Thấy cô như tiểu hài tử xoay một vòng, chạy ra ngoài rồi nhào vào trong ngực người đàn ông cao lớn.
Lại ngẩng đầu nhìn hắn, có chút đắc ý cười.
"Anh đã nói là Yến Yến sẽ thích mà.
"Có chút quái đản mang theo sự yếu đuối.
Người đàn ông chạm vào đầu cô ấy, đắm chìm và dịu dàng.
Cảnh tượng kia rơi vào đáy mắt Yến Yến sinh ra một khoảnh khắc thật xinh đẹp.
Ngực buồn bực, cô lại nhớ tới Giang Thâm.
Mờ mịt chớp chớp mắt, vươn tay lau sạch hai giọt nước không cẩn thận rơi xuống, như không có việc gì mà tiếp tục quan sát phòng.
Bên cửa sổ là một bông hồng đỏ tươi.
Sắc mặt Yến Yến tái nhợt, cảm giác đau đớn bao trùm thân thể, trong đầu tất cả đều là hình ảnh hai thân thể đang chiến đấu hòa hợp cùng dao động không ngừng.
Giống như một con sên.
Con dế bẩn thỉu nhất trong góc.
Vặn vẹo như không xương.
Yến Yến lúc này mới giật mình phát hiện Ân Ly mang đến cho cô cái gì.
Di chứng sợ hãi, thờ ơ tê liệt, chấn thương cùng sự căng thẳng, rối loạn cảm xúc,.
.
Cô thở hổn hển, đuôi lông mày sầu khổ tựa như con bướm trên chiếc lá khô, ẩn nấp giữa đám lá rụng, lật úp mới thấy bóng dáng.
Lúc Ân Ly nhận được điện thoại của Tiểu Khúc, bầu trời trên đỉnh đầu tối đen, mi tâm mệt mỏi nhíu lại, có gắng giảm bớt sự lo lắng và cấp bách.
“Tôi vừa xuống máy bay.
”Dự đoán được khoảnh khắc thay đổi tâm tư của Yến Yến, Ân Ly liền cho người chuẩn bị xong vé quay trở về.
Hắn ngồi giữa các tòa nhà cao tầng với ánh sáng rực rỡ trên đầu.
Dù đang nhìn xuống hết thảy mọi vật nhưng điều đó cũng không mang đến cái gọi là khoái cảm, hắn không cảm nhận ra được sự thống khoái.
Điện thoại di động bị đầu ngón tay với khớp xương rõ ràng khẽ vuốt, xoay qua lật lại, sau khi hồi tưởng lại cảm xúc không thoải mái kia, chiếc điện thoại bị ném xuống đất, vỡ vụn mà trở nên mỗi mãnh phân tán mỗi nơi.
Tốc độ biến động của quốc gia L so với bên kia càng nhanh hơn, mấy giám đốc ngồi vây quanh ngoài cửa chờ hắn giải quyết hậu quả đều bị bỏ lại.
Với một hộp nhỏ trên ghế sofa.
Hộp bên ngoài màu lam nhung, tỏa ra ánh sáng trầm tính, xa hoa cao quý có chút kinh diễm, lại khó che giấu được giá trị của nó.
Viên bảo thạch màu xanh biếc bên trong là Ân Ly liếc mắt một cái, định tăng cho cô làm lễ vật.
Ân Ly cười có chút ảm đạm, đáy mắt là sóng to gió lớn, cuồn cuộn mãnh liệt vô biên vô hạn.
Sắc mặt ngưng tụ giống như một tác phẩm điêu khắc nghiêm túc lạnh lùng, bị điêu khắc không có sinh khí, trong nháy mắt sống động bị rút tơ bóc kén lấy ra, để lại lớp vỏ ngoài.
Trở lại biệt thự, Ân Ly ngồi trên ghế sofa.
Sắc mặt khó nén sự thâm sâu thoáng qua, đầu ngón tay gõ lên đệm sô pha, không tiếng động lại đánh vào đáy lòng mỗi người bên cạnh.
Tiểu Khúc cúi đầu, lùi về góc dựa vào tường.
Vết máu loang lổ ở phía sau đùi, còn cắm một thanh đao màu đen, theo cơ bắp run rẩy vặn vẹo, giống như một con cá thiếu oxy, liều mạng giãy dụa.
Nỗi đau vô vọng.
Tiểu Khúc có dáng vẻ thanh tú, trên trán mồ hôi lạnh dày đặc mà đua nhau rơi xuống, cậu ta khom lưng.
Bị cảm giác đau đớn tra tấn đến mức thứ nước bọt như chua đi muốn bốc ra ngoài, nói chuyện đều hàm hàm hồ hồ.
"Yến tiểu thư, lên một chiếc xe bán tải, sau khi điều tra cho thấy biển số xe là giả, còn lại những thứ khác đều không rõ.
"Ân Ly nhìn đám phế vật đứng trước mặt, có chút cố chấp lắc đầu.
Trên mặt hiện lên một tia nghi hoặc không giải thích được, cái loại sụp đổ không khống chế này bao trùm toàn bộ thân thể.
Hắn nghiêng đầu đứng lên, thân hình cao lớn ngăn trở ngọn đèn rực rỡ trên đỉnh đầu, không giận tự uy.
Bóng râm dày bao phủ trên đầu mọi người, giống như một tòa nhà kiêu ngạo và bướng bỉnh.
Dì Phan đứng ở phía sau quan sát toàn bộ quá trình mới biết được tình cảnh hiện tại.
Vừa sợ vừa đau lòng.
Cô gái nhỏ xinh đẹp kia trên mặt luôn mang theo sầu khổ cùng mờ mịt, bị bóp nghẹt dường như cô ấy đã bị bị cướp đoạt cái gì đó.
Phan Mỹ Phượng lắc đầu, thở dài.
Lại đụng vào trong đôi mắt sâu không thấy đáy lạnh lùng trước mắt, kinh ngạc ngây ngốc ở tại chỗ.
Chim hoàng yến của hắn đã chạy đi, hắn đã đội một chiếc mũ không đúng cách cho tất cả mọi người.
Ân Ly xoay chuyển tâm tư, đè nén hung ác cùng khát máu.
Hắn sẽ tìm thấy cô, dù đảo lộn trời đất.
Biệt thự có một tầng hầm, quá lạnh.
Ân Ly chế tạo một cái lồng kiên cố mà nguy nga, bên trong trải đầy lông vũ, còng tay còng chân xích sắt tất cả mọi thứ đều được chuẩn bị đầy đủ.
Hắn suy nghĩ một chút, Yến Yến có lá gan chạy trốn, vậy hẳn là cô cũng có thể có năng lực mà gánh chịu hậu quả.
.