Cùng lúc đó ở Cố thị đã nhộn nhịp người ra người vào , một chiếc xe ô tô trắng bóng loáng vút đến rồi dừng rất êm ở ngay dưới tập đoàn.
Tất cả mọi người đều tò mò nhìn theo , sau cùng một người đàn ông và một người phụ nữ trung niên sánh vai cùng nhau bước xuống , khí thế ngút trời tiến thẳng vào bên trong bữa tiệc.
Giữa tâm thế tò mò , những ánh mắt lại đổ dồn về phía Thẩm Dao và Cố Vỹ , cả hai khoác tay nhau thân mật đi về phía hai người nọ , mãi cho đến khi Thẩm Dao cất tiếng chào mới làm cho đám người giật mình :"Hai bác mới về ạ"
Cố Vỹ cũng nói theo sau :"Ba mẹ về lúc nào mà không báo trước để con sắp xếp người ra đón"
Đáng lý ra thời gian dài gặp lại con trai , hai người phải vui mừng khôn xiết nhưng dường như từ khi nhìn thấy hai người nọ , vợ chồng Cố Ninh đều không giấu được vẻ khó chịu mà cau mày.
Thẩm Dao hận không thể dính cả cơ thể lên người Cố Vỹ , tay khoác chặt tay anh như sợ cả thế giới không biết hai người là người yêu của nhau vậy.
Cố Ninh vốn định đáp lời lại bị vợ mình nhắc nhở khéo , bà lạnh mặt quay đi , ngó lơ Thẩm Dao và cho Cố Vỹ một ánh mắt cảnh cáo , như muốn nói rõ với anh bà cực kì không vui với sự xuất hiện của cô gái này.
Tuy Thẩm Dao cũng có chút ngại ngùng nhưng cô ta vẫn gáng gượng mỉm cười đoan trang , cố chấp muốn một câu trả lời của vợ chồng Cố Ninh :"Hai bác mới về , có lẽ đã mệt rồi ạ , hai bác vào bên trong nghỉ ngơi dùng bữa trước nhé"
Thẩm Dao mang một bộ váy khoét ngực sâu hoắm , khi cô ta cúi xuống để lộ ra cảnh phải khiến người khác ngượng ngùng , ba mẹ Cố Vỹ nhất thời cảm thấy vô cùng mất mặt .
Bọn họ vẫn không một chút mảy may đến Thẩm Dao , lúc này khách khứa đều đã nhận ra bọn họ , lũ lượt kéo đến chào hỏi , hai vợ chồng Cố Ninh cứ thế bỏ đi , trước đó có bỏ lại cho Cố Vỹ một câu :"Ở đây đông người , nếu con còn không muốn mất mặt thì liệu mà biết mình nên làm những gì tiếp theo"
Thẩm Dao nhìn bóng lưng hai người kia quay đi , tức giận đến mức cánh tay run rẩy , rõ ràng cô ta chẳng làm gì bọn họ nhưng lại tỏ rõ thái độ ra mặt như vậy.
Chẳng phải trước kia khi còn chơi thân với Mạc Vân Hi , ba mẹ Cố Vỹ cũng rất thích cô hay sao?
Cố Vỹ hít xuống một ngụm khí rồi an ủi một cách hời hợt :"Có lẽ ba mẹ hơi mệt , em đừng để tâm"
Còn chưa đợi Thẩm Dao nói thêm gì , Cố Vỹ đã vùng khỏi tay cô ta , nói rằng có nhiều vị khách đang chờ sau đó nhanh chóng biến mất dạng.
Trước kia dù có gặp ai , đi đâu , làm gì , Cố Vỹ cũng đem cô kè kè bên mình , vậy mà bây giờ lại hành xử như vậy khiến Thẩm Dao nhất thời không thể thích ứng , cô ta tức giận , mi mắt giật giật.
Lúc này có ai đó nhẹ giọng gọi tên Thẩm Dao , cô ta mang vẻ bực tức quay lại , bất chợt thốt lên một câu :"Tuyết Lạc"
Tuyết Lạc vừa đến , cô ta mang một chiếc váy dạ hội cũng không hề thua kém Thẩm Dao.
Thẩm Dao liếc mắt nhìn cô ta từ trên xuống nhanh như tia bắn , sau đó khẽ khàng thu lại tầm mắt.
Lòng thầm suy nghĩ , cô ta ăn mặc như vậy còn không phải là muốn đóng vai chủ nhà?
Tâm tình Tuyết Lạc cũng không mấy dễ chịu , làm sao để ý được chút biểu hiện lạ đó của Thẩm Dao , vừa gặp đã đem một bụng tức kể lại :"Chị có biết em vừa gặp được ai không?"
Tuyết Lạc từ trước đến nay đều rất thích gây thị phi , mỗi khi Thẩm Dao nghe câu nói quen thuộc này của cô ta , đều biết chắc chắn đã có chuyện xảy ra.
Nhưng chưa bao giờ lại thấy cô ta có vẻ bực tức như thế.
Thẩm Dao mơ hồ dự cảm thấy điều chẳng lành , không muốn dính vào nhưng vì bằng mặt không bằng lòng với Tuyết Lạc mà bất đắc dĩ làm như quan tâm , hỏi lại hời hợt một câu :"Ai?"
Cô ta hừng hực nói :"Là con nhỏ quê mùa Mạc Vân Hi , chị không thể biết là em gặp nó ở chỗ nào đâu.
Là chỗ cửa hàng trang sức của Chu Diệp"
Thẩm Dao biết Mạc Vân Hi dạo này ôm được bắp đùi của Mặc Tề Quang nên cũng không lấy làm lạ , không quá bất ngờ.
Thấy biểu cảm hời hợt đó của Thẩm Dao , Tuyết Lạc không cam :"Chị không thấy lạ sao?
Cô ta đã ly hôn với Cố Vỹ rồi nhưng vẫn có thể lui đến một nơi sang trọng như thế , thật ra là vừa ôm được bắp đùi Chu Diệp"
Thông tin mà Tuyết Lạc cung cấp bất chợt nằm ngoài sự hiểu biết của Thẩm Dao , bấy giờ cô ta mới có nhã hứng , thật sự quan tâm :"Em nói rõ hơn đi"
Tuyết Lạc đem mọi chuyện kể lại cho Thẩm Dao , giọng của cô ta càng không kiểm soát được sự tức giận , mỗi lúc một lớn :"..Chu Diệp và Mạc Vân Hi ở cửa hàng ôm ôm ấp ấp , cô ta vừa mở miệng ra nói hai câu , anh ấy đã thanh toán hết số vòng mà cô ta mua vào thẻ của em"
Thẩm Dao như nhận được một thông tin quá hời , cô ta không quan tâm chuyện Tuyết Lạc kia bị ức hiếp như thế nào , chỉ biết Mạc Vân Hi đúng là gan trời , lại muốn một chân đạp hai thuyền.
Chơi đùa với Mặc Tề Quang , chẳng khác nào chơi đùa với lửa.
Tâm trạng của Thẩm Dao coi như dịu đi được đôi chút , ngay sau đó cô ta nhìn thấy bóng dáng quen thuộc , không tự chủ được mà bật cười.
Mạc Vân Hi lại còn mặt dày vác xác đến đây.