Y Tiên Thiểu

- Đương nhiên.

Thường Thắng cười lạnh nói:

- Trần Mã Khả thật ngu xuẩn, đến bây giờ còn không biết bị ta bán đấy!

- Bọn tiểu bối, các ngươi nói xàm hết chưa!

Nam Cung Hoàng cao ngạo không ai bì nổi rốt cục mở miệng, nói:

- Thường Thắng, gia hỏa gọi là Tang Thiên vì cái gì không xuất hiện.

- Hắn nhất định sẽ xuất hiện!

Thường Thắng rất có nắm chắc nói:

- Hắn sẽ không nhìn Cổ điên và tên tiểu tử này gặp chuyện không may. Tang Thiên chỉ là giahoar hữu dũng vô mưu, hắn nhất định sẽ tới.

- Đúng vậy, hắn nhất định sẽ đến.

Tùy Qua nhàn nhạt nói ra, dường như không lo lắng cho Tang Thiên.

- Nhưng mà phương thức hắn xuất hiện chưa hẳn như các ngươi suy nghĩ đâu.

- Ít nói nhảm! Trước tiên bắt hai gia hỏa này lại rồi nói sau!

Ngu Kế Đô giựt giây nói:


- Đến lúc đó Tang Thiên xuất hiện, hắn sợ ném chuột vỡ bình, bằng không không dễ dàng làm gì được hắn.

- Tốt, vậy bắt hai tiểu tử này rồi nói sau! Thất Bảo Liệt Diễm Tháp!

Nam Cung Hoàng hét lớn một tiếng, trong miệng phun ra bảo tháp hừng hực, bảo tháp này trong khoảng khắc biến thành một bảo tháp to lớn, bay qua phía Tùy Qua cùng Cổ Phong, bảo tháp vừa tới trên đầu Tùy Qua cùng Cổ Phong thì bày tay lớn đỏ thẫm vươn ra, trực tiếp bắt Tùy Qua cùng Cổ Phong, hiển nhiên là khí linh của Thất Bảo Liệt Diễm Tháp đã động thủ.

- Viêm Hoàng Thánh Ấn!

Đột nhiên sau lưng Tùy Qua có tiếng quát đầy chính khí vang vọng, sau đó một phương tiên ấn từ dưới đập thẳng qua Thất Bảo Liệt Diễm Tháp của Nam Cung Hoàng, tiên ấn này bắn ra kim quang vạn trượng, hơn nữa nhanh chóng biến lớn, nhưng không bàn thanh thế hay lực lượng, Thất Bảo Liệt Diễm Tháp của Nam Cung Hoàng không thể so sánh, mà khí linh Thất Bảo Liệt Diễm Tháp cũng biết hai bên chênh lệch, phát ra tiếng kêu quái dị, thu hồi thế công nhắm vào Tùy Qua cùng Cổ Phong, chủ động lui trở về trong tay Nam Cung Hoàng, sau đó cương khí hình thành quanh người Nam Cung Hoàng, hư ảnh bảo tháp hiển hiện.

- Nghiệp chướng!

Nam Cung Hoàng hét lớn một tiếng, một chưởng đánh thẳng vào Viêm Hoàng Thánh Ấn.

Nam Cung Hoàng đánh ra một chưởng này còn lớn hơn núi lớn, uy thế hết sức kinh người.

Tùy Qua vẻ mặt kinh ngạc, không có nghĩ tới đám lão quái vật Nguyên Anh Kỳ quả nhiên khó đối phó, giơ tay nhấc chân một chưởng một quyền cũng còn mạnh hơn một kích toàn lực của hắn, khó trách những lão quái vật này căn bản không đặt hắn vào trong mắt.

Nhưng mà Viêm Hoàng Thánh Ấn trong tay Tang Thiên hiển nhiên không phải ăn chay, Nam Cung Hoàng tuy cường hoành, nhưng mà bàn tay đánh vào Viêm Hoàng Thánh Ấn thì thân hình lay động, hiển nhiên cũng không hơn gì. Nhưng Nam Cung Hoàng nhanh chóng khôi phục lại, đánh ra một chưởng.

- Long Đằng tiểu nhi! Đừng vội càn rỡ!

Ngu Thiên Tàn hét lớn một tiếng, bàn tay chụp thẳng vào Tang Thiên, trong con "Mắt mù" tối om bắn ra quang mang màu xanh, một thứ đồ vật hình thù quái dị như con mắt bay ra ngoài.

Hai lão quái vật này dốc sức liều mạng đánh gục Tang Thiên.

Răng rắc!

Thời điểm này một đạo kim lôi phá không bay tới, ngăn ở trước mặt Ngu Thiên Tàn và đánh vào mặt của hắn.

- Lôi Hà!

Ngu Thiên Tàn hừ lạnh một tiếng, dường như biết rõ lai lịch của pháp bảo kim lôi này.

Tùy Qua đã xem rõ ràng, bản thể kim lôi là kim giản, theo sát kim giản này là một lão đạo dung mạo hiền lành, nhưng mà trên người lão đạo này lại tỏa ra hạo nhiên chính khí giống như Tang Thiên.

Thân phận người này cũng rõ ràng.

Người này là sư phụ của Tang Thiên: Lôi Hà!

- Ngu Thiên Tàn! Ngươi dám động tới đồ đệ của ta, hẳn là ngươi thực mù lòa rồi sao!

Lôi Hà nhìn qua hiền lành, nhưng mà tính tình lại phi thường táo bạo, có người dám liên thủ đối phó đồ đệ của hắn, hơn nữa còn là lão quái vật Nguyên Anh kỳ liên thủ, cũng khó trách hắn tức giận như thế.

- Hừ! Lôi Hà, thật không nghĩ tới, ngươi rõ ràng đột phá Nguyên Anh kỳ!

Ngu Thiên Tàn lạnh lùng nói:

- Vậy thì tốt, tối nay cùng thu thập hai thầy trò các ngươi.


- Vậy thì tới đi!

Lôi Hà hét lớn một tiếng, điện quang quanh người lập lòe, râu tóc dựng lên, hiển nhiên rất tức giận.

Dù sao Ngu Thiên Tàn cũng là lão quái vật, làm sao dễ dàng lùi bước, cùng chiến với Lôi Hà.

Nam Cung Hoàng thì đấu với Tang Thiên.

- Thường Thắng, chúng ta liên thủ làm thịt tiểu tử Tùy Qua này!

Ngu Kế Đô giựt giây cho Thường Thắng, bảo hắn một mình giao đấu với Tùy Qua, hắn là hoàn toàn không có đảm lượng và dũng khí này.

- Tốt! Ta cũng muốn nhìn xem tiểu tử mặt trắng nhỏ này có bao nhiêu cân lượng.

Thường Thắng gật đầu, đang muốn ra tay, đột nhiên trên mặt đầy hoảng sợ, nhanh chóng bay ngược về, sau đó một quyền đánh vào hư không trước mặt, quát to:

- Nguyễn Tử U, xuất hiện đi! Ngươi định đánh lén ta sao!

Thì ra người ra tay với Thường Thắng chính là tổ trưởng tổ ba Long Đằng, đứng đầu "Ảnh Long" Nguyên Tử U, nàng cực kỳ am hiểu ám sát chi đạo, vừa mới ra tay vô thanh vô tức, suýt nữa làm cho Thường Thắng ăn thiệt thòi lớn, nhưng dù sao Thường Thắng cũng là người trong Long Đằng, đối với thủ đoạn của Nguyển Tử U cũng hiểu không ít, cuối cùng kiếm quang phá vỡ hộ thể cương nguyên cũng bị bứt ra.

Nhưng mà Nguyễn Tử U đắc thế không tha người, tiếp tục giống như u linh đuổi giết Thường Thắng.

- Còn có ta, tổ trưởng tổ Mộ Nguyên Mính! Thường Thắng phản đồ, đi chết đi.

Một người khác bay từ sau lưng Tùy Qua ra ngoài, có tu vị Kết Đan Kỳ.

- Còn có ta! Tổ một Mục Hàm Tiêu!

Lại là một cường giả Kết Đan Kỳ công kích Ngu Kế Đô.

Long Đằng tổ một đương xưng là "Thiên Long", quả nhiên là cường đại rối tinh rối mù, cường giả Kết Đan Kỳ còn có tới vài người! Mà Long Đằng tổ khác, tổ trưởng còn chưa tới Kết Đan Kỳ.

Ngu Kế Đô bối rối, quát to:


- Những người khác, đều động thủ cho ta!

Thì ra "Hành Hội" bên này người cũng không chỉ có ba.

Tùy Qua đã thả cao thủ Long Đằng từ trong không gian Hồng Mông thạch ra ngoài, phun ra một đạo Hồng Mông tử khí bắn về phía Cửu Đầu Yêu Tham, quát:

- Nhanh quay về.

Cửu Đầu Yêu Tham hơi sững sờ, rốt cục vẫn không dám vi phạm lệnh của Tùy Qua, thành thành thật thật không dám phản kháng bị Hồng Mông tử khí nhiếp đi.

Thời điểm này, một đạo sát cơ đậm đặc bao phủ Tùy Qua.

- Uy quỷ! Cút ra đây cho ta!

Tùy Qua quay người lại đánh thẳng vào mây đen trong hư không.

Mây đen bị cương khí của Tùy Qua đánh tan, vài bóng người bay ra, lao thẳng về phía Tùy Qua, võ sĩ đao trong tay nhân kiếm hợp nhất chém vào người Tùy Qua.

- Chết! Đám không có mắt! Trông gà hoá cuốc!

Tùy Qua gầm lên một tiếng, những tên uy quỷ này có tu vị Trúc Cơ Kỳ, rõ ràng còn dám công kích hắn. Tùy Qua đánh ra một quyền, những hoa lá cỏ cây trên núi lập tức hóa thành lợi kiếm, nương theo quyền thế của hắn đánh ra.

Vèo! Vèo! Vèo! Vèo! Vèo!

Trong chốc lát trên bầu trời xuất hiện hoa lá, cây cỏ hình thành thanh long, thanh long lập tức nuốt hết khói đen, đám uy quỷ không còn lại chút cặn thừa.

- Baka (ngu ngốc)!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận