Y Võ Song Toàn


Mười hai giờ trưa ngày hôm sau, trên Facebook đã xảy ra một chuyện lớn.

Tất cà mười bốn chương trình của công ty có mặt Lục Phàm đều rút vốn.

Hễ là chương trình có Lục Phàm, toàn bộ đều bị rút vốn, nhà tài trợ trực tiếp hủy hợp đồng, thậm chí những chương trình đã phát sóng cũng bị thu hồi.

Hai hãng quần áo mà Lục Phàm làm người đại diện, một hãng giầy thể thao, hai hãng mỹ phẩm, cũng như một nhãn hàng đồ uống, tất cả đều bị hủy hợp đồng.

Nhiều ông lớn hủy hợp đồng như vậy, khiến công ty đại diện của Lục Phàm tốn tất đến cả trăm triệu, dư luận trên intermet cũng bắt đầu xôn xao.

“Lục Phàm toi rồi, chắc chắn là đã đắc tội với ai đó, trong phút chốc bị nhiều công ty rút vốn như vậy, chả khác nào ép anh ta vào chỗ chết".

“Chắc Lục Phàm đắc tội với người ta không nhẹ đâu nhị, với lại nhiều doanh nghiệp làm việc cùng nhau như vậy thì cũng chẳng khác phong sát là bao”

“Đúng vậy, tuy không nói là phong sát, nhưng chương trình nào có mặt anh ta đều bị rút vốn hết, vậy sau này còn ai dám mời anh ta nữa chứ?”

“Hể? Còn fan của Lục Phàm thì sao? Chẳng phải lúc trước những người hâm mộ não tàn của anh ta đều xông lên đầu tiên sao, bây giờ thế nào rồi?" Phần bình luận trên Facebook của Lục Phàm cũng bị chửi mắng thậm tệ, sau đó đoàn đội của Lục Phàm còn bị ép đến mức phải khóa cả Facebook, nhưng độ hot vẫn không hề giảm.

Không phải fan của Lục Phàm không dám lên tiếng, mà căn bản Lục Phàm không hề có fan.

Kiểu minh tỉnh lưu lượng nổi lên trong phút chốc này thực ra chỉ nhð vào sao tác, có rất nhiều người hâm mộ được thuê bởi các công ty PR.

Bình thường lướt Facebook một xíu là đã có hàng trăm nghìn bình luận, nhưng tất cả đều là giả mạo và do đội ngũ vận hành.

Bây giờ Lục Phàm đột nhiên lại bị đẩy lên nơi đầu sóng ngọn gió, đương nhiên những công ty PR cũng sẽ không nhân trường hớp của bon ho nữa, vậy nên những người hâm mộ kia tự nhiên cũng sẽ biến mất.

Thỉnh thoảng có một vài người hâm mộ cũng nói vài câu, nhưng lập tức bình luận lại bị chìm xuống trong đám đông.

Lúc này, Lục Phàm đang ngồi ở phòng khách biệt thự của anh ta, trong nhà như một đống hỗn độn.

Mọi thứ có thể đập đều đã bị đập nát, anh ta tức đến mức muốn giết người.

Người đại diện bất lực lắc đầu: “Tiểu Lục, cậu có đập phá đồ đạc cũng vô dụng thôi, bây giờ nếu cậu muốn giải quyết mọi việc thì chỉ có thể chịu đựng mà thôi".

Lục Phàm tức đến nghiền răng nghiến lợi, mặt mày đỏ bừng.

“Tiện nhân! Chính là con tiện nhân Tô Văn Kỳ đói" Hôm qua bọn họ mới cùng nhau đi đến nhỡ vả dì Dương Băng, kết quả hôm nay lại xảy ra chuyện như vậy, hiển nhiên là Tô Văn Kỳ đã thành công.

Cô đã được dì Dương Băng xem trọng, ngược lại, Lục Phàm lại bị bà ấy "phản kích:











.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui