Tin tức bát nháo sáng hôm sau: Mạc gia bị tung tin hối lộ quan chức, kéo một vị quan chức hạ bệ liền bị thanh toán, hiện cấp cứu trong bệnh viện, tuy đã như phế vật nhưng vẫn giữ lại được cái mạng.
Sau đó liên tục là tin tức scandal chơi gái, bao nuôi, ép phá thai bị lộ ra khiến mọi người đều mắng chửi, Mạc gia sinh ra phá gia chi tử, sụp đổ là đáng.
Chỉ vì Mạc Tử Khiêm từng đưa nhét tiền vào tay Doãn Mộ Tư muốn lăn giường cùng cô, lại lên báo vấy bẩn thanh danh Doãn Mộ Tư mà nhận hậu quả quá đắt.
Cả một buổi sáng Doãn Mộ Tư ngủ bên cạnh Tiểu Vũ.
Đêm qua cô quá sợ hãi nên muốn tìm Tiểu Vũ để cứu vớt trái tim muốn rơi ra, ôm nhóc con vào lòng an tâm ngủ một giấc.
Buổi sáng, Tiểu Vũ dậy sớm nhìn thấy một bàn tay gác qua người nhóc, bàn tay trắng sứ nhỏ nhắn xinh đẹp… nhìn qua liền nhận ra là của cô xinh đẹp.
Doãn Mộ Tư dường như ngủ rất say, Tiểu Vũ động đậy cũng không biết.
Cậu nhóc cũng biết chăm sóc người khác, nhẹ nhàng rời giường, rửa mặt thay quần áo, sau đó đi lại giường ngủ nằm xuống ngắm nhìn cô xinh đẹp.
Trời ban Doãn Mộ Tư xinh đẹp không góc chết, khi ngủ cũng an tĩnh đáng yêu, như một nàng công chúa xinh đẹp động lòng người.
Bên phòng mình, Lục Vũ Thần nhìn qua camera một cảnh con trai tự mình chăm sóc Doãn Mộ Tư liền tạc lưỡi:"Vậy mà cô ta hứa sẽ chăm sóc Tiểu Vũ, không biết ai chăm sóc ai."
Lục Vũ Thần nhắn tin cho Tiểu Vũ.
"Qua phòng ba."
Nghe tiếng tin nhắn, Tiểu Vũ nhận ra đã được trả lại điện thoại liền chán ghét nhận lấy, sợ tin nhắn làm cô xinh đẹp tỉnh giấc.
"Con bận."
Bận?
Bận ngắm người đẹp.
"Không nghe lời sẽ đuổi đi."
Tất nhiên Tiểu Vũ hiểu chính là muốn đuổi cô xinh đẹp đi… sao lại không đuổi nhóc, nhóc sẽ cầu cô xinh đẹp tiếp nhận.
Gượng ép đi về phía cửa, nhẹ nhàng mở và đóng để hạn chế tạo ra tiếng động.
Gương mặt không hòa hoãn của Tiểu Vũ nhìn chằm chằm Lục Vũ Thần.
"Từ nay cô Doãn sẽ ở nhà của chúng ta?"
Hai mắt Tiểu Vũ sáng bừng, nhưng suy nghĩ một chút lại tỏ vẻ nghi ngờ.
Lục Vũ Thần cười đắc ý:"Vì cô ấy sẽ trở thành bạn gái của ba."
Tiểu Vũ cảm thấy không vui, ba của nhóc lại cướp mất người của nhóc… sao mọi người nói ba không thích phụ nữ.
"Và có thể sẽ thành mẹ kế của con."
Nghe tin tức quá chấn động, tâm trạng Tiểu Vũ cực kỳ tệ, không những bị cướp mất người mình thích mà còn phải chứng kiến người mình thích gả đi.
"Đừng tơ tưởng với cô ấy nữa, cô ấy là của ba."
Tiểu Vũ không chấp nhận liền viết lên điện thoại một câu:"Cướp cạn."
Lục Vũ Thần tỏ vẻ bất đắc dĩ:"Làm sao được, ai bảo baba đẹp trai hơn con nên cô Doãn của con chọn baba làm bạn trai chứ không phải con."
Rõ ràng cô Doãn khen nhóc đẹp trai hơn baba mà? Chắc chắn ba của nhóc nói dối, tâm trạng của Tiểu Vũ rơi tận xuống đáy.
"Nhưng con không thích cô Doãn làm mẹ kế, ba lập tức đuổi đi, không bao giờ được xuất hiện trong nhà chúng ta?"
Hả?
Không được gặp nữa sao?
Không muốn…
Giữa làm mẹ kế và không được gặp nữa thì việc cô Doãn làm mẹ kế tốt hơn.
Tiểu Vũ như vậy liền bị baba đại ác ma thao túng tâm lý, không còn đối nghịch với việc cô Doãn là mẹ kế nữa.
Nhưng cũng không vừa bỏ lại một câu:"Trâu già thích gặm cỏ non."
Lục Vũ Thần năm nay 32 tuổi.
Doãn Mộ Tư mới tròn 20 tuổi.
Tiểu Vũ nói cũng không có gì sai.
Lúc Doãn Mộ Tư tỉnh ngủ đã là đầu giờ chiều, dạ dày cuộn tròn reo đói nên mới tỉnh, đêm qua quá kích thích nhưng cô ngủ một giấc rất ngon, không hề mộng mị.
Có phải gần đây tiếp xúc với ác ma quá nhiều nên cô cũng bị lây bản tính tàn nhẫn của anh ta.
Thấy Mạc Tử Khiêm bị phế ngay trước mắt cũng không chút náo lòng.
Đi xuống lầu, hôm nay cô mới điềm tĩnh một chút ngắm nhìn nơi xa hoa này, nhưng cô cũng không ngạc nhiên vì giới hào môn như cô và anh ta từ bé đến lớn đều sống trong nhung lụa.
Chỉ là Doãn gia dù chỉ hai cha con nhưng ông luôn mang cho cô cảm giác ấm cúng, một tay vừa làm cha vừa làm mẹ để chăm sóc bảo vệ cô.
Vậy nên khi cô bị Tống Tư Hàn vứt bỏ trước ngày cưới, ông mới không thể chịu nổi như vậy.
Là cô có lỗi với ba cô, là Tống Tư Hàn nợ cha cô.
Hết thảy cô không muốn anh ta xin lỗi, chỉ cần ông trời có mắt để ba cô khỏe lại.
Nghĩ tới Tống Tư Hàn, cô sực nhớ đến lời đe dọa của Lục Vũ Thần… anh ta muốn cả tâm trí cô cũng phải sạch sẽ… cô đã leo lên lưng đại ác ma, không thể chống đối.
Doãn Mộ Tư mở điện thoại, bắt đầu bằng việc xóa hết hình ảnh của cô và Tống Tư Hàn được cô cẩn thận lưu lại, sau đó trang mạng xã hội cũng bắt đầu hèn mọn xóa đi.
Người ta thường nói không nên đăng ảnh người yêu trên mạng xã hội, cô lại coi Tống Tư Hàn là niềm kiêu hãnh của cô, sao có thể giấu nên bây giờ mới khổ sở như vậy.
Cô xóa vòng bạn bè và chặn luôn Tống Tư Hàn.
Danh bạ điện thoại cũng xóa liên lạc của anh.
Hiện tại đã tạm thời sạch sẽ.
Nhưng tự bản thân cô biết..
tâm trí cô không sạch sẽ như cái cách Lục Vũ Thần mong muốn.
Nhưng cô đã cố gắng hết sức hài lòng anh ta rồi, chỉ mong đại ác ma sẽ không phát hiện.
Không nhìn thấy thì thôi, nhìn lại, lật lại cứ như ngàn nhát dao xiên vào tim, đau đến quặn lòng.
Chiếc xe mô tô lạnh lẽo đậu ở hiên nhà vẫn yên ắng nằm ở đó.
Cô liền vẫy tay gọi cận vệ đang đứng.
"Doãn tiểu thư, có gì căn dặn."
"Giúp tôi mang nó đến Tống gia, cứ để trước cửa không cần nói gì cả."
Đó là món quà mà Tống Tư Hàn tặng cô nhân lúc cô lấy được bằng lái moto, một trong những sở thích tiêu khiển của anh ta.
Cô từng quý nó như bảo bối… hôm nay phơi sương phơi nắng mấy ngày đóng không ít bụi.
Đây là thứ cuối cùng rồi.
"Vâng, hôm nay Bang chủ nói chúng tôi bảo vệ Doãn tiểu thư quay về Doãn gia dọn đồ."
Doãn Mộ Tư gật đầu, đêm qua hắn ta cưỡng ép cô đến nơi này sống.
Một phần là ở bên cạnh chăm sóc Tiểu Vũ, một phần hắn nói không rảnh bảo vệ cô từ xa.
Muốn sống, tự mang xác ở bên cạnh hắn.
Lúc bọn người Nhất Đường chuẩn bị mang xe đi, Doãn Mộ Tư trong lòng dâng lên cảm xúc không nỡ…
Cô vậy mà hiện tại chuẩn bị sống cùng đại ác ma với tư cách bạn gái, cô dọn vào nhà họ Lục, chính là tự phản bội đi lời thề năm nào.
Nhìn thấy chiếc xe moto từng đoạn ký ức tốt đẹp giữa cô và Tống Tư Hàn hiện ra trước mắt.
Thứ tình cảm mấy ngày qua bị cô phong tỏa bỗng phá tan xiềng xích muốn thoát ra, lý trí cuối cùng cũng từng tấc tan rã.
Cô không muốn quản nữa, muốn quẳng hết mọi thứ về phía sau lưng để tìm anh, cô đã từng hứa cả đời không phản bội lại anh, cô muốn anh biết cô không phải đã phản bội anh, cũng không hề muốn ở bên cạnh Lục Vũ Thần…cô sợ như anh đột nhiên nhớ đến muốn quay đầu lại, cô đã không thể ở bên cạnh anh.
Doãn Mộ Tư chạy bay ra ngoài, ngăn lại cận vệ muốn đưa chiếc xe đi.
Chiếc xe moto được khởi động, Doãn Mộ Tư lao đi trong gió, giống như chưa từng nghe lời đoạn tuyệt, muốn đến tìm Tống Tư Hàn một lần sau cuối.
Tình yêu hèn mọn đã xóa mờ lý trí, xóa đi sự tàn bạo của Lục Vũ Thần trong tâm trí Doãn Mộ Tư… cô lúc này chỉ ý niệm rằng, cô muốn cho anh một cơ hội cuối cùng, nếu anh quay đầu lại cô sẽ tha thứ tất cả cho anh.