Từ năm học cấp một , Mạc Vân Hi đã chơi rất thân với Thẩm Dao.
Cô ta là con gái của đôi vợ chồng nông dân tầm thường , còn Mạc Vân Hi lại xuất thân từ gia đình quyền quý.
Tuy gia đình Thẩm Dao tầm thường như lại gồng gánh hết sức để cô ta có một môi trường học tập tốt hơn , đó là lý do Thẩm Dao gặp được Mạc Vân Hi ở trường quốc tế.
Mạc Vân Hi đã nâng đỡ Thẩm Dao rất nhiều nhưng cô ta cho rằng rõ ràng là Mạc Vân Hi đang thương hại cô.
Mỗi ngày trôi qua , sống trong môi trường áp lực tiền bạc , chạy theo giới trẻ , Thẩm Dao dần dần sinh ra sự đố kị , ghanh ghét.
Cô ta chán cảnh nhìn người khác khinh miệt mình , chán cảnh phải ngước đầu lên nhìn cả thế giới.
Thẩm Dao đã luôn nỗ lực để có được ngày hôm nay , cô ta là kẻ chiến thắng , là kẻ đã đẩy người bạn thân nhất của mình đi đến bước đường cùng.
Nhưng cuối cùng thì cuộc sống của Mạc Vân Hi vẫn được cứu rỗi còn cô ta lại một lần nữa quay về cuộc sống bần hèn như một quy luật.
Thẩm Dao không cam lòng , vì sao cô ta đã cố gắng , cố gắng chạy ròng rã trên đường đua , đến khi chạm được đích mới bất chợt nhận ra vạch đích đó lại là vạch xuất phát ban đầu.
Còn Mạc Vân Hi cô ta không cần chạy cũng đã ở đích rồi , ông trời sinh ra đã định sẵn như vậy.
Thẩm Dao cứ lặng nhìn chiếc vòng vàng ở trên tay , sau đó giật mình vì có tiếng nói phát ra từ phía sau , cô ta quay lại.
Cố phu nhân thấy bộ dạng thảm hại này của Thẩm Dao thì kéo dãn khoảng cách , lại liếc mắt nhìn chiếc vòng vàng nằm sáng chói dưới ánh mặt trời.
Bà ta không nhịn được lắc đầu nói :"Cô có biết tôi làm cách nào mới thuyết phục mẹ cô lên đến tận đây không? Tôi nói với bà ấy rằng cô ở trên này đang gặp khó khăn , tôi đưa cho bà ấy một vạn nói bà lên gặp cô , nhưng bà ấy nhất quyết không nhận.
Vừa hay tin cô như vậy , mẹ cô ngay lập tức bán hết ruộng đất , nhưng chỉ được một sợi dây vàng này , đem đến cho cô nhưng sợ thành phố đông đúc nên bọc lại rất kín , không ngờ đến nơi lại thấy con gái của mình như thế này.
Cô Thẩm , tôi rốt cuộc không thể nhìn ra lòng dạ cô rốt cuộc là có bao nhiêu thối nát"
Cố phu nhân chỉ là cảm thấy thương cảm cho phận cùng làm mẹ nên mới nói nhiều như vậy.
Sau đó cũng không nán lại lâu , nói xong xách túi quay đi.
Thẩm Dao nghe xong rồi , cổ họng cứng lại chẳng nói được gì.
Cô ta cứ đơ người ra cúi đầu lặng nhìn sợi dây trên tay , miệng đắng chát.
Sau đó cô ta giật mình đuổi theo hướng mà mẹ cô vừa rời đi , chạy mãi chạy mãi , trên con đường có một đám người đang vây quanh xì xào.
Thẩm Dao cảm thấy bất an vô cùng , cô ta hấp tấp chạy lại , gần đến nơi đã nghe thấy tiếng xì xào :"Hình như cái xác đó là của một người phụ nữ lớn tuổi"
...
Bạch Phát Vương Phi sau chuyện của Thẩm Dao liên tục bị người hâm mộ kêu gọi tẩy chay.
Mạc Vân Hi rất buồn bởi vì đó là bộ phim đầu tiên mà cô đóng vai nữ chính , hơn nữa nó còn được đầu tư rất cao , cuối cùng chỉ vì Thẩm Dao mà đi đến bước đường cùng , thật sự là cô ta không xứng.
Không ngờ ngay sau đó không lâu , phía bên Diệp Chi đã đăng tải một bài viết tuyên bố Lý Tử Thiêm sẽ dừng hoạt động nghệ thuật kể từ giờ phút này.
Người hâm mộ đã tỏ ra vô cùng tiếc nuối , bọn họ cuối cùng cũng đành cắn răng kéo đến xem Bạch Phát Vương Phi , bởi vì đây chính là bộ phim cuối cùng trong sự nghiệp của cậu.
Sau khi Mạc Vân Hi đọc được tin tức , cô đã hiểu , có lẽ Lý Tử Thiêm biết cô chắc chắn sẽ không vui khi bộ phim này bị tẩy chay , vậy nên mới công khai giữa tâm thế lộn xộn như vậy , mục đích là để kéo thêm người hâm mộ đến xem.
Tuy cậu ta không ở đây , nhưng Mạc Vân Hi vẫn cảm thấy biết ơn vô cùng.
Muốn gặp mặt nói một câu cảm ơn , nhưng bây giờ đến cậu ta ở đâu cô cũng chẳng biết.
Bây giờ cũng không còn sớm , có lẽ Mặc Tề Quang đã đến nơi rồi.
Đúng là Mặc Tề Quang chẳng biết cách làm người khác nhớ nhung gì cả , vừa nghĩ đến anh , cô đã mau chóng nhận được tin nhắn của người đàn ông gửi đến.
Đó là một tấm ảnh anh mang một bộ đồ ngủ thoải mái , tay cầm một ly vang đỏ nằm trên một chiếc giường trắng tinh rộng rãi và sang trọng.
Kèm theo một dòng tin nhắn :"Giá mà có thêm vài cô em phục vụ nữa thì tốt biết mấy"
Mạc Vân Hi nghiến răng ken két , hắn ta dám trêu chọc cô.
Cô gái này cũng không muốn chịu thua , liền kéo dây áo xuống một chút , chụp gửi đi một tấm ảnh bờ vai nõn nà , ám muội.
Cũng kèm theo một dòng tin đáp trả :"Bữa tối lên rồi , chỉ chờ người đến dùng bữa thôi"
Vừa đọc xong tin nhắn , màn hình của Mạc Vân Hi ngay lập tức nhận được cuộc gọi từ Mặc Tề Quang.
Cô nhếch môi cười , cố tình không nghe máy.
Cô có thể nhìn ra biểu cảm của anh ngay lúc này , Mặc Tề Quang nghiến răng nhắn lại cho cô vỏn vẹn hai chữ :"Nghe Máy!!"
Vừa gửi xong lại có một cuộc gọi hiện lên , cô cười lăn ra rồi cuối cùng cũng chịu nhấn vào nút nghe.
"Sao hả? Còn muốn vài cô em phục vụ nữa không?"
Khuôn mặt Mặc Tề Quang ở trong màn hình đen lại , sau đó vờ như không hiểu chuyện gì nói :"Ý anh là nếu có em ở bên phục vụ nữa thì tốt biết mấy"
"Tiếc thật , bữa tối lên rồi nhưng có người nào đó không được dùng bữa"
Mặc Tề Quang cong môi cười , ngoắc ngoắc ngón tay vào trong màn hình :"Vì vậy nên anh dùng bữa qua màn hình cũng được , em bắt đầu đi"
Vẻ mặt Mặc Tề Quang mờ ám như vậy làm mặt cô vô thức đỏ lên , cô lẩn tránh vào trong chăn nói :"Anh đúng là không biết xấu hổ ! Em muốn đi tắm , tắt máy đây"
Dứt lời , Mạc Vân Hi vừa định đưa tay tắt máy thì nghe Mặc Tề Quang cảnh cáo :"Em cứ thử ngắt ngang máy với anh xem"
"Xem anh về rồi xử lý em thế nào"
Mạc Vân Hi khựng lại , âm thầm nuốt xuống một ngụm nước bọt :"Vậy bây giờ em phải làm sao? Em muốn đi tắm rồi , người em khó chịu lắm"
Mặc Tề Quang xoa xoa cằm không nhanh không chậm đáp lại :"Em mang điện thoại theo cùng đi , anh xem em tắm cũng được"