Yêu Anh Là Lỗi Của Em Nhưng

Sau chuyện hôm ấy cô đã quyết định đi xa nơi này chôn vùi,lãng quên đi quá khứ bi thương ấy.Sáng sớm cô đã chuẩn bị đồ đạc đầy đủ bắt chuyến xe đầu tiên về lại quê hương cô - Bến Tre.Ngồi 3tiếng đồg hồ cuối cùng cũng tới nơi.Bước xún xe hít không khí trong lành cô có vẽ rất sãng khoái củng đúng thôi nơi đây lun bìh yên và khôg khí trong lành mà.Tay xách hành lí nhôn nhịp về nhà nơi mang cho cô cảm giác hạnh phúc.Nhà cô rất đẹp tuy không to nhưng ấm cúng.Tg giới tkịu sơ qua nhé.Trước cổng là một giàn hoa tigon pkía trong là vài ckậu lan hồ điệp,còn có xích đu nửa.Màu ngôi nhà chủ yếu là màu blue nhạt và xám tro.Ở trong căn nhà đồ đạc ngăn nắp nhìn rất đẹp mắt.Cô cất đồ đạt đi và chuẩn bị đơn xin vào trường sẵn tìm một công việc đễ đốg học phí.hajz.suy nghỉ nhìu quá cô chìm ào trong giấc ngủ lun.
Chít...chít...
Tiếng của vài con chim làm cô tĩnh giấc thức dậy xem đồng hồ thì đã 6h30 rồi trường thì 6h45 đóng cửa cho nên cô phải tăng tốc.Thay đồ xong cô dắt xe đạp chạy với tốc độ nhanh.
RẦM .
Một tiếng động chối tai thủ phạm kim lun ngươi pị té không ai khác ngoài chị Tuyên nhà ta.Cô lồm cồm bò dậy quát:
-Chạy xe kỉu gì vậy?mẳt để ở sau gáy à?_anh bước xuống dựa lưng vào chiếc CAMRY của mình nhìn cô khinh bỉ.Woa ,đứng trước cô là một mĩ nam đấy dáng vóc như một người mẩu ngủ quan tinh tế túm lại là một người quá ư là hoàn hảo(thua oppa Sơn Tùng của tui.hihi) nhưng cái ánh mắt đó là sao?khinh bĩ àk?hừm.máu chưn dồn tới máu não:
-Anh không định xin lỗi tôi àk?
-Tại sao tôi phải xin lỗi cô là cô đâm vào tôi mà hay là cô mún gây sự chú ý,thật xin lỗi mẩu con nít như cô tôi không hứng thú đâu cô bé à ( nkớ câu nói đó nha anh Thành mốt đừng iu chị Tuyên của tui nha)_anh nhuếch mép nkìn cô.Hắn nói cái gì?cô gây sự chú ý sa0?mơ tưởng vừa thui ckứ.
-Giờ này đâu phải đêm anh mơ tưởng vừa thui có cần tui mua cho hai lìu thuốc ngủ hk? Ảo tưởng sức mạnh quá_cô chu mỏ núi lại.Quái,cô gái trước mặt không phải vì sắc đẹp của anh sao (từ tin gớm).Vậy chắc cô ta mún tiền chứ gì:
-Hay cô mún tiền?
-Tiền?_cô ngạc nhiên.Anh móc bóp ra lấy hai tờ 500k đưa cô kèm theo một nụ cười khinh bỉ.Cái giề hắn tưởng cô là loại người gì chứ.Được tôi sẻ cho anh biết thế nào là lể độ.Cô đưa tay cầm hai tờ tiền.Anh biết lắm thế nào cô củng lấy tiền nhưng anh đã nhầm.Cô cầm tờ tiền chọi thẳng vô mặt anh:
-Dùng tiền này mua thuốc cho anh thì hơn...hừ_cô tức giận vô cùng.Nói rồi cô nhặt cặp leo lên xe chạy đi trước khi đi cô còn đạp chân anh phán một câu vàng khè:
-Nhớ mua thuốc uống nha,hẹn ngày không gặp lại anh tên sao chổi.pipi pà đi đây tên hách dịch_nói rồi cô chạy như bay để lại anh ôm chân một mình.Anh nhìn xuống thấy một cái gì nhỏ nhỏ à ra là bảng tên.
-Mạc Trúc Tuyên,học Trần Văn Kiết sao ?cô thú vị lắm sẽ gặp lại nhau thôi_một nụ cười hoàn hão được nhuếch lên từ anh.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui