Y Tiên Thiểu

- Con giun nhỏ, thật sự là không biết phân biệt, ta thấy ngươi cũng là yêu vật, thả ngươi rời khỏi, không nghĩ tới ngươi còn dám dẫn người tới, chẳng lẽlà muốn thu Diêm Thiên Đằng ta sao?!

Quái vật nhìn qua tiểu Ngân Trùng hét lớn:

- Muốn chết!

- Trừ lão đại nhà ta, ai cũng không được gọi ta là con giun nhỏ.

Tiểu Ngân Trùng rít gào, đối với Diêm Vương Đằng này gọi nó như thế, nó rất bất mãn, nói:

- Ngươi tiểu thụ đằng này đừng kiêu ngạo như vậy! Nhất là, đừng có hung hăng càn quấy trước mặt lão đại của ta!

- Lão đại của ngươi?

Diêm Thiên Đằng khinh thường nhìn qua phía Tùy Qua, nói:

- Một tu sĩ Kết Đan sơ kỳ mà thôi, có thể chạy trốn trong tay của ta mới tốt, nhưng muốn thu phục ta thì nằm mơ đi.

- Này, tiểu thụ đằng, ngươi không ai quá kiêu ngạo!

Tiểu Ngân Trùng dường như chỉ điểm Diêm Vương Đằng khiêu chiến. Đương nhiên nó tự hiểu bản thân mình không phải đối thủ của Diêm Vương Đằng, bởi vì Diêm Vương Đằng đã trở thành yêu thảo chân chính. Nhưng mà có Tùy Qua ở bên cạnh lược trận, tiểu Ngân Trùng này tự nhiên lá gan lớn hơn nhiều.

- Tốt, ta đúng là muốn xem lão đại của ngươi có bao nhiêu lợi hại.


Diêm Thiên Đằng đột nhiên rút một gốc Diêm Vương Đằng ra, dùng nó làm roi quất lên cổ Tùy Qua, một khi bị nó cuốn lấy, nếu hộ thể cương khí hơi yếu, lập tức sẽ bị nó quất nát cổ.

Nhưng Tùy Qua há không chịu được như thế, mặc cho gốc Diêm Vương Đằng quấn lấy cổ cũng không phản kháng, nhưng mà cổ của hắn lại hiện ra vân gỗ màu xanh, một vòng lại một vòng, vô cùng rõ ràng, vân gỗ này chẳng khác gì có ma lực đặc thù, gai ngược của Diêm Vương Đằng vô cùng sắc bén quấn quanh cổ Tùy Qua như độc xà, thoáng cái đã lỏng ra. Vốn Diêm Vương Đằng quấn lấy cổ của Tùy Qua, đột nhiên buông lỏng khó hiểu, vậy mà từ cổ rơi xuống tay Tùy Qua.

Tùy Qua kéo Diêm Vương Đằng lại, Mộc Hoàng cương khí rót vào trong đó, thông qua gốc Diêm Vương Đằng này lan tràn tới thân thể của Diêm Thiên Đằng, một gốc Diêm Vương Đằng này vốn là bộ phận thân thể của Diêm Thiên Đằng, nhưng mà rơi vào trong tay của Tùy Qua, trong khoảng khắc nó lại mất đi khống chế, hơn nữa Tùy Qua rót Mộc Hoàng cương khí vào, Diêm Thiên Đằng lập tức cảm giác uy áp vô hình bao phủ lấy thân thể của nó, khiến nó không nhịn được phải thần phục, muốn quỳ xuống! Không ngừng tụ tập nguyên khí chống lại Mộc Hoàng cương khí của Tùy Qua xâm nhập.

Nhưng Tùy Qua cũng không có trực tiếp hàng phục Diêm Thiên Đằng, bởi vậy thời điểm này tay của hắn hóa chưởng, mặc cho Diêm Vương Đằng rụt về, sau đó bày ra bộ dáng thản nhiên nhìn qua Diêm Thiên Đằng, nói:

- Sẵn sàng góp sức cho ta, ta sẽ cho ngươi nhiều chỗ tốt.

Diêm Thiên Đằng không có trả lời Tùy Qua, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào vân gỗ màu xanh trên cổ Tùy Qua, ngạc nhiên nói:

- Chẳng lẽ hoa văn trên người của ngươi chính là biểu tượng của Thanh Đế Mộc Hoàng áo giáp? Ngươi là người trẻ tuổi tên Tùy Qua?

- Không thể giả được.

Tùy Qua thoải mái cười nói:

- Thứ gì có thể làm giả, Thanh Đế Mộc Hoàng áo giáp giả được sao? Như thế nào, đi theo ta ngươi đạt được chỗ tốt còn hơn xa ở lại chỗ này đấy.

- Ta cũng không muốn ở lại nơi này.

Diêm Thiên Đằng hiển nhiên không có ý định thần phục Tùy Qua, nói:

- Nhưng ở chỗ này tiêu diêu tự tại, có gì không thể? Đi theo ngươi không biết có ngày nào đó bị ngươi luyện thành đan dược, ta lại không ngu.

- Ngươi quá ngu xuẩn.

Tùy Qua lúc này mở Hồng Mông thạch ra, thả Trầm Cửu Bà ra ngoài, nói:

- Trầm Cửu Bà, ngươi nên chào hỏi đồng tộc đi. Mặt khác, nói cho hắn biết ngươi hiện tại tốt như thế nào.

- Vâng, chủ nhân.

Trầm Cửu Bà cung kính địa đáp, nhưng sau đó xoay người nhìn qua Diêm Thiên Đằng, nói:

- Lão thân Trầm Cửu Bà, chính là Cửu Đầu Yêu Tham biến thành. Tương đối mà nói, nếu muốn luyện đan thì ta thích hợp hơn ngươi nhiều, nhưng mà chủ nhân cũng không làm như vậy, bởi vì chủ nhân căn bản không cần làm thế. Hắn không xem ta là cỏ cây, mà xem ta là tính mạng ngang hàng, cũng đồng ý hợp tác cùng có lợi với ta. Chủ nhân cung cấp linh điền, đan dược và linh vũ trợ giúp ta tăng tu vị cảnh giới lên, thậm chí còn giúp ta chống cự thiên kiếp, triệt để lột xác thành yêu thảo. Mà chủ nhân cần chính là rễ cây của ta mà thôi, sau khi lấy rễ của ta còn cung cấp đan dược và vạn năm ngọc tủy cho ta khôi phục nguyên khí...

Bày sự thật, giảng đạo lý, đây là bản chất cơ bản của đàm phán.


Tuy Trầm Cửu Bà không thiện giải thích, nhưng mà nó nói hiển nhiên có sức thuyết phục hơn Tùy Qua nhiều, bởi vì nó là yêu thảo.

Diêm Thiên Đằng nếu là yêu thảo, đương nhiên cũng có trí tuệ không kém gì nhân loại, cho nên nó cũng không ngu, nghe Trầm Cửu Bà nói thì nó đã động tâm, nhưng vẫn có chút không yên lòng.

- Hắn... Thực sự tốt như ngươi nói sao?

Tùy Qua không có nhiều lời, trực tiếp lấy Thất Sát Hồ Lô ra, sau đó đổ ra một đống Địa Nguyên Đan, sau đó nhanh chóng thu vào. Sau đó lại lấy ra một bình lớn vạn năm ngọc tủy lắc lắc trước mặt Diêm Thiên Đằng.

Sự thật thắng hùng biện.

Diêm Thiên Đằng quả nhiên rất động tâm.

Vì vậy Tùy Qua bày ra bộ dáng công bằng.

- Diêm Thiên Đằng, ngươi nên biết, dùng tu vị của ta muốn hàng phục ngươi cũng không phải chuyện khó. Hoặc là, ngươi không nghĩ như vậy, nhưng mà ngươi nên biết Thanh Đế Mộc Hoàng áo giáp có thể hiệu lệnh và khắc chế cỏ cây, mặt khác, nếu ta gọi Trầm Cửu Bà đồng loạt ra tay thì sao? Ngươi càng thêm không có nửa điểm nắm chắc đào tẩu. Nhưng mà, ta không có làm như vậy, bởi vì ta hy vọng chúng ta có thể hợp tác.

- Ta chỉ muốn hỏi, nếu như ta không đáp ứng thì ngươi sẽ cưỡng bức thu phục ta không?

Diêm Thiên Đằng hỏi.

- Sẽ!

Tùy Qua ngữ khí rất khẳng định, hắn không cần phải giả vờ làm cái gì cả.

- Tốt, sảng khoái.

Diêm Thiên Đằng tự biết Tùy Qua nói không sai, nó tuyệt đối không có cơ hội đào tẩu, hơn nữa xem ra Trầm Cửu Bà là "Đồng loại" có lẽ cũng không có lừa gạt nó, cân nhắc xong nó lựa chọn sáng suốt, quỳ trước mặt Tùy Qua và nói:


- Diêm Thiên Đằng, bái kiến chủ nhân.

- Tốt.

Tùy Qua gật đầu, nói:

- Tiến vào thế giới pháp bảo của ta, ngươi sẽ biết thế giới đó còn tốt hơn Trầm Cửu Bà nói nhiều.

Tùy Qua phun ra một đoàn Hồng Mông tử khí định thu lấy Diêm Thiên Đằng vào trong Hồng Mông thạch, đột nhiên mặt đất chỗ Tùy Qua bị xé rách, một trung niên gầy như que củi, tóc dài áo đen xuất hiện trước mặt Tùy Qua, người này toàn thân có hắc khí bắn ra, xem xét đã biết khó đối phó.

Lai giả bất thiện!

Diêm Thiên Đằng nhìn thấy người này thì hoảng sợ nói:

- Ngươi... Ngươi là Du Hồn Pha Dạ Kiêu Thần!

- Đương nhiên. Diêm Thiên Đằng, ngươi vụng trộm ở Du Hồn Pha hấp thu sát khí tu hành, cho rằng lừa được cảm ứng của ta sao?

Dạ Kiêu Thần hừ lạnh một tiếng, nói:

- Sở dĩ vẫn giữ ngươi lại chính là muốn ngươi tích súc nguyên khí mà thôi, dù sao Ai Lao Sơn tuy là hung địa, nhưng mà còn có ai hung ác hơn người Du Hồn Pha chúng ta chứ. Thứ đồ mà Dạ Kiêu Thần ta dưỡng ai có thể cướp đi? Diêm Thiên Đằng, ngươi ngoan ngoãn theo ta hay là ta bắt ngươi đi?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận