thi thể con ưng, vật kia có hình dáng như đầu người, đỉnh đầu không có tóc mà là lá cây, thân thể là rễ cỏ, quái vật kia đang cắn nuốt thi thể diều hâu, ra vẻ vô cùng tà ác.

Nhưng tiểu Ngân Trùng có thể khẳng định vật kia là Cửu Đầu Yêu Tham.

- Lão đại, nhanh chóng đi thu phục nó đi!

Tiểu Ngân Trùng khẩn cấp nói.

- Thu phục? Ngươi cho rằng lão đại thật sự là Mộc Hoàng Thanh Đế sao, hiệu lệnh thiên hạ thảo mộc, không dám không theo?

Tùy Qua thở dài nói:

- Hiệu lệnh một chút cỏ cây bình thường thì cũng thôi, loại đã trưởng thành đã sắp biến thành yêu vật, vô cùng giảo hoạt gian trá, không dễ dàng thu phục như vậy. Huống chi chúng ta chỉ có một lần cơ hội, nếu như thất bại khiến nó chạy trốn, chỉ sợ không biết đợi tới khi nào nó mới xuất hiện.


- Vậy làm sao bây giờ?

Tiểu Ngân Trùng vội kêu lên, theo sau lại nói:

- Hắc, lão đại, ngươi nói như vậy nhất định đã có sách lược vẹn toàn rồi phải không?

- Ngươi dù sao cũng có chút đầu óc.

Tùy Qua nói:

- Đúng vậy, tuy rằng không dám nói là sách lược vẹn toàn, nhưng mười phần ổn thỏa. Biện pháp của ta rất đơn giản lại trực tiếp, chính là cung cấp theo ý muốn.

- Lão đại? Cái gì là cung cấp theo ý muốn đây?

- Ngươi đó, ngươi không thể dùng chút đầu óc sao?

Tùy Qua đáp:

- Gốc Cửu Đầu Yêu Tham này hiển nhiên là thích hấp huyết tu hành. Ra vẻ nó đã rơi vào ma đạo. Nhưng không sao, chúng ta lợi dụng điểm này châm chích đối phó nó, không lo nó không mắc mưu.

- Như vậy rốt cục lão đại muốn làm như thế nào đây?

Tiểu Ngân Trùng hỏi.

- Ngày mai là mười lăm, là thời gian ánh trăng thịnh vượng nhất, Cửu Đầu Yêu Tham nóng lòng biến hóa thành yêu thảo, cho nên ngày quan trọng như vậy nó sẽ hấp thu ánh trăng đề cao tu vi. Tới lúc đó chúng ta có thể thu phục nó.

Tùy Qua như có định liệu trước nói.

- Vậy phải chờ tới ngày mai mới được rồi?

Tiểu Ngân Trùng hỏi.

- Huyền Cốt lão ma có thể đợi rất nhiều năm, chúng ta chỉ chờ một ngày còn không được sao?

Tùy Qua hừ một tiếng.

- Dạ.

Tiểu Ngân Trùng nói:

- Nhưng hiện tại chúng ta làm gì?

- Ngủ.

Tùy Qua hừ lạnh nói.

- Ngủ ở địa phương quỷ quái này?

Tiểu Ngân Trùng tựa hồ có chút nhát gan:


- Lão đại, ngươi thu ta vào Hồng Mông Thạch đi thôi, nếu không ta không ngủ được.

- Đồ nhát gan!

Tùy Qua hừ một tiếng, vẫn thu tiểu Ngân Trùng vào Hồng Mông Thạch.

Theo sau hắn nhắm mắt lại, khoanh chân ngồi trong bụi cỏ.

Mặc dù biết Cửu Đầu Yêu Tham đang ở nơi nào, nhưng hắn vẫn ngăn chặn xúc động trong lòng, bởi vì hắn nhất định phải xác định một kế hoạch thật chắc chắn đi ra.

Rất nhanh, Tùy Qua đã tiến vào trạng thái nhập định.

Bởi vì trên người Tùy Qua có Thanh Đế Mộc Hoàng giáp trụ, tuy rằng Mộc Hoàng cương khí bá đạo, nhưng vẫn có thể làm cho cỏ cây sản sinh cảm giác thân cận tự nhiên, nhất là khi hắn nhập định, cảm giác thân cận này càng thêm rõ ràng. Tùy Qua chỉ chậm rãi thúc giục Mộc Hoàng cương khí trong thân thể, lại có thể cảm thấy cỏ cây bốn phía không ngừng hấp thu thiên địa linh khí, sau đó chuyển hóa thành thảo mộc nguyên khí, tụ tập chung quanh Tùy Qua, làm dịu cùng săn sóc Mộc Hoàng cương khí của hắn, làm cương khí càng thêm tinh thuần.

Không chỉ như thế, Tùy Qua thậm chí cảm giác được lúc hắn nhập định, hắn có thể “nghe” được thanh âm tiếng hô hấp ngân nga của thảo mộc chung quanh, cảm ứng được chúng đang hấp thu thiên địa linh khí, chuyển hóa thành thảo mộc nguyên khí, quá trình này khi hắn trùng kích tiên thiên kỳ đã dùng “Thảo Mộc Quan Pháp” cảm ứng ra được, nhưng từ đó về sau cũng không còn cảm ứng tới.

Trong tích tắc trong lòng Tùy Qua sinh ra cảm giác hiểu ra.

Trong trạng thái vi diệu này, thời gian nhanh chóng trôi qua.

Tùy Qua cũng không lo lắng gặp được người nào hay sinh vật nào khác đánh lén, bởi vì hắn biết bất luận sinh linh nào chỉ cần tùy tiện lộ ra sát khí, xâm nhập vào trong mảnh khu vực nơi đây, cỏ cây quanh bốn phía sẽ sinh ra cảm ứng, tiết tấu hô hấp của cỏ cây cùng tâm tình của chúng sẽ sản sinh biến hóa trong tích tắc, như vậy hắn có thể rất nhanh cảm ứng tới.

Nhưng một đêm này quả thật rất bình tĩnh, Tùy Qua không gặp phải nguy hiểm nào.

Nhưng mãi cho tới hừng đông, khi mặt trời dâng lên, sự yên tĩnh trong sơn cốc rất nhanh bị đánh vỡ.

Lúc này Tùy Qua cảm giác được cỏ cây quanh bốn phía bắt đầu bất an, tựa hồ hành động của động vật trong sơn cốc cũng sản sinh ảnh hưởng đối với “cuộc sống” của thảo mộc nơi này.

Thanh âm tiếng vang đánh thức Tùy Qua, hắn mở mắt vừa nhìn liền thấy một mãng xà màu xanh thật lớn đang ngẩng đầu phun ra lưỡi đỏ tươi, tựa hồ đang phát ra cảnh cáo đối với hắn.

Hoặc là nó đã xem Tùy Qua là thực vật.

Tuy Tùy Qua chỉ nhấc tay là có thể xử lý nó, nhưng hắn không làm như vậy, hắn không muốn làm ra bất cứ động tĩnh gì hoặc tạo ra mùi máu tanh ảnh hưởng tới kế hoạch thu phục Cửu Đầu Yêu Tham của mình.

Mãng xà đã trực tiếp há miệng muốn cắn đầu Tùy Qua, đem cả người hắn nuốt chửng.


Tùy Qua vẫn không nhúc nhích.

Khi miệng mãng xà mở ra thật lớn táp tới đầu hắn chỉ còn vài cm, Tùy Qua liền dùng thân pháp cực nhanh né tránh, thoát được một kích trí mạng của nó.

Két băng!

Thanh âm răng nanh va chạm vang lên.

Đại mãng xà hiển nhiên không nghĩ tới một kích thất thủ, khi miệng của nó táp hụt liền giống như răng bị vỡ, chỉ sợ con mãng xà này phải đói bụng vài ngày.

Mãng xà oán hận nhìn Tùy Qua, nhưng vết thương ở miệng khiến cho nó không thể tiếp tục công kích, rơi vào đường cùng nó chỉ có thể phẫn nộ rời khỏi nơi đó.

Công kích vừa rồi nhắc nhở Tùy Qua trời đã sáng, hẳn nên chuẩn bị công việc bắt giữ Cửu Đầu Yêu Tham.

Sáng sớm.

Giữa trưa.

Hoàng hôn.

Màn đêm lại đến.

Trong sơn cốc tựa hồ chưa từng thay đổi chút nào.

Nhưng ngay hai lỗ huyệt trên vách núi lại xuất hiện ba người.

Ba người kia là người Thiên Trúc, thuộc về Khổng Tước Vương thị.

Ba người này đều còn sống, nhưng bởi vì Tùy Qua dùng Mộc Hoàng cương khí phong bế kinh mạch toàn thân của bọn họ, cho nên căn bản không thể nhúc nhích, chẳng khác gì người bình thường.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận