2 hôm sau
Tại một căn biệt thự sang chảnh có một đôi nam nữ đeo balô đi ra ngoài miệng không ngớt tiếng cải vã:
-Em thật chứ xe riêng không đi lại đi xe khách là sao?_mặt anh chàng nhăn nhó nhìn cô tỏ vẻ không muốn.Anh vốn ghét đi chung xe với nhiều người vừa chật chội nữa với lại giữa đường bất tử anh muốn hôn cô thì làm sao?bất tiện lắm (cha này tính dữ quá)
-Em không muốn em "ngán" đi xe riêng lắm...huhu...anh hong thương em hả_khuôn mặt đáng thương hiện lên (lí do gì lạ thế).Nghe cô khóc anh dỗ dành thôi thì đành chấp nhận vậy..haizzz...ai biểu anh yêu cô quá chi.Nếu mà người khác là anh cho ở nhà luôn rồi.
-Thôi được rồi đi thôi..anh sợ em luôn rồi đấy_anh phì cười nhìn cô.Đúng là chỉ cô mới lấy được lí do "ngán đi xe riêng thôi".Nghe anh nói thế tâm trạng cô vui lên hẳn quay 362° độ liền.Nắm tay anh kéo đi trên môi liền nở nụ cười thiên thần.
Số là cô được nghỉ một tuần phì trường phải sửa chửa nên anh quyết định dẫn cô đi chơi cho khoây khoả để dễ dàng đối mặt với chuyện đó mà bớt căn thẳng.Nghe tin được đi chơi có người vui ra mặt ý chứ.Hôm sao còn dậy sớm hơn anh nữa cơ mà.Đúng là sức mạnh đi chơi có khác.Chỗ anh quyết định đưa cô đi là Nha Trang.
Hiện giờ cả hai người đang có mặt tại bến xe chờ..trên tay cô là vài bịt snack..trong trình trạng là đang gặm nhấm.Anh nhìn sang lắc đầu ngáng ngẩm..cô thấy thế bịu môi tiếp tục sự nghiệp ăn uống của mình.
Xe tới anh nhanh nhẹn lên trước tìm chổ cho hai người.Vừa ngồi xuống chư nóng chỗ thì có một người con gái khá xinh.Mặt toàn phấn mặc đồ thiếu vải ỏng a ỏng ẹo đến trước mặt anh:
-Anh đẹp trai cho em ngồi chỗ này nha_cô ta nói giọng nhão nhẹt rồi còn vuốt tóc làm duyên nữa (èo,gớm).
-Không!có người rồi_mặt anh lạnh tanh đáp lại..giọng nói lạnh lùng làm ả lạnh sống lưng nhưng ả quyết không từ bỏ.Anh hùng khó qua ải mỹ nhân mà..(chị mỹ nhân nhất trong đám xấu nhất á)..với trình độ sắc đẹp của ả như vậy thì làm sao cưởng nổi..(đẹp ngang ngữa thuý kiều mà thua thị nở).
-Nhưng chỗ này em thấy đâu có ai đâu?_ả kiên định.Ả vừa dứt lời thì có một tiếng con gái trả lời:
-Sao cô biết không có?_ngạc nhiên ả quay lại xem thì đập vô mắt ả là một cô gái xinh như thiên thần mặt bộ đầm trắng mang giày búp bê trong rất đáng yêu.
-Cô là ai?
-Tôi là bạn gái anh ấy!!
-Cô đùa đấy à..nhìn cô đi giống con nít như vậy..lại xấu nữa mà là bạn gái anh ấy,không lẽ mắt anh ta thẩm mĩ kém vậy sao?_ả nhìn cô bỉu môi.
-Vậy đó đở hơn ai kia đẹp nhờ son phấn,mặt thì trét phấn trắng như bị bạch tạng,môi thì son đỏ chót như mòng gà..eo ơi ăn mặt thiếu vải nữa chắt nghèo lắm đây_cô cũng không phải dạng vừa đâu.Bị nói đến như vậy mặt ả từ xanh chuyển thành đen
-Cô..cô.._ả nói lắp luôn.
-Tôi thì sao??hêhê giờ tôi mới biết cô bị bệnh nói lắp_ả nói không lại liền bỏ đi tìm chỗ khác.Hành khách trong chiếc xe này không nhìn cười nổi phải bật cười ra tiếng..anh cũng thế.Mới ngồi xuống thì cô đã bị anh trêu:
-Vợ anh giỏi võ mồm dữ
-Xời!em mà lị_cô hếch mũi nhìn anh cười.
Hai người tám chuyện trên trời dưới đất được một lúc thì anh thấy cô tựa đầu trên vai anh ngủ ngon lành.Anh cũng nhắm mắt ngủ theo cô...