Y Tiên Thiểu

Tùy Qua nói:

- Ta tới tìm các ngươi, đương nhiên không chỉ mời các ngươi cùng ăn Long Can Qua. Nhưng mà, ta không nghĩ tới nửa đường giết ra Nhâm Thông Vũ, nhưng mà cũng không có sao, bởi vì cái gọi là kế hoạch không theo kịp biến hóa, đã có Nhâm Thông Vũ biến hóa thì cứ ra tay từ Nhâm Thông Vũ đi, chuyện đầu tiên chính là đi tới hang ổ của Nhâm Thông Vũ, thu hết đồ vật của hắn một phen. Hang ổ của hắn chắc hẳn các ngươi cũng biết a.

- Biết rõ.

Nhâm Thông Vũ chính là "Khách quen" của nghê thường thất tiên tử, tuy thường xuyên chơi gái thiếu nợ, nhưng thật ra cũng rất quen thuộc với nghê thường thất tiên tử. Cho nên Tùy Qua tin tưởng nghê thường thất tiên tử nhất định biết rõ hang ổ của Nhâm Thông Vũ ở đâu.

Nếu như nghê thường thất tiên tử không biết, đó mới là chuyện kỳ quái.

Nhưng mà Tiết Như Tư rất nhanh lại nói:

- Nhưng mà Nhâm Thông Vũ này là một tán tu, cũng là một cùng tu (quỷ nghèo), cho dù tìm cả hang ổ của hắn sợ rằng không có đồ gì giá trị. Ngược lại hắn có một bằng hữu tên là triệu Càn Khôn, cũng là một cùng tu, nhưng mà tu vị đã tới Kết Đan trung kỳ, hai người này giao tình không tệ, nếu như cho hắn biết Nhâm Thông Vũ bị Tùy tiên sinh ngươi giết, chỉ sợ hắn sẽ trả thù.

- Nếu như hắn có đảm lượng báo thù, thế thì vừa vặn.

Tùy Qua cũng không lo lắng, tiếp tục nói:

- Cho dù như thế nào cứ tới hang ổ của Nhâm Thông Vũ đi, cho dù hắn thật sự là cùng tu, ta tin tưởng cũng tìm ra chút thứ tốt. Dù sao, quan viên thế tục có câu cửa miệng: trên người nghèo kiết xác cũng có thể ép ra hai lượng dầu. Nhâm Thông Vũ tuy là cùng tu, chưa hẳn không có thứ tốt, không chừng hắn còn cố giả nghèo vắt cổ chày ra nước đấy.


Một tiếng đồng hồ sau, Tùy Qua cùng nghê thường thất tiên tử đi tới hang ổ của Nhâm Thông Vũ.

Nghê thường thất tiên tử bề ngoài biểu lộ có chút khó chịu nổi, bởi vì các nàng lo sợ Tùy Qua sẽ tức giận, bởi vì hang ổ của Nhâm Thông Vũ thật sự là "Cùng tu" điển hình, thậm chí còn không kém kẻ lang thang trong giới thế tục bao nhiêu. Đừng nói ở chỗ này cạo ra bảo bối, cạo ra cái gì cũng là vấn đề.

Kỳ thật hang ổ của Nhâm Thông Vũ chính là một ngọn núi lớn, dùng trận pháp dấu che lại, sau đó hắn đánh ra một sơn động trong núi, xem nơi này là sào huyệt, Nhâm Thông Vũ sinh hoạt chẳng khác gì người rừng.

Rất khó tưởng tượng một cường giả Kết Đan Kỳ, hang ổ dĩ nhiên không chịu nổi như thế.

Chính bởi vì như thế, nghê thường thất tiên tử mới nhắc nhở Tùy Qua, trong hangỏổ của Nhâm Thông Vũ chỉ sợ không thu được bất cứ thứ gì cả.

- Tùy tiên sinh...

Tiết Như Tư thử thăm dò nói ra:

- Nhâm Thông Vũ chính là cùng tu, nếu ngài muốn tìm thứ tốt, chúng ta mang tới một nơi... Ở chỗ của Nhâm Thông Vũ thật sự chẳng thu được thứ gì cả.

- Chưa hẳn.

Tùy Qua mỉm cười, nhìn qua vách động trụi lủi.

- Tiết tiên tử, ngươi không cảm thấy tại đây quá nghèo sao?

- Nhâm Thông Vũ, vốn chính là một cùng tu, điển hình nghèo kiết xác.

Tiết Như Tư dường như không muốn ngây ngốc ở đây thêm một chút nào nữa, nhất là nghĩ tới Nhâm Thông Vũ nhiều lần ức hiếp các nàng, nàng cảm thấy không được tự nhiên.

Ở trong giới thế tục, chơi gái mà thiếu nợ còn bị xem là không có nhân phẩm đấy.

- Không.

Tùy Qua nói ra.

- Tiết tiên tử, ta đánh cược với ngươi, Nhâm Thông Vũ tuyệt đối không phải là cùng tu chính thức. Các ngươi có nghĩ tới, cho dù hắn là một cùng tu, cả sơn động của hắn không có thứ gì cả, cũng quá nghèo nha? Một người tu hành Kết Đan Kỳ lại sống như kẻ lang thang ở thế tục, đây là bình thường sao? Có phải quá phận hay không? Các ngươi cũng không nghĩ tới, Nhâm Thông Vũ cũng không phải thiện nam tín nữ, cho dù hắn là cùng tu, gặp được kẻ có một ít thứ tốt cũng sẽ đi lên chém giết, cũng có thể cướp được vài món, không phải sao?


Nghe Tùy Qua vừa nói như vậy, đám người Tiết Như Tư con mắt sáng lên.

Bởi vì Tùy Qua nói chuyện đúng là có đạo lý, Nhâm Thông Vũ cũng không phải khổ hạnh tăng phật môn, tại sao hắn phải "Ngược đãi" chính hắn, cố ý làm ra hang động không chịu nổi như thế, duy nhất có thể giải thích chính là, hắn có mục đích khác!

Như vậy, mục đích của hắn là gì?

- Đi lên đỉnh núi thôi!

Tùy Qua hướng nghê thường thất tiên tử nói ra.

Mấy người đến đỉnh núi, Tùy Qua đứng trên đỉnh núi, hai chân đứng trên núi đá, vận chuyển Thanh Đế Mộc Hoàng áo giáp hiện ra, trong chốc lát cỏ cây cả ngọn núi như "Sống" lại, bắt đầu điên cuồng sinh trưởng, xuyên qua vách đá, xuyên thủng cả ngọn núi, sơn thể bắt đầu xuất hiện rất nhiều vết rách, sau đó rễ cây càng lúc càng lớn, sơn thể chắc chắn bị cây cỏ xâm lấn sinh ra sụp đổ..

Nhưng mà thời điểm ngọn núi bắt đầu giải thể, bí mật của Nhâm Thông Vũ "Cùng tu" này rốt cuộc cũng hiện ra.

Ở trung ương ngọn núi này rõ ràng có một ngọn núi nhỏ.

Hơn nữa còn là vạn năm linh ngọc!

Ngọn núi nhỏ này toàn bộ chính là vạn năm linh ngọc tạo thành!

Mà giữa một khối linh ngọc này còn thai nghén ra một ít vạn năm linh ngọc tủy.

- Mẹ kiếp! Nhâm Thông Vũ không phải là cùng tu a! Tên này có được thứ tốt mà.


Khâu Mẫn Chân nhịn không được mắng, Nhâm Thông Vũ chơi gái "Thiếu nợ", quả thực chính là buồn nôn tới cực điểm, nghê thường thất tiên tử cho rằng hắn là cùng tu, không nghĩ tới tên này dĩ nhiên là giả nghèo mà thôi, trong "Động phủ" chỉ có hắn và bốn bức tường, dưới mông đít chính là vạn năm linh ngọc bằng núi nhỏ. Lớn như vậy linh ngọc thạch, vô luận là dùng để luyện khí, hay (vẫn) là chắt lọc bên trong ngọc tủy, giá trị đều là phi thường cao.

Tùy Qua vốn nói nghèo kiết xác cũng có thể cạo ra hai lượng dầu.

Nhưng mà trên thân cùng tu Nhâm Thông Vũ đâu chỉ có hai lượng.

Tiền tài không để lộ ra ngoài.

Tuy nhiên Tùy Qua không nghĩ tới lợi dụng thứ này thế nào, cho nên thu nó vào trong Hồng Mông thạch.

Tiết Như Tư vừa sợ vừa cảm thán, đối với ánh mắt của Tùy Qua nàng bội phục không thôi, thầm nghĩ khó trách Tùy Qua tuổi còn trẻ cũng đã là cường giả Kết Đan Kỳ, chỉ phần ánh mắt và tư duy này cũng không phải là nghê thường thất tiên tử các nàng có thể so sánh.

- Tùy tiên sinh, vẫn là ngài cao minh!

Tiết Như Tư bội phục nói.

- Cao minh không tính là gì, chỉ là Nhâm Thông Vũ nếu không có một chút của cải, một cùng tu làm sao có thể kết thành kim đan -- hắc, lại có khách không mời tới rồi.

Tùy Qua giọng nói vừa chuyển, ánh mắt nhìn qua hư không một lát, sau một lát một bóng người dần hiên ra, người này ăn mặc quần áo màu đen, lưng vác đại hoàn đao màu vàng, đại đao này dài chừng hai thước, trên sống đao có ngũ hoàn, trên mỗi hoàn điêu khắc kim long, xem xét đã biết rõ đao này lai lịch bất phàm, hơn nữa tuyệt đối là một hung binh. Binh khí mang theo lệ khí, chủ nhân cũng là người đầy sát khí, nhìn qua cũng giống như Nhâm Thông Vũ, bộ dáng chừng năm mươi, nhưng so với Nhâm Thông Vũ thì kẻ này tuyệt đối là hung nhân, một kiêu hùng nhất thế.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận