Yến Yến


Ân Ly xoa xoa thái dương, chỗ đó lúc nào cũng đau đớn, bệnh tình này vốn đã có từ nhỏ.

Về đến nhà, Tiểu Khúc tiếp nhận áo khoác của hắn, cúi đầu thuận mắt vốn đã phân định.

"Yến Yến đâu?" Ân Ly không nhìn thấy bóng dáng trước kia hay nằm trên sô pha, có chút cảm thấy ngoài ý muốn.

"Yến tiểu thư đang ở trong phòng.

"Ân Ly đi về phía căn phòng ở góc biệt thự, đẩy cửa ra, trong phòng trống rỗng.

Trái tim trong nháy mắt nhấc lên, đáy mắt lại là một trận cuồng phong đảo giang đảo hải.

Giữa hai hàng chân mày chau lại, toát ra lãnh ý.

Hắn đi một vài bước vào bên trong, nhìn xung quanh căn phòng.

Tầm mắt hắn dừng lại bên trong tủ quần áo, hôm nay Yến Yến mặc một chiếc áo dệt kim cổ chữ V màu xanh vani, kỳ thực vô cùng mềm mại.

Khi ăn sáng, trong tay cô cầm kem, khóe miệng đều là nước ép ngọt ngào.

Ân Ly đã không nhịn được mà kéo người vào lòng hôn hồi lâu.


Yến Yến đến bây giờ cũng không học được cách hô hấp khi hôn, Ân Ly buông cô ra, thay cô thuận khí.

"Ngốc nghếch.

" Mắng một câu, thấy cô oán hận trừng mắt nhìn mình, trong lòng hắn sinh ra chút thỏa mãn khó hiểu.

Tủ gỗ đàn hương không khép lại, giữa khe hở kẹp một đoạn vải vani màu xanh lá cây.

Ân Ly chậm rãi buông xuống, nhẹ giọng, cất bước đi đến bên cạnh tủ.

Hắn mở tủ ra.

Yến Yến nằm trong một đống quần áo, ngủ ngon lành.

Khí chất bức người, mặt cô chìm trong một đống quần áo, cuộn tròn thành một nắm nho nhỏ, nhìn dáng vẻ có chút đáng thương lại hài hước, cô an an tĩnh tĩnh, điềm đạm giống như một tiểu thiên sứ.

Có một loại thần khí và phép thuật làm tan chảy tất cả mọi thứ.

Thấy vậy, đáy mắt Ân Ly hiện lên tia khát máu, hắn muốn phá hủy cảnh tượng này.

Hắn ôm người từ trong tủ quần áo ra, đặt trên giường, nhìn đôi môi đầy đặn kia, mí mắt nhảy lên.

Dục vọng càng lúc càng mãnh liệt.

Hắn liền cúi đầu hôn lên.

Nụ hôn của hắn mang tính cướp bóc và xâm phạm như một con thú hoang dã.

Yến Yến từ trong mộng có chút tỉnh lại, ngửi thấy mùi hương quen thuộc kia, đột nhiên bừng tỉnh.

Ân Ly xúc động mà hút lấy tất cả không khí trong miệng cô, Yến Yến đỏ mặt, tim cô nhảy nhót một trận.

Co dùng tay đẩy lồng ngực hắn ra nhưng lại giống như mèo con gãi ngứa có chút mềm nhũn vô lực.

Ngược lại giống như có vài phần tán tỉnh.

Tiếng cầu xin tha thứ bị che lấp trong nụ hôn của Ân Ly.


Giống như một trận hỗn chiến, vài giọt nước theo chiếc cằm xinh đẹp chảy xuống.

Khiêu gợi lại kiều diễm.

Yến Yến nhìn thấy ý vị tình dục nồng đậm trong đáy mắt hắn.

Theo thói quen mà trốn về phía sau.

Cô luôn cảm thấy hạ thân đau đớn không thôi.

"Ân Ly, hôm nay không như thế không được sao? Tôi vẫn còn đau lắm.

" Hốc mắt Yến Yến hồng hồng, chính cô cũng không cảm giác được ý tứ làm nũng trong giọng nói.

Ngược lại Ân Ly ngẩn người.

Thoạt nhìn lại là dáng vẻ của một thương nhân khôn khéo kia.

"Có thể.

"Nhìn thấy đôi mắt đột nhiên sáng lấp lánh, Ân Ly dục hỏa càng thêm mạnh mẽ.

"Em dùng chỗ khác giúp tôi giải quyết, hôm nay tôi liền không động đến chỗ đó của em.

"Ân Ly mang vẻ mặt của người tốt mà nhìn cô thương lượng.

"Sao lại! Tôi làm thế nào để giúp đỡ anh?"Yến Yến có chút sợ hãi khó hiểu.


"Miệng phía dưới của em không thể dùng, không phải em còn có phía trên sao?"Yến Yến bị những lời này của hắn phản bác làm cô nói không ra lời.

Tiến thoái lưỡng nan.

Nhân lúc hắn không chú ý, nhảy ra khỏi giường.

Muốn chạy ra ngoài.

So với tốc độ phản ứng của hắn, cô bị một bàn tay to lớn của Ân Ly kéo trở về.

Tay hắn vừa vặn đặt ở trên hoa nhũ trước ngực cô, cách lớp áo ngực, cô còn có thể cảm nhận được nhiệt độ từ hai tay kia truyền đến.

Nóng bỏng như có thể đốt cháy da.

Yến Yến bị xoa nơi mềm mại.

Mấy ngày nay dưới sự trêu chọc của Ân Ly, thân thể cô càng thêm mẫn cảm.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận