9 năm sau
Một loạt những tiếng súng vang lên cùng với tiếng rơi của những viên đạn
-Cô giỏi lắm, Kim Ngưu- Người đàn ông vỗ tay, chậm rãi bước đến gần cô
-Quá khen rồi- Cô trả lời, khuôn mặt vẫn lạnh tanh
-Ta có tin cho cô. Có nhã hứng để nghe không?
-......
-Tập đoàn đá quý TS mới bị phá sản. Còn mẹ cô hình như đang quan hệ với người đàn ông khác
Kim Ngưu ''Hừ'' lạnh 1 tiếng, giọng đầy giễu cợt:
-Bọn họ đáng bị như thế. Ông nói với tôi chuyện này để làm gì? Muốn tôi thương hại họ sao?
-Tôi chỉ muốn biết tâm trạng của cô thế nào khi tôi nhắc đến gia đình cô. Nhưng có vẻ cô đã ruồng bỏ được tất cả... cái thứ tình cảm gia đình đó- Hắn nâng cằm cô lên, khuôn mặt đầy thích thú
-Không phải chính ông đã nói với tôi 'Sát thủ không thể có tình yêu' sao? Trở thành sát thủ là trở thành 1 con người máu lạnh, không có cảm xúc. Giờ thì buông tôi ra nếu không muốn tôi bắn chết- Cô giơ súng lên, đặt sát trán hắn- Tôi sẽ không nể tình nghĩa năm xưa ông cứu tôi đâu, Vương Xà
Hắn buông cô ra, nhếch mép nở 1 nụ cười. Trước khi cô bỏ đi, hắn chỉ dặn dò vài câu:
-Cô sẽ được đưa vào trường Killer chuyên dành cho những sát thủ. Ở đó, cô sẽ được đào tạo tiếp. Tôi đăng kí hết rồi
-Hừ... Tùy ông...
Kim Ngưu nói, xoay lưng bỏ đi
------------------
Kim Ngưu dậy từ sớm, nhanh chóng làm vệ sinh cá nhân rồi bước đến trường.
-Nè, cô gái đó là ai vậy?
-Hình như là học sinh mới
-Nhìn cũng xinh ha~
Mọi người bàn tán về Kim Ngưu, cô cũng đã quá quen thuộc với điều này. Chỉ là khi xưa, đều là những lời nói cay nghiệt. Còn bây giờ, họ nói về vẻ đẹp của cô
''Con người, chỉ luôn nhìn vào những gì bên ngoài mà đã vội phán xét. Hừ... Các ngươi, ai cũng như nhau cả thôi''
Đang chìm trong suy nghĩ của cá nhân, có một người đâm vào cô. Khiến cô ngã xuống đất. Cô gái kia vội vàng xin lỗi:
-Xin lỗi bạn. Là mình không chú ý. Mình mải để ý đến đống thí nghiệm này
-.......
-Nè, bạn ơi? Mình là Bảo Bình. Còn bạn??
-Kim Ngưu
-Vậy Kim Ngưu nè, chúng ta làm bạn nha?
-Tùy. Tôi không hứng thú- Ngưu nói, đứng dậy và bỏ đi
~~ Cùng lúc đó
~~
-Ê, cô nhóc đó giống cậu ha, Thiên Yết- Anh chàng tóc vàng cười, nói
- Giống? Ở đâu?- Yết trả lời, thật sự cô gái kia, anh cũng có chút hứng thú
-Cái tính cách băng lạnh đó. Bộ cả 2 đều được sinh ra từ băng hả? Nếu Tôn Ngộ Không được sinh ra từ đá mà 2 người được sinh ra từ băng thì chắc nó phải gọi 2 người bằng tổ tiên luôn đó
-Nói nữa xem, cậu sẽ chết, Sư Tử- Yết tỏa sát khí khắp nơi, trên tay đã cầm 1 con dao nhỏ
Sư Tử im bặt, không hé răng nửa lời. Anh chỉ sợ sẽ được Yết đưa về chầu Diêm Vương sớm, gặp lại ông bà, tổ tiên...
(P/s: Hình trên là Kim Ngưu~ Không biết nên để Ngưu màu tóc gì nữa? Mà kệ đi, mọi người cứ tưởng tượng~)