Đi đã được một lúc lâu cũng chưa thấy về đến nhà , Mạc Vân Hi ngó nghiêng xung quanh vội nhận ra đây vốn không phải đường về nhà.
"Bác tài , ông có nhầm đường rồi hay không?"
Tài xế không trả lời , ánh mắt cứ nhìn cô qua gương chiếu hậu một cách láo liên , ý đồ không tốt , mí mắt cô bắt đầu nháy nháy liên tục.
Có dự cảm chẳng lành , cô khẽ đưa tay đến bên xe muốn mở cửa nhưng không thể , lúc sau bắt đầu cuống cuồng mà nói :"Dừng xe , dừng xe tôi muốn xuống!!"
Chiếc xe vẫn cứ lao vun vút trên đường cao tốc , ngay khi cô định nhào lên chỗ ông ta thì ngay lập tức bị cảnh cáo :"Ngồi yên nếu cô không muốn chết"
Tất nhiên là cô không muốn chết , cho dù cuộc đời cô có thảm biết bao , khi đối diện với nó cái chết là thứ mà cô chưa từng nghĩ tới.
Ba , mẹ bọn họ ở trên trời chắc chắn mong cô không có một cuộc đời ngắn ngủi như vậy.
Mà cô rốt cuộc cũng không thể hiểu được , những người này cần ở một đứa vốn trong tay chẳng có gì như cô.
Hay là..
Mạc Vân Hi cố nén sự run rẩy ở trong giọng nói :"Ai..ai đã bảo các người làm?! Nói đi , bọn họ trả cho anh bao nhiêu tôi sẽ trả gấp đôi , à không , gấp ba hay gấp bốn tất cả đều được , chỉ cần chỉ cần anh cho tôi xuống đây làm ơn"
Giọng điệu cô bắt đầu gấp gáp , vừa nói vừa quay ra phía sau nhìn như đang mong chờ một sự giải cứu nào đó.
Nhưng tên tài xế thậm chí một chút lung lay cũng không có , hẳn người kia đã cho hắn một thứ gì đó đáng giá hơn.
Mạc Vân Hi học cách trấn an bản thân , bình tĩnh suy nghĩ cách phòng tránh khi mà trường hợp xấu nhất xảy ra.
Chiếc xe đột ngột phanh két lại , Mạc Vân Hi mất thăng bằng đổ về phía trước , còn chưa kịp ngẩng đầu nhìn xem đây là nơi nào cô đã bị một đám người lôi xuống , bọn chúng hung hăng bịt lấy miệng cô kéo đi.
Trước khi bị đưa đi , cô cố gắng kháng cự một chút , cuối cùng nhận ra đây chính là hộp đêm nổi tiếng ở Lạc Thành.
Nơi mà chỉ có công tử và đại gia lui tới , đương nhiên là toàn những thành phần không ra gì.
Nó được đồn thổi đi khắp nơi rằng ở đây chính là quy tụ của các nền tệ nạn thế nhưng đến cả cảnh sát cũng không thể động đến.
Khi cô bị áp giải vào trong hội trường huyên náo , tiếng nhạc xập xình , ánh đèn tối tăm mờ ảo , trên khán đài , kiều nữ chân dài ăn mặc thiếu vải nhảy những điệu nhảy khiêu gợi , tiếng hò reo của đàn ông thoáng chốc khiến Mạc Vân Hi sởn hết cả da gà.
Vừa bước vào , những ánh mắt không đứng đắn đã bắt đầu đổ dồn về phía cô như thể đang tiếp cận mục tiêu mới.
Cô bị đám người bịt chặt miệng , tay khóa chặt ra sau , khó khăn lắm mới có thể nhìn về phía trước , lúc này có một tên to cao bước đến cố gắng nói thật to vì bị tiếng nhạc chen lấn , cô loáng thoáng nghe hắn nói :"Người anh em , hàng mới à?"
Tên bịt miệng cô quay người lại nhìn đám người đi cùng , Mạc Vân Hi lại loáng thoáng nghe người đằng sau nói :"Chị Kim bảo chúng ta thích làm gì thì làm , hay là giao ả cho Lăng tổng?"
Nghe đến người họ Kim , Mạc Vân Hi mơ hồ đoán ra ai đó.
Mẹ kiếp , chỉ vì như vậy mà giở trò , cô ta đúng là quá tàn nhẫn..
Bọn chúng vốn dự tính sẽ chơi đùa với Mạc Vân Hi một đêm , không ngờ Lăng tổng đây lại có hứng thú.
Đổi lại một chút quan hệ như vậy cũng lời vô cùng.
Thế rồi bọn chúng quyết định đẩy cô cho một người khác :"Nếu Lăng tổng có hứng thú thì chúng tôi sẽ nhường lại cho anh.
Anh thích làm gì thì làm" Dứt lời hắn ta cười khà khà , chỉ có Mạc Vân Hi biết hiện tại cô đang tức giận đến bất lực biết nhường nào.
Dựa vào cái gì bọn chúng coi cô như vật sở hữu rồi thích làm gì thì làm tùy ý như vậy?
Ngay giây sau bọn chúng không chút kiêng nể đẩy cô thật mạnh vào hướng đối diện , lực của hắn ta làm cô ngay lập tức ngã nhào vào lòng người đàn ông được gọi là "Lăng tổng" , hắn ta chuyên nghiệp đưa tay bắt trọn bả vai cô bật cười nói với hai người kia một cách gian manh :"Làm tốt lắm , chắc chắn sẽ có thưởng cho hai người"
Khuôn miệng cô được giải thoát vội vã hét lên :"Dựa vào cái gì mà các người có quyền làm như thế với tôi"
Ba tên nhìn nhau , ban đầu ngơ ngác sau đó bật cười , một tên ăn ý vơ lấy chai rượu trên bàn ném mạnh xuống sàn bắn đi tung tóe đến mức khiến cho mọi người xung quanh chú ý.
Một tên nói lớn :"Mọi người làm chứng nhé , cô ta đã làm vỡ chai rượu này.."
Dứt lời hắn quay phắt lại nhìn vào ánh mắt cô với vẻ khiêu khích :"Sao? Cô có tiền không? Hơn mười bảy nghìn tệ , ngay tại đây lôi tiền ra , không thì ngoan ngoãn nghe lời đi"
Mạc Vân Hi tức đến nghẹn họng :"Các người...."
Tên họ Lăng vui vẻ hợp tác , hắn lôi từ trong túi ra một chiếc thẻ ném về phía hai người còn lại nhẹ nhàng phối hợp:"Tôi sẽ trả khoản này , bây giờ người là của tôi , được rồi chứ?"
Bọn chúng bắt lấy thẻ hài lòng cười chào rồi nhanh chóng bỏ đi.