Y Võ Song Toàn


Vương Vân thấy hai người kia kẻ xướng người họa thì lập tức có chút không vui.

“Anh cả, các người đang nói dối không chớp mắt đấy à? Bệnh của mẹ rõ ràng là do Tần Lâm châm cứu xong mới khỏe lại, sao lại là công lao của ông ta chứ?" Chúc Minh lạnh lùng hừ một tiếng: “Mẹ còn không biết công lao của ai à? Rõ ràng là Lư thần y cạo gió phát huy tác dụng, mà lúc đó Tần Lâm đúng lúc ăn may mà thôi".

“Em từng nghe nói phương thức trị bệnh Đông y nào có hiệu quả tức thời chưa? Toàn là phải đợi một lúc sau khi điều trị xong mới có tác dụng mà?”

Vương Vân nhíu mày: “Anh cả, anh biết già mồm cãi lý thật đấy, tình huống vừa rồi tất cả mọi người đều nhìn thấy rõ ràng cả, anh rõ ràng là ăn không nói có!" “Anh ăn không nói có á? Tên họ Tần kia mới bao tuổi, y thuật của cậu ta sao có thề so sánh với Lư thần y được? Em thử đi hỏi thăm xem Lư thần y ở Kinh Thành có thân phận như thế nào, em cảm thấy y thuật của Tần Lâm lợi hại hơn cả Lư thần y à?" Bà cụ đột nhiên vỗ bàn: “Được rồi, đừng cãi nhau nữa!" “Vừa nãy quả thật sau khi thần y cạo gió cho mẹ xong, mẹ liền cảm thấy có hiệu quả và kéo dài đến lúc sau”

“Lúc thằng nhóc nhà họ Tần châm cứu cho mẹ, mẹ không có cảm giác gì cả”

Bà cụ dứt khoát công bổ kết quả.

Vương Vân lập tức tái mặt, muốn tranh cãi tiếp, nhưng bà cụ đã lên tiếng rồi, bà ấy cũng chỉ đành bó tay.

Tần Lâm cười khinh bỉ, bà cụ tất nhiên biết vừa rồi ai trị bệnh tốt lên.

Đối với bệnh này, cạo gió không những không có tác dụng gì mà còn khiến cơ thể bà cụ yếu ớt hơn, vì vậy nếu bảo cạo gió xong cơ thề khỏe hơn thì rõ ràng là nói phét.

Mà Tần Lâm châm cứu xong tất nhiên là có được hiệu quả ngay lập tức, sau khi châm vào sẽ lập tức phát huy tác dụng, bà cụ chắc chắn cũng cảm nhận được rõ ràng.

Bà cụ nói như vậy là vì thiên vị mà thôi.

Bà cụ muốn nhân cơ hội này giao Y dược Chúc Thị cho Chúc Minh quản lý.

Chúc Linh Linh mặc dùng cũng không đồng ý nhưng chỉ nhíu mày không nói gì.

Bà cụ nói: “Bắt đầu từ tháng sau, tôi sẽ lần lượt giao những thứ của công ty cho Chúc Minh, sau này Chúc Minh sẽ tiếp quản nhà họ Chúc chúng ta.



Bà cụ nói xong, tảng đá trong lòng mọi người đều rới xuống, chỉ có Vương Vân tỏ ra sắc mặt không tốt lắm.

Bà cụ đúng là thiên vị quá mức, Y dược Chúc Thị hiện giờ rõ ràng là dựa hết vào sản phẩm của Chúc Linh Linh, cuối cùng lại giao quyền quản lý lại cho Chúc Minh! Đúng là không công bằng! Bà cụ nói xong, đột nhiên bên ngoài có người đến thông báo.

“Người của bất động sản Hà Thị đến rồi".

Bất động sản Hà Thị? Tất cả mọi người đều sững sỡ giây lát, tại sao người của bất động sản Hà Thị lại đột nhiên đến thăm vậy? Hình như giữa bọn họ chưa từng có cuộc làm ăn nào mà.

Mặc dù không quen biết, nhưng mọi người cũng không dám lơ là, bà cụ vội vàng đứng dậy: “Tôi đích thân ra đón!" Ra đến cồng thì thấy hai người một nam một nữ ăn mặc vô cùng nghiêm túc đang đứng trước cồng.

“Xin chào, chúng tôi là giám đốc của bất động sản Hà Thị, tôi họ Tôn”

Bà cụ vội vàng chủ động bắt tay người ta, tuy chỉ là một giám đốc của bất động sản Hà Thị, nhưng địa vị lại cao hơn bà cụ rất nhiều, vì vậy, bà phải cung kính lễ phép.

Giám đốc Tôn nói: “Tháng sau bất động sản Hà Thị chúng tôi có một buồi họp báo ra mắt sản phẩm mới, muốn mời ban lãnh đạo của tập đoàn Hà Thị đến tham gia, đây là thư mời, mong bà sẽ nhận lời tham gia”

Bà cụ được yêu mà sợ: “Được được! Chúng tôi nhất định sẽ đến!”





.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui