(Yết-Ngưu) Sát Thủ Biết Yêu?

-Vậy là chúng ta sẽ bắt đầu chia lớp. Tên của tất cả mọi người sẽ dần được hiển thị trên màn hình lớn. Ở đó sẽ có tên và lớp tương ứng- Thầy hiệu trưởng đưa ánh mắt lên màn hình
Sau khi những cái tên được hiển thị hết, ông nói tiếp:
-Các em hãy về lớp giống như các em đã thấy. Còn 4 người: Bảo Bình, Sư Tử, Kim Ngưu và Thiên Yết sẽ được đào tạo ở 1 khóa riêng
Mọi người thở dài, cố lê thân mình về lớp...
-Vậy sao chúng ta phải ở lại đây? Khóa đặc biệt sao? Chỉ có 4 người?- Sư Tử nói lớn, nhìn và đánh giá Kim Ngưu, Bảo Bình
-Anh có thắc mắc gì sao? Nhìn gì mà lắm vậy?- Bảo Bình trả lời
-Cô biết cô đang nói chuyện với ai không? Tôi là Sư Tử, động vào tôi là không còn đường sống- Sư vênh mặt
-Vậy mà vẫn thua đó thôi- Bảo cười khinh
-Cô.....
Trong khi bên Bảo-Sư vô cùng náo loạn thì bên Yết-Ngưu lại im ắng đến lạ thường. Sau 1 lúc, Yết mới mở lời:
-Không ngờ cô cũng ở khóa học đặc biệt này

-Thất vọng sao?
-......
Không khí lại chìm vào im lặng... Thầy hiệu trưởng đứng nhìn 4 người, thở dài
''Haiz. Không ngờ 4 đứa đó lại là nhũng người giỏi nhất!!!''
~~ Giờ ra về
~~
Sau 1 buổi giáo huấn về các phong cách và các kiểu chiến đấu của sát thủ. Cả 4 người mệt mỏi ra về
-Hôm nay mệt thật, nghe xong mà ù hết cả tai- Sư Tử than vãn
-Anh tưởng có một mình anh hả?- Bảo Bình nhìn Sư
-Hai người im hết coi- Kim Ngưu gằn lên từng chữ
''Hai con người kia đúng là lắm chuyện. Cứ cãi nhau mãi, đã nghe giáo huấn rồi, vậy mà còn thêm 2 người. Không tức không được''

Bảo Bình bây giờ mới biết Ngưu đáng sợ như vậy. Ban đầu chỉ nghĩ là lạnh lùng thôi, hóa ra cũng đáng sợ...
Cái sát khí của Ngưu khiến Bảo phải lùi ra xa, Sư cũng lùi dần theo và.... biến mất dạng.
-Haiz- Ngưu thở dài, lắc đầu ngán ngẩm
Bỗng cô cảm giác có thứ gì man mát ở bên má. Quay lại nhìn... thì thấy Thiên Yết đang áp lon nước ngọt vào má cô
-Uống không?
-Uống để chúc mừng anh đánh bại tôi sao? Anh đến để chê bai tôi vì tôi là kẻ bại trận à?
-Không. Tôi chả có ý định gì cả. Vậy cô uống không?
-Ừ- Đáp lại anh vỏn vẹn có 1 từ. Cô lấy tay cầm lấy lon nước
-Cô ở đâu? Tôi đưa về
-Không cần. Tôi tự về được- Ngưu trả lời, đưa lon nước lên uống
-Vậy hẹn cô ngày mai- Yết quay lưng lại
-Chắc vậy
(P/s: Hình trên là Bảo Bình~)


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận