Lý Tử Thiêm xoay ví trên tay cười vu vơ nói :"Cùng đi đi , cô muốn hôm đó mang bộ dạng thiếu tiền này đến à?"
Mạc Vân Hi cúi người nhìn bản thân , chẳng lẽ chuyện cô không có tiền lại lộ rõ ràng đến thế.
Cô bĩu môi vơ đại một chiếc áo khoác mỏng khoác lên rồi vừa ra khỏi cửa vừa nói :"Coi như cậu năn nỉ tôi xài tiền của cậu"
Lý Tử Thiêm vui vẻ chạy theo cô , lúc đi còn không quên giúp cô khóa cửa.
Nhanh nhẹn mở cửa xe đợi Mạc Vân Hi ngồi vào rồi mới vòng qua phía còn lại.
Đời này Lý Tử Thiêm chưa từng một lần hầu hạ người khác , hành động mở cửa xe coi như cũng chưa từng phải làm qua nhưng Mạc Vân Hi cũng chẳng biết sự đặc biệt đó lại dành cho mỗi mình.
Cả hai dừng xe trước khu trung tâm mua sắm , trước khi Mạc Vân Hi đẩy cửa xuống xe , anh ta vội vã túm tay cô lại , từ sau lấy ra một chiếc mũ , không đợi Mạc Vân Hi nói hai lời đã giúp cô đội lên gọn gàng.
Mạc Vân Hi đưa ngón tay nhấc nhẹ quai mũ đã che hết hai đôi mắt lên để nhìn thì Lý Tử Thiêm cũng đã đeo xong mũ và khẩu trang một cách chuyên nghiệp.
Qua lớp khẩu trang cô vẫn thấy ý cười trên khuôn mặt anh ta , Lý Tử Thiêm nói :"Tôi không muốn bị làm phiền đâu"
Lý Tử Thiêm dù sao cũng là sao hạng vô cùng nổi , cô đi với anh thế nào cũng bị chú ý , hơn nữa diễn viên Bạch Phát Vương Phi cũng đã được công bố , dù chưa công chiếu nhưng cô cũng đã được coi như một người nổi tiếng.
Mạc Vân Hi không có gì muốn phản bác , cô đẩy cửa xe ra , bên kia Lý Tử Thiêm cũng đồng thời bước xuống xe , cả hai sánh vai đi vào trong trung tâm thương mại.
Anh ta không hề thử , chỉ cần liếc mắt một cái đã bảo nhân viên gói lại , Mạc Vân Hi thật sự cảm thấy đi với người này hình như có chút hối hận.
Thấy Mạc Vân Hi không có chút hứng thú gì với thế giới , người đang vui vẻ túi lớn túi nhỏ tiến lên nghiêng đầu nói :"Sao thế , cô không chọn gì sao? hay để tôi chọn dùm cô nhé?"
Mí mắt cô giật giật , vội cười trừ nói :"Ồ không cần đâu , tôi thấy bộ váy kia hình như rất đẹp , tôi muốn thử nó"
Bộ váy kia cô còn chưa nhìn qua , chỉ tay vu vơ cho qua chuyện , hơn nữa cô muốn thử váy để bản thân có thể nghỉ ngơi một chút , anh ta kéo cô đi hết nơi này đến nơi khác không hề biết mệt.
Lý Tử Thiêm xoay đầu nhìn bộ váy mà Mạc Vân Hi vừa chỉ , đó là chiếc váy trễ vai dệt kim màu bạc vô cùng bắt mắt , nhưng lại chẳng chút lòe loẹt mà lại vô cùng sang trọng , thiết kế ôm sát cơ thể , chân váy xẻ tà dài quét đất , anh ta vừa nhìn hai mắt đã sáng lên.
"Cô có mắt nhìn đấy , bộ này rất hợp , nếu cô thích thì cứ thử trước đi"
Người nhân viên đứng ở trước quầy mơ hồ cảm thấy người đàn ông này có vẻ bề ngoài và giọng nói quen thuộc nhưng lại không nhận ra , vừa dè chừng vừa cười nói :"Chiếc váy này là mẫu mới nhất mà ông chủ chúng tôi vừa mới nhập từ Pháp về , hiện tại ở Trung Quốc chỉ có một bản duy nhất , vừa sang trọng lại tôn được vóc dáng , tôi thấy rất hợp với tiểu thư đây đấy ạ"
Mạc Vân Hi cũng không ngờ , mình chỉ nhắm mắt chọn đại lại trúng ngay hàng giới hạn , liếc mắt cũng biết thứ vải này giá còn cao hơn cả lên trời.
Vậy mà cô còn chưa kịp nói gì đã có giọng nữ khác chen ngang :"Mẫu mới à , lấy xuống cho tôi đi"
Mạc Vân Hi hơi ngẩng đầu mới có thể nhìn thấy được khuôn mặt của người mới đến do chiếc mũ lưỡi trai che chắn tầm nhìn , người này làm sao cô có thể nhầm lẫn được , đây chính là Dung thần trong truyền thuyết.
Cô còn nghĩ cô ta hẳn phải có công việc gì đó khá bận rộn mới hủy vai , không ngờ lại vô cùng thảnh thơi ở đây mua sắm.
Người nhân viên lúng túng nhìn Kim Duyệt Dung rồi lại nhìn đám người Mạc Vân Hi , không cần cô ta lên tiếng nên từ chối người nào thì Lý Tử Thiêm đã cất tiếng :"Chúng tôi muốn thử bộ này rồi , lấy xuống cho tôi"
Vậy mà Kim Duyệt Dung kia chẳng những không coi ai vào mắt mà thản nhiên xen ngang :"Gói lại cho tôi luôn đi , có những người không có tiền còn muốn thử đồ hiệu để làm gì , các người chỉ tổ phí công thôi"
Mạc Vân Hi vừa túm tay Lý Tử Thiêm muốn kéo đi , xem ra như vậy cũng tốt , cô sẽ chọn một bộ quần áo khác phải chăng hơn.
Nhưng thiếu gia Lý Tử Thiêm đây từ nhỏ đã phải trải qua bao cảnh thiệt thòi? làm sao có thể để cho bản thân mình thua thiệt.
Anh ta rút một tấm thẻ màu đen ra đưa cho nhân viên và nói một cách ngắn gọn :"Gói"
Sau khi nhìn qua tấm thẻ , Kim Duyệt Dung cùng với tiểu trợ lý hơi cau mày , lúc này mới coi như đặt Lý Tử Thiêm vào mắt hỏi :"Cậu là ai?"
Coi như cô ta mở lời chào hỏi trước , Lý Tử Thiêm lười biếng tháo nhẹ khẩu trang nở một nụ cười duyên dáng nhưng trong lòng chẳng hề vui vẻ , giọng nói mang theo nét kinh bỉ :"Trùng hợp quá rồi , Dung tỷ"
Người nhân viên vừa ngó qua liền thấy nụ cười đó của Lý Tử Thiêm , rất may hàng ngày cô ta ở đây thường xuyên gặp người nổi tiếng nên đã có thể kiềm chế được.
Nếu lúc đó cô ta làm liều gói lại cho Dung thần , chẳng khác nào đã đắc tội với Lý Tử Thiêm , với người chồng trong mộng của cô.
Kim Duyệt Dung cũng vô cùng bất ngờ , dù không thân thiết nhưng cô và Lý Tử Thiêm cũng đã từng đóng chung rất nhiều vai , suýt chút nữa lại có thêm lần hợp tác chung với nhau , không ngờ giữa chừng cô ta lại bị đá ra ngoài.
Đối với chuyện này cô ta cũng vô cùng mất mặt , ai bắt gặp cô ta cũng đề hỏi tại sao vai diễn này lại bị đổi , lúc đó cô ta cũng chỉ biết cười trừ nói rằng , bản thân thấy không hứng thú nữa.
Không ai là không tin lời này cả , trước nay Kim Duyệt Dung là thế , đóng phim là chuyện tùy hứng , chuyện đã quay giữa chừng cũng biến mất cũng từng có , mọi người âu cũng thấy bình thường.
Chỉ có Kim Duyệt Dung mới biết rõ hơn bao giờ hết , đây là lần đầu tiên cô ta bị đá và cảm thấy vô cùng bất mãn nhưng lại không thể nói ra cho bất kì ai.
Đã vậy còn nghe Lý Tử Thiêm châm chọc một câu :"Tiếc thật , đáng lý ra chúng ta sắp có cơ hội hợp tác thêm với nhau"
Lý Tử Thiêm là cậu ấm trong công ty làm sao không hiểu rõ , Kim Duyệt Dung là cấp trên gửi báo cáo đá ra ngoài dự án lần này.
Cô ta cũng biết người trước mặt mình là người hiểu rõ cục diện , buông lời như vậy dù người khác nghe thì có vẻ là sự luyến tiếc của Lý Tử Thiêm khi không được hợp tác chung với cô ta , nhưng chỉ có cô ta hiểu được tên họ Lý này là đang mỉa mai mình.