Y Tiên Thiểu

- Đa tạ chủ nhân.

Ảnh Phong mừng rỡ nói.

- Không cần đa lễ, ngươi đi làm chuyện đi.

Tùy Qua đuổi Ảnh Phong đi, sau đó nói với Tiểu Ngân Trùng:

- Ngươi còn ở đây làm chi, tiếp tục đi làm việc của ngươi đi.

- Ài, lão Đại, ngươi cái gì cũng tốt, chính là quá hà khắc.

Tiểu Ngân Trùng thở dài một tiếng, sau đó chui vèo vào trong linh điền.

- Tình huống đại khái ngươi cũng biết rồi?

Tùy Qua nói với Trúc Vấn Quân:

- Sau này, chỗ này sẽ trở thành chỗ tu hành của ngươi. Nơi này rất an toàn, ngươi không cần lo lắng, đây là không gian bên trong pháp bảo của ta, trừ phi ta chết, nếu không ngươi vẫn bình an vô sự.

- Nếu là chỗ tu hành, vậy sau này ta sẽ xây dựng một nhà trúc ở đây.


Trúc Vấn Quân nói.

- Cần gì phải khó khăn như thế.

Tùy Qua nói:

- Thần Thảo tông chúng ta, đối với tất cả cỏ cây, đều có pháp tắc, muốn xây một căn phòng là chuyện rất dễ dàng. Ngươi nhìn xem, đây là châm pháp Ất Mộc Thần Châm, có thể khống chế cỏ cây sinh trưởng.

Vừa nói, Tùy Qua thao túng Cửu diệp huyền châm tùng, đâm vào hệ rễ của một cây huyết đằng năm cánh, huyết đằng năm cánh tựa hồ nhận lấy kích thích, sau đó vịn vào thân cây một gốc cây trường xuân mọc lên, sau đó vờn quanh, đan xen vào thân cây trường xuân, chỉ một lát sau, đã tạo thành một căn phòng nhỏ “hàng mây tre” đơn giản trên thây cây trường xuân.

- Lão thân bái kiến chủ nhân, Trúc cô nương.

Lúc này, yêu sâm chín đầu Thẩm Cửu Bà xuất hiện trước mặt Tùy Qua và Trúc Vấn Quân.

Tùy Qua lúc này mới nhớ tới, Thẩm Cửu Bà cũng coi như một thành viên của Thần Thảo tông, cho nên giới thiệu cho Trúc Vấn Quân, sau đó hỏi Thẩm Cửu Bà:

- Thẩm Cửu Bà, ngươi không phải đang dốc lòng tu hành sao, vì sao lại xuất hiện ở đây?

Thẩm Cửu Bà nói với Tùy Qua:

- Đa tạ chủ nhân giúp ta tấn chức yêu thảo, lão thân một lòng muốn báo đáp, mấy ngày nay dốc lòng rèn luyện pháp bảo bổn mạng, chỉ cần chủ nhân phụ thêm thần niệm, sau này có thể tùy ý sử dụng.

Vừa nói, hai tay Thẩm Cửu Bà nâng lên một pháp bảo giống như sợi dây thừng màu trắng, đưa tới trước mặt Tùy Qua. Sợi dây này trong suốt, bên trong có ánh sáng lưu chuyển, tựa hồ tích chứa uy lực cực lớn.

Tùy Qua biết, vật này tên là “Bạch Hồng tiên”, là pháp bảo bổn mạng Thẩm Cửu Bà tạo thành lúc tấn chức yêu thảo, mặc dù là pháp bảo cấp bậc bảo khí, nhưng vật này là một sợi gân của Thẩm Cửu Bà luyện hóa mà thành, có linh tính rất mạnh, bởi vì thứ này bất cứ lúc nào cũng có thể tan ra làm một thể với chủ thể, nên gọi là “Kẻ dở hơi” cũng không quá đáng, theo tu vi của Thẩm Cửu Bà tăng lên, uy lực của Bạch Hồng tiên cũng sẽ tăng lên. Đây chính là chỗ lợi hại của yêu thảo, bọn họ căn bản không cần mất thời gian rèn luyện pháp bảo của mình, chỉ cần đề cao cảnh giới, uy lực sẽ tự khắc tăng lên.

Thẩm Cửu Bà mặc dù có cử động hiến vật quý, nhưng đối với Tùy Qua mà nói, Bạch Hồng tiên của Thẩm Cửu Bà thật sự có trợ giúp không lớn. Tùy Qua có áo giáp Thanh Đế Mộc Hoàng gia trì, phối hợp thêm Hồng Mông thạch, hai thứ này lợi hại hơn bất kỳ pháp bảo nào.

Cho nên, Tùy Qua nói với Thẩm Cửu Bà:

- Vật này là pháp bảo bổn mạng của ngươi, ngươi lưu lại cho mình tu hành, phòng thân, nhưng phần tâm ý này của ngươi, ta ghi nhận. Ngươi yên tâm, ngươi trung thành với ta, ta đương nhiên sẽ nghĩ cách giúp ngươi tu hành, thậm chí tấn thăng làm tiên thảo.

- Đa tạ chủ nhân.


Thẩm Cửu Bà do dự một chút lại nói:

- Chủ nhân, thật ra ta tặng Bạch Hồng tiên cho chủ nhân, còn có một tư tâm. Chủ nhân là mộc trung hoàng giả, cỏ cây thiên hạ đều dựa vào, Bạch Hồng tiên ở trong tay chủ nhân, uy lực sẽ tăng lên nhanh hơn so với ta sử dụng, ta cũng có thể dựa vào tu vi tăng lên của Bạch Hồng tiên mà đề cao tu vi.

- A, thì ra là như vậy.

Tùy Qua thoáng kinh ngạc, những lời Thẩm Cửu Bà vừa nói, trong Thần Nông tiên thảo bí quyết lại không có ghi lại. Xem ra, cho dù là Thần Nông tiên thảo bí quyết, cũng không phải bảo điển vạn năng, sau này cũng nên trao đổi nhiều hơn với những yêu thảo mở ra linh trí.

- Đúng vậy.

Thẩm Cửu Bà nói:

- Thân thể mộc hoàng của chủ nhân, có thể thu nạp và săn sóc ân cần pháp bảo bổn mạng của linh mộc. Mà Bạch Hồng tiên của lão thân, nếu chủ nhân dung nhập vào trong thân thể, có thể trở thành một đạo kinh mạch của chủ nhân, không cần chủ nhân cố ý luyện hóa, nó có thể mượn tu vi của chủ nhân mà đề cao uy lực, cảnh giới.

- Bạch Hồng tiên của ngươi, có thể hóa thành một đạo kinh mạch trong thân thể của ta?

Nghe lời này, trong đầu Tùy Qua hiện lên một đạo linh quang, cảm giác trong chuyện này tựa hồ tích chứa giá trị đáng để hắn đào sâu nghiên cứu.

Cho nên, Tùy Qua đón nhận Bạch Hồng tiên của Thẩm Cửu Bà, nếu cả hai bên đều có chỗ tốt, Tùy Qua không có đạo lý cự tuyệt. Huống chi, mặc dù uy lực công kích của Bạch Hồng tiên có hạn, nhưng Tùy Qua coi trọng chính là giá trị tiềm ẩn của nó.

Hóa thành một đạo kinh mạch, đây chính là chỗ Tùy Qua coi trọng.

Hiệu suất xử lý chuyện của Nghê Thường Thất tiên tử cũng không tệ, hôm đó đã tìm được một phường thị cho Tùy Qua.

Phường thị này tên là Thông Bảo Nhai, thật ra là một ngọn núi rất hiểm trở, thẳng tắp như gọt, nhưng đỉnh núi lại bằng phẳng như mặt kính, vừa nhìn cũng biết là vị tu hành đại năng nào đó lấy kiếm khí san bằng.


Với thủ đoạn hiện tại của Tùy Qua, muốn dùng cương khí tiêu diệt một ngọn núi như vậy, cũng có thể làm được, nhưng tuyệt đối không dễ dàng.

Bởi vậy có thể thấy được, mặc dù giới tu hành bắt đầu xuống dốc, nhưng vẫn là đầm rồng hang hổ.

Phường thị Thông Bảo Nhai mỗi tháng cử hành một lần, hơn nữa một lần kéo dài mười ngày.

Vì sao?

Bởi vì cấp bậc của phường thị này cao hơn phường thị ở Nhạn Thương Sơn rất nhiều, muốn tiến vào Thông Bảo Nhai, tu vi nhất định phải đạt tới Trúc Cơ kỳ.

Trong Nghê Thường Thất tiên tử, còn có người chưa Trúc Cơ thành công, cho nên khi tới chân núi, đã bị người giữ núi cản lại.

Chân núi, có một cửa đá rất cao, nói là cửa đá, nhưng cũng chỉ có hai đầu cột cao hơn mười thước. Bởi vì xung quanh ngọn núi đều có trận pháp, cho nên muốn đi vào bên trong, nhất định phải xuyên qua hai đầu cột. Dĩ nhiên, người tu hành có cảnh giới cao thâm, có thể trực tiếp xé rách trận pháp phòng ngự đi vào, nhưng nói như vậy, không thể nghi ngờ chính là kẻ chủ trì tuyên chiến với phường thị rồi.

Hai đầu cột , có hai vị “giữ cửa”, tu vi Trúc Cơ kỳ, nhưng lại là tu vi âm dương cảnh của Trúc Cơ hậu kỳ.

Ở thời xa xưa, Trúc Cơ chỉ là nhập môn mà thôi, trong giới tu hành chỉ có thể kẹp cái đuôi làm người; nhưng hiện tại, Trúc Cơ hậu kỳ coi như là tồn tại tương đối có địa vị. Hai người trung niên Trúc Cơ hậu kỳ, vẻ mặt hờ hững đánh giá người tiến nhập sơn môn, lúc này ánh mắt một người rơi xuống người Nghê Thường Thất tiên tử, quát lên:

- Tu vi dưới Trúc Cơ kỳ, không được đi vào Thông Bảo Nhai!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận