Yêu anh là ước nguyện cả đời không hối tiếc


Chương 18: Sự thật
 
... 03 © Diendan Biết rõ 4sự thật, 44anh và cô 6bước vào 7ngõ cụt!
Mọi c7người ăn 80bánh xong, dthấy Lâm 8Mặc không cekhỏe nên 2dkhông ở 25lại lâu, 7đứng dậy94chào cô. 0 © Diendan Ba người 6cùng bước 4xuống dưới 6blầu.
Tô f9Á Nam có 2xe nhưng cô 8và Giang Hạo cVũ không d5ở cùng 92hướng mà fbtiện đường fđi qua nhà 48Bách Vũ Trạch c3nên Giang 3Hạo Vũ đề anghị Tô cÁ Nam đưa 6ccậu về, fdanh sẽ tự 11bắt xe về fnhà.
Nhưng 6bkhi xe Tô 5Á Nam đi 8khuất, anh d8quyết định 07quay trở blại nhà 2fLâm Mặc.
Cửa emở, anh thấy 4Lâm Mặc 33đã lấy bclại được 59bình tĩnh, fdường như 8câu nói dò 01ý lúc trước 4của anh chỉ 74là một câu anói rất abình thường 3mà thôi, fkhông có 6ý nghĩa e8gì đặc3abiệt.
Anh 5bước vào, 14cánh cửa fsau lưng anh 53khép lại 9anhưng không 34khóa.
"Lẽ 5nào cô không 1dgiải thích f5gì sao?" 1Anh hỏi.
Lâm 4Mặc ngồi atrên ghế dasô pha với 8vẻ điềm 68nhiên hỏi flại anh: e"Tôi 59nên giải d6thích điều 16gì?".
"Giải 2cthích điều 4cgì?" aGiang Hạo eaVũ tức giận, acó cảm giác 8như đang cbị Lâm Mặc 59đùa giỡn. 1 © Diendan "Nếu c1tôi không dfnhớ nhầm, 02chúng ta đã 6chia tay mười 9năm trước, 65mặc dù tôidbkhông biết fvì sao cô 4đến Thượng 3Hải, vì 0sao cô đổi 5tên vì sao 84cô biến 5thành một80người khác, 5nhưng cô d6có nhất 0thiết phải 0dphủ nhận 8mình là Chung 1Nhã Tuệ d8không? Nếu fnhư trước 04đây, có b1thể là vì b7cô không 9muốn liên 93quan về tình dfcảm với b9tôi, nhưng abbây giờ 3tôi đã là 9bạn trai 8của Á Nam, 7chúng ta chỉ 39có quan hệ 01bạn bè, 2cvì sao cô c1vẫn còn 69phải che 66giấu?"
"Tôi 6akhông hiểu 0anh đang 00nói gì."
"Không 31hiểu sao? 88Cô còn giả 57bộ cho đến fbao giờ?" 63Giang Hạo aVũ bước 4nhanh đếnfechỗ cô, cfkéo tay cô bbchỉ lên abmô hình tàu 0biển trên cfnóc ti vi erồi hỏi: dc"Á Nam 3nói cô thích 2tàu, rất 4trùng hợp, 9Chung Nhã 7dTuệ cũng a7vậy; Á Nam c7nói cô có 3dmột chú 0gấu Pooh 6rất to, rất c6trùng hợp, 1tôi đã tặng b4Chung Nhã cTuệ món 4quà đó; 9Chung Nhã65Tuệ lúc bacăng thẳng b9không ngừng e4xoa tay vào dnhau, rất fctrùng hợp, dcô cũng có dcthói quen aenày; Chung 0bNhã Tuệ bbiết làm 1bánh ga tô, 6hương vị c8rất đặc 4biệt, rất 5trùng hợp, 1ebánh ga tô 7cô làm cũng bcó hương 1vị như thế. 0c © Diendan Cô có cần 8tôi kể ra 39nhiều hơn23những điểm agiống nhau 62giữa cô bvà Chung Nhã 2Tuệ không?"
Lâm 2Mặc không 0fcòn giữ 7được bình btĩnh nữa. d5 © Diendan Hóa ra, cô eckhông biết 0mình đã 5để lộf2nhiều dấu ahiệu như fthế. Vừa 0crồi, cô d3đoán trước 0được Giang fHạo Vũ sẽ 3yêu cầu 6cô giải abthích cô equyết định 9sẽ phủ c5nhận tất 3cả cho dù banh nói gì, 7coi như đó 8chỉ là sực4trùng hợp 86mà thôi, anhưng anh 12đưa ra nhiều 0chứng cứ cbnhư vậy 4enên cô không 1thể nói fđó là trùng dhợp được 6cnữa.
"Có ephải cô 9muốn nói a0đó chỉ 9là trùng bhợp?" 2Giang Hạo 5Vũ không atha cho cô. a8 © Diendan "Có1thể có nhiều 16trùng hợp 45như vậy 4bsao? Tôi chỉ amuốn biết b8câu trả eflời, chỉ cmuốn biết63sự thật drồi sẽ 0bkhông đến 2làm phiền dcô nữa."
Câu fctrả lời 0ư? Sự thật bư? Nếu 6anh biết 32tất cả 1anh sẽ quyết 4định như 3thế nào? 2Bỏ Tô Á dNam và quay d9lại thương 7xót cô? Không, 9tất cả cđã là quá f9khứ và được 87chôn vùi 3exuống tận cđáy lòng f3cô từ rất 36lâu rồi, ebkhông cần 19đào xới 89lên nữa, a1nếu khôngffsẽ làm tổn a0thương tất 2cả mọi 6người.
Đột fnhiên Lâm 7Mặc đẩy 4tay anh ra brồi tiến 0blại gần 0danh. Khoảng 6cách giữa 04họ rấte7gần, gần 5đến mức 4ecó thể cảm 07nhận được 3ahơi thở c0của người ekia trên mặt d4mình.
Lâm 4Mặc cười 40một cách d5kỳ lạ, d9nhẹ nhàng cnói: "Anh 2không cam btâm đúng 01không? Chung c2Nhã Tuệ e0phản bội 6anh, anh không 5achịu được 5sự phản 8cbội đó, 5dvì thế khi f2gặp tôi flà người 9có ngoại 26hình rất 4giống cô 3ấy, cảm 88giác không 3cam lòng xâm 2chiếm tâm 88hồn anh. 1 © Diendan Đáng tiếc, 3tôi không 1thích anh, 5bluôn từ 05chối anh cnên anh cố 91gắng chứng 6minh những 8điểm giống 3cnhau giữa abtôi và Chung 8Nhã Tuệ 3chỉ để 7làm thỏadmãn lòng 27ích kỷ bcủa anh. 2 © Diendan Anh vẫn c6yêu Chung 9Nhã Tuệ csao? Có phải dvì không ecó được 0Chung Nhã 30Tuệ nên 0anh cảm b6thấy mất 69mặt? Anh dmuốn coi 9tôi là Chung 7Nhã Tuệ dccũng được, eanh muốn 2làm gì cũng d9được, cdsau khi thử 1anh sẽ hiểu d4tôi và Chungb6Nhã Tuệ 18có gì không agiống nhau".
Cô 4hạ quyết 9btâm bất 2chấp tất 0cả phủ c0nhận đến ccùng vì theo 2như cô hiểu, c5Giang Hạo dVũ là một 1chính nhân b9quân tử, atuyệt đối csẽ không dlàm chuyện 6đó với 3ecô, ngược b1lại có thể 9abị cô làm ccho sợ hãi.
Nhưng dcô nhầm, dbGiang Hạo 3Vũ vì tức 9giận nên 0mất hết 2blý trí, thấy 02Lâm Mặc bliên tục6fphủ nhận, 1anh giận 7dữ ôm lấy bLâm Mặc d6hôn lên môi bcô. Nụ hôn 30của anh rất 2fhung hãn, 4hai tay giữ echặt lấy 02cô. Mắt dcanh đỏ 1lên, anh không 9cnhìn thấy 42vẻ kinh hoàng9không biết 4aphải làm 9cgì của cô, 35không cảm athấy cơ 9thể cô đang ferun lên. Trong c6đầu anh 4chỉ hiện aelên câu nói 0của cô: 6"Sau aakhi thử anh 92sẽ hiểu 7tôi và Chung a9Nhã Tuệ 9có gì không 88giống nhau". e © Diendan Anh muốn achứng minh bhọ không 25có gì không f6giống nhau 3vì chỉ là demột người.
"Cạch", e2có tiếng 06vật gì đó d6rơi xuống 2đất phá fctan không 3gian buổi bđêm yên ftĩnh.
Giang 4Hạo Vũ sực dtỉnh, nhận 9ra mình đang 54làm gì, anh 5hoang mang dbbuông Lâm0Mặc ra. Anh 8cquay đầu 8dnhìn ra cửa, 6fthấy Tô 60Á Nam và 31Bách Vũ Trạch 0đang đứng 1ở đó, 5kinh ngạc 0và đau khổ 6nhìn cảnh dđang diễn d7ra trong phòng, 1vật rơi 4trên sàn 53là chiếc 4chìa khóa d5xe của cô 2aấy.
Lâm fMặc thấy 2thái độ 4tức giận 3và đau lòng 2của Tô Á dNam, vội cđứng dậy 5bđịnh chạy05lại.
"Mình 27có thể giải 1dthích." e3Cô nói.
Nhưng 7Tô Á Nam 75nhìn cô trách 5móc: "Xin 99lỗi vì làm 20phiền hai 31người. Tôi 6sẽ đi ngay". 73 © Diendan Nói xong, 9acô quay người 63chạy về 2phía thang 5cmáy.
Cô 36không nên elên nhà, 1không nên 1tốt bụng 82đưa Bách 3Vũ Trạch ddquay lại 5để lấy 0điện thoại, 5như vậy 33cô sẽ không dphải chứng 7dkiến cảnh ađó.
Đứng dbên cạnh 56cô, đột 50nhiên Bách 89Vũ Trạch 9lao đến bgiơ nắm cđấm trước 66mặt Giang6Hạo Vũ, 14túm lấy ccổ áo anh 8quát to: "Anh dcó thể có 5dlỗi với 5chị Á Nam 9sao? Chị f5ấy yêu 1anh như thế, dvừa rồi btrên đường bccòn nói với 16tôi sẽ không crời xa anh, 15vì sao anh 75có thể đối 38xử với dfchị ấy 0như vậy?". d © Diendan Cậu không 25thể trách 7Lâm Mặc 0vì cậu không 3là gì của bLâm Mặc c4nên không 1có tư cách. 7a © Diendan Nhưng nhìn bthấy cảnh 95đó, cậu 1vô cùng tức dgiận, đành 7mượn cớ acbênh vực 38Tô Á Nam a6để nhắc fnhở anh.
Giang eHạo Vũ nghe 1ethấy cậu 5enhắc đến bTô Á Nam 37mới vội 7vàng đuổi 9btheo cô. Chạy29được vài c8bước, anh 7dừng lại, 22quay đầu 16nói với 6dLâm Mặc: 7"Cô 3dkhông thừa 60nhận cũng ekhông sao, e6tôi đã nhờ 7Duy giúp tôi 88điều tra 7chuyện gì 69đã xảy e5ra năm đó,enhất định 3tôi sẽ biết 6sự thật".

Sau 8akhi bóng anh 28biến mất 00sau cánh cửa, 69Lâm Mặc a7ngã xuống 8sofa, ánh dmắt nhìncvào khoảng 49không vô cdđịnh.
Giang 5Hạo Vũ chặn d3xe của Tô 5Á Nam rồi a5ngồi vào etrong xe.
"Anh 1chạy xuống 5làm gì? Tiếp 3tục đi! 2Em biết anh 02thích Tiểu 7Mặc, em biết." 5Tô Á Nam fkhóc không 7sao kìm nén dcđược, 1hai tay không angừng đấm 2Giang Hạo fVũ, muốn 77đẩy anh ara khỏi xe.
Giang 5Hạo Vũ cầm blấy tay Á 45Nam: "Á 5Nam, em nghe 2anh nói, b0nghe anh nói".
Tô d0Á Nam bình dtĩnh hơn 7một chút 0nhưng không cmuốn anh 2bchạm vào efngười cô a4và vẫn không 1thôi khóc.
"Anh 8fxin lỗi, 3vừa rồi fbanh đã sai, 7anh nhất 4ethời lú 37lẫn đầu 24óc. Vì, 0bvì anh muốn 8đích thân 7dLâm Mặc 08thừa nhận 3cô ấy là 9eChung Nhã 4Tuệ, vì 9fthế... vì cathế…”
Tô 5Á Nam ngạc 6enhiên nhìn 7anh: "Tiểu 9Mặc chính 6là Chung Nhã 62Tuệ?".
"Đúng, 44anh có thể dkhẳng định." 5Anh có thể b6khẳng định, 6echứng cứ 27chẳng qua 69chỉ dùng ecđể chứng 53thực những c1gì anh khẳng 7ađịnh mà e4thôi.
"Nhưng 5sao lại thế 4eđược?" 20Tô Á Nam etập trung 96vào vấn 38đề nên 14không khóc 1nữa. "Em avà Tiểu 83Mặc quen 2nhau từ rất alâu rồi, 5sao cô ấy 2lại là Chung 8Nhã Tuệ 10được?40Hơn nữa, a4Tiểu Mặc alà người 0Trung Quốc!"
"Em anghĩ kỹ 1xem, em quen e1Lâm Mặc 9từ khi nào?"
Tô ecÁ Nam trầm 0tư một lát edrồi trả 9lời: "Vào 4cmùa hè năm 6cuối trung aehọc, em quen93cô ấy khi 2eđi làm".
"Anh bavà Chung Nhã a3Tuệ chia 80tay vào ngày 2cuối năm 70khi anh học 4cnăm nhất 8ađại học. a © Diendan Có thể sau ckhi chia tay danh, cô ấy 2từ Singapore fvề Trung fQuốc và ecgặp em."fGiang Hạo 0Vũ nhiều 51tuổi hơn 56Tô Á Nam, 8khi họ học 9đại học, cđúng là f0Tô Á Namc5đang học 8năm cuối f7trung học.
"Nhưng fcô ấy nói fkhông phải, 9sao anh còn aluôn để 6tâm đến dvấn đề b7này? Nếu 3cô ấy là 4Chung Nhã f9Tuệ, anh csẽ quay 2lại với 1cô ấy và 0không quan 8tâm đến aeem nữa phải f9không? Nếu bcvậy, vì 3esao anh còn 61đồng ý ađến với 04em." 72Nước mắt 67cô lại 41rơi xuống.
"Anh a0xin lỗi, c5anh chỉ 35muốn biết 1sự thật." 6Giang Hạo 1Vũ mệt 24mỏi dựa 8vào ghế. d0 © Diendan "Á Nam, egiúp anh 31một lần ffđược không? cGiúp anh 4etìm ra đáp 31án, sau đó banh sẽ quên7toàn bộ 77quá khứ. 6 © Diendan Chúng ta 51sẽ... kết 2hôn!"
Những 0lời anh 9nói khiến aTô Á Nam 7cảm thấy e8vô cùng abuồn cười. 9 © Diendan Kết hôn? 87Không toàn 36tâm toàn bý yêu cô 8lại muốn 7kết hôn dvới cô 7sao?
Cô bfđã từng bnghĩ rằng 2mình có 2thể chịu dđựng được 96việc Giang 3Hạo Vũ 7luôn yêu 77mối tình 26đầu của fanh ấy, 66thậm chí 50cảm thấy 38đó là một 10mối tình 0brất lãng 2mạn. Cô 34rất cảm 6động khi 0thấy anh 9có thể 89yêu một d3người và bchịu đựng 9bcô đơn 3bsuốt nhiều a8năm như 70thế. Nhưng dkhi họ bắt 0đầu hẹn bhò, khi cô 1trở thành 9bạn gái 65của Giang deHạo Vũ, dsuy nghĩ a0của cô 3đã thay ddđổi, cô 5không thể 5dkhông để 0tâm đến dchuyện đó, 7sự cảm cbđộng của dbcô biến fthành cảm 35giác chua d1chát. Tình 27yêu vốn frất ích 4kỷ, cô d6không thể 41chia sẻ 4với người bkhác, mặc dcdù có thể bcả đời 5cô không 6bao giờ 9cgặp người 8đó. Bề 3cngoài cô 2có Giang 66Hạo Vũ 7nhưng cô 4biết, trái 8tim Giang eHạo Vũ 1không thuộc 6về cô, 67cô phải ccchia sẻ 4với một cngười khác.
Cô fbắt đầu 1ghét cảm degiác này.
Nhưng 4athấy vẻ e6yếu đuối 0của Giang 9Hạo Vũ, 3trái tim a1cô mềm 7lại và 58đau lòng. a4 © Diendan Anh muốn 4biết sự 9thật, muốn 5biết thân cphận của 2Lâm Mặc, 0cô cũng 09muốn biết dtình cảm 30giữa người 4bạn thân 1suốt bao cnăm của d0mình với 54người mình 3yêu là như cthế nào.
"Anh ecmuốn em 55giúp anh 64như thế 10nào?" 7eCô lau nước 93mắt hỏi 62anh.
Giang eHạo Vũ 6nhìn cô, c0ánh mắt 0tràn đầy dsự cảm bkích và 3ân hận.
"Đưa 7aanh đi Hàng b4Châu một f8chuyến, 92đến nhà 2cô ấy, b4chắc chắn 6bở đó sẽ 6có chứng0cứ về a6Chung Nhã eTuệ."
Tô 5Á Nam lái 6xe về hướng 09đi Hàng eChâu.
Ở 04nhà Lâm 1Mặc.
"Em fmuốn nghe 2giải thích."
Yên 0lặng một f0hồi lâu, 1Bách Vũ fTrạch đột 08ngột hỏi. 4 © Diendan Nhưng đáp elại chỉ 1fcó tiếng bcười chua ebchát của cLâm Mặc.
"Chị 9eluôn luôn 9dthích Hạo f6Vũ đúng 47không?" fBách Vũ faTrạch bất 5chợt cảm 9thấy mình70thật buồn a7cười vì 5sao cậu alại yêu 8angười phụ 9anữ này, 5bcậu không 3hiểu, không 62hiểu gì 52cả, chỉ bcảm thấy 61tình yêu e5của mình 0giống như amột câu 7fchuyện tiếu flâm. Lâme1Mặc đối 81xử với 8cậu khi dagần gũi 20khi xa cách 3rồi lại 9clàm chuyện cbmập mờ 11với huynh 9đệ tốt 62của cậu.
"Vì 52sao thích 4mà không 86đến với b8anh ấy? 8fChị không 19thể không 58biết anh 91ấy cũng6cthích chị. 7 © Diendan Nếu anh 7ấy không ethích chị 81đi chăng d0nữa, anh dấy yêu 9emối tình 99đầu của7banh ấy là 5Chung Nhã 62Tuệ, chị 2có khuôn d3mặt giống ebhệt cô cấy, như 28vậy cũng ađủ khiến 6echo anh ấy 5bị mê hoặc 6rồi. Lẽ 9fnào là vì fÁ Nam? Nhưng 7nếu vì deÁ Nam, chị 3phải biết 3vừa rồi echị đã 36làm gì?"
Nghe b2Bách Vũ 0Trạch chỉ 8ctrích, từng 4ccâu từng fachữ như 2ckim châm fxuyên vào d0trái tim 64yếu đuối ecủa cô, 8cô cảm 2bthấy mình 35sắp không 7chịu đựng bnổi nữa.
Một 6blần nữa 1ccô lại 12làm tổn 8thương những 9angười rất 5quan trọng fđôi với 34cô. Vì sao4cô không 8thế xử blý tốt 4những việc 4này? Vì dsao cô lại 2như vậy?

"Cậu 22về đi, 7dtôi mệt crồi." eCô mệt 35rồi, thực 1sự là rất ecmệt rồi. 52 © Diendan Cô không 0ngừng có50những món 5nợ tình 71cảm, bây 0giờ không acó cách 99nào trả 42sòng phẳng 0được nữa.
Bách 77Vũ Trạch 0thấy cô 33nhắm mắt 55lại, cuối ecùng cậu 62đành bỏ e1đi như cô 14mong muốn. ce © Diendan Cậu không 24về nhà 3amà ngồi dbở vườn 3hoa trước 0cửa nhà eLâm Mặc, 3không ngừng anhìn lên 6fcửa sổ 5phòng cô 1avà lặng 8lẽ khóc.
Hôm 8nay là sinh fnhật cậu, 2dmột ngày 4asinh nhật 1bvô cùng 4fđau khổ. ac © Diendan Cậu phải 38dùng đêm bcnay để 4rũ bỏ tình e3yêu với 1Lâm Mặc 22và quên 1đi người 8phụ nữ atuyệt tình 09này.
Từ c6đường 6cao tốc dlái xe về 6Hàng Châu, 8cTô Á Nam e8và Giang 8Hạo Vũ f4đến thẳng cnhà Lâm fMặc. Lúc 6đó là 0 7giờ 10 phút, dkhu dân cư 8yên lặng 4trong màn eđêm.
Chị 0dâu của eLâm Mặc 4era mở cửa, 0thấy Tô c2Á Nam đến 9nên rất 0dngạc nhiên 6rồi nhiệtetình mời 7họ vào 0nhà.
"Xin 9dlỗi chị, d8bọn em đến 49giúp Lâm a2Mặc lấy 64một ít 9đồ, gấp equá nên 4đến làm aphiền chị 55vào giờ 6dnày."
Người 6chị dâu fckhông hề 1atức giận, 1cđưa họ c4đến phòng 1của Lâm bMặc, lấy 2ckhóa mởf0cửa phòng.
Đột anhiên Tô a0Á Nam hỏi: 3e"Chị, 43vì sao Lâm 92Mặc luôn 8ở nhà chị?".
"Tiểu 44Mặc là 2dmột đứa 8trẻ đáng 71thương, 9từ nhỏ eđã không a1còn người 51thân, bố2chồng chị elà bác của 36cô ấy, 3cô ấy không eở đây 09thì đi đâu?"
"Chị cdcó biết etrước đó, 18khi người 4thân vẫn e2còn, cô dấy sống 4ở đâu 3không?"
Người 04chị dâu dblắc đầu: 07"Khi c3tôi được 9gả về 7nhà này 8thì đã 5thấy cô 17ấy sống 1ở đây5crồi. Có echuyện gì fxảy ra sao?".
Tô c0Á Nam vội bvàng xua b6tay: "Không bcó, không fccó, em chỉ catiện miệng b9hỏi thế 3thôi. Chị eađi ngủ 4đi, bọn 23em dọn xong 9đồ sẽ 61đi ngay".
Tiễn 0người chị 85dâu, hai 9engười bước 5vào phòng 7của Lâm f3Mặc. Giang 4dHạo Vũ 0nhìn thấy 9chú gấu 8Pooh trước dftiên, anh dechạy lại, 2tìm nhãn a9hiệu lật 6lên xem, 1quả nhiên20đó chính b1là món quà e5anh tặng 76Chung Nhã dTuệ. Vì 2khi đặt 0hàng, anh 2yêu cầu 0ccửa hiệu 5thêu tên aviết tắt 8của anh 7và Chung 8Nhã Tuệ 80lên đó.
"Đây 41chính là 54món quà 8anh tặng 4Chung Nhã 99Tuệ vào 83ngày sinh 1bnhật của 9anh, vì cô 24ấy ở Singapore 3một mình 95rất cô f3đơn nên 3anh tặng 7cô ấy chú fgấu cao d5bằng anh."
Nhắc 5đến chuyện fdcũ, ánh 31mắt Giang 9Hạo Vũ 5có vẻ buồn 68bã. Trên 2fxe, anh kể 6cho Tô Á 2Nam nghe sơ 0cqua về quãng 4cthời gian 54anh ở bên 9Chung Nhã dTuệ, ngay 45cả cô cũng 65dần dần 1hiểu được 8anh muốn 1biết sự 8thật như c1thế nào.
Họ 85chia tay khi 70tình yêu 9enồng thắm 7nhất, chắc 9chắn bên etrong có 3anguyên nhân 7gì đó. 30 © Diendan Nhưng Chung 06Nhã Tuệ 2btừ Singapore 3về Trung 46Quốc là amột việc 56rất kỳ alạ.
Tô 73Á Nam không dmuốn nhìn cGiang Hạo aVũ đang fđắm chìm 7trong ký ebức như ccvậy, côfdđành một 6mình đi dtìm hiểu. 3d © Diendan Cô phát 8ahiện trên 2nóc giá 95sách có 11một chiếc cbhộp nhỏ.54 © Diendan Cô trèo aclên ghế 1lấy xuống, 0trên hộp bbị phủ d8một lớp 3ebụi dày e1khiến cô ccsuýt nữa8ngạt thở.
Mở 25hộp ra, b1cô nhìn 0thấy một 4khung ảnh bchụp hình 1một gia c6đình có 6bốn người, 7bố mẹ 8acầm tay 9ehai đứa d7trẻ và 1enở nụ 71cười rất 7hạnh phúc. 7 © Diendan Tô Á Nam 4dnhận ra cbé gái trong e7ảnh chính 3là Lâm Mặc.
Không cbiết Giang bfHạo Vũ dđứng sau c0lưng cô 69từ lúc cnào, anh 1fcầm lấy 3akhung ảnhdnói: "Đây a9là ảnh 2gia đình 4Chung Nhã e1Tuệ, trước 58đây bức 4ảnh này cluôn được bđặt trong a2phòng khách 7nhà cô ấy".
Trong 50hộp có carất ít 2đồ, ngoài 69khung ảnh 3chỉ có 11một sợi 6cdây chuyền. 1e © Diendan Tô Á Namanhấc chiếc 3dây chuyền eelên hỏi 0Giang Hạo cVũ: "Đây 0clà của eanh tặng 1cho Chung 4Nhã Tuệ fasao?".
Giang cHạo Vũ 9lắc đầu 5rồi chợt 14nhớ ra.
"Sợi 7dây chuyền 1này là của 3mẹ cô ấy 77để lại, 0cô ấy rất 13trân trọng f7nó, luôn f4nói đó alà thứ b4đồ trang 4bsức duy 8anhất của 3ecô ấy khi 8đi lấy a7chồng."
Kiểu 1cách của 8sợi dây 59chuyền rất 0ccũ, mặt adây hình 6trái tim 3có thể 94đặt ảnh evào trong. 5f © Diendan Tô Á Nam cmở ra, bên 69trong có 7ảnh của a3Lâm Mặc bvà Giang 9fHạo Vũ 03đang cười 82rất vui cvẻ.
"Cô dấy đúng c6là Chung 53Nhã Tuệ." f0Đến lúc 0này, Tô f3Á Nam mới 8tin những 7egì GiangcHạo Vũ 14nói là sự 6thật.
Giang 5fHạo Vũ 1acầm sợi 5edây chuyền bckhông nói 69nên lời.
"Vì 4sao cô ấy 7giấu chúng e4ta? Vì sao c4cô ấy đến dcTrung Quốc?"
Giang cHạo Vũ 84lắc đầu, 2ađây cũng 06là điều c1anh không fsao hiểu 43nổi và 6muốn biết 6sự thật. 0 © Diendan Còn nữa, 4banh trai cô eấy đi đâu? 68Vì sao không 53ở bên cô 2ấy?

Lúc 2này, chuông 6điện thoại 7của Giang 7Hạo Vũ e7vang lên.
Duy d8nói: "Hạo 7Vũ, ngủ cchưa? Lên bmạng không bfthấy cậu bonline nên 3dmình gọi bcho cậu. 5 © Diendan Cậu về d4Singapore 96tìm mình 87à? Mình 6đang ở 5Mỹ".
Giang 2aHạo Vũ: 2e"Mình 0muốn tìm 94cậu để 6hỏi chuyện acđã nhờ".
Duy enói: "Có c4kết quả arồi, mình 5đến Mỹ afcũng để bxác nhận 05việc này. 8 © Diendan Chỉ là... 71 © Diendan Hạo Vũ, 8cậu đã 6gặp Chung 9dNhã Tuệ 86rồi sao?".
Giang 89Hạo Vũ 4hơi ngạc bnhiên, cảm 9thấy Duy 0có điều 0fgì đó không 0vui. Nếu 77bình thường, 4cậu ấy 0đã nói chết những dagì cậu eấy biết, eekhông lấp 4lửng như b8hôm nay.
"Nói 9c ình e5kết quả 1đi!"
Duy 5dhít thở fmột hơi 6thật sâu bnhưng vẫn 73không đủ 83dũng cảm bbđể nói 8fvới Giang cHạo Vũ 66kết quả eanh đã nhờ 5người đi fđiều tra.
"Mình dđã gửi cthư cho cậu, becậu tự 59xem nhé!" 5dNói xong 1canh nhanh 1fchóng tắt 16điện thoại.
"Ai 87thế?" 52Tô Á Nam f8hỏi Giang e0Hạo Vũ.
"Một 32người bạn 0fở Singapore, 19anh nhờ adcậu ấy 4eđiều tra a6việc của 8Chung Nhã 76Tuệ."
"Anh 02ấy có nói bvì sao Chung 2fNhã Tuệ 5đến Trung a9Quốc không?"
"Cậu 6ấy nói eđã gửi 1kết quả c6điều tra ecvào hòm cmail của 4anh rồi." 0Chắc chắn ccó chuyện d0gì đó khiến 6cho Duy không 71dám nói 2trực tiếp 3với anh.
Tô 05Á Nam kéo 6anh ra ngoài: d"Em biết b5gần đây 83có một ccửa hàng a8Internet".
Nếu f2trước khi avào cửa 6hàng, tâm c9trạng của eGiang Hạo 2Vũ rất e6nóng vội e9thì bây 5bgiờ, nhìn 26thấy mail 0của Duy, eGiang Hạo dVũ không 49có đủ d4dũng khí dcđể mở ara đọc.
Tô 61Á Nam giật c6lấy chuột 4dmở mail, 6ckết quả fdđiều tra e8có kèm ảnh 62hiện lên c9trước mắt1hai người.
Bản abbáo cáo 9dviết bằng 99tiếng Anh anên Tô Á ceNam đọc 83hơi khó b8khăn, cô 50bắt Giang03Hạo Vũ 7dịch cho dcô nghe.
Đầu 7ctiên là 64một số bthông tin 3bvề bố a7mẹ của 7Chung Nhã 2aTuệ, thời 8gian và nguyêne4nhân vì 62sao họ mất fsớm. Hóa 88ra mẹ của 4aChung Nhã 9bTuệ lấy 3dchồng ở 72Singapore, cbà vốn 4dlà người 93Hàng Châu c6và có một 7bngười anh atrai ở quê, ccó thể f1đây là 84lý do vì ccsao Chung 4Nhã Tuệ avề Trung 0Quốc! Mẹ 14cô họ Lâm 27nên cô lấy edhọ của 0mẹ.
Tiếp 64theo là thông 1tin về Chung fNhã Tuệ bbvà anh trai. 6c © Diendan Năm bố admẹ mất, 7anh trai cô9ấy đỗ bfvào khoa b5vật lý, 6achuyên ngành dđiện tử ccủa trường a5đại học a0Umass, sau bkhi tốt fdnghiệp, banh làm việc c1trong nhóm dnghiên cứu 6của công 24ty điện atử TMT là 4dcông ty điện 9tử lớn a6nhất Mỹ, 4tiền đồ 6erộng mở.
Đúng 3fvào lúc 17Giang Hạo bVũ bỏ học 22về nhà, dfanh trai Chung 6Nhã Tuệ cđột ngột cbị đuổi 2eviệc với 9lý do làm 5lộ bí mật ccủa công 0ty. Đây dlà một 3vấn đề erất nghiêm 7trọng khiến ccho anh không 86còn chỗ 8bđứng trong 57lĩnh vực c5này nữa. e7 © Diendan Mặc dù 2bsau khi điều9btra, công 46ty nói đó 71chỉ là ecmột sự b6hiểu nhầm 4nhưng anh f9không thể 8cquay lại 64làm việc 8được nữa.
Vì 22vào buổi dtối ngày fethứ hai 55sau khi anh 4về nước, 9trên đường 2ra sân bay, fanh và em 7agái là Chung 43Nhã Tuệ d3bị một 3tai nạn 79xe rất nghiêm 4etrọng, Chung aNhã Tuệ bbị thương 88nặng, còn 9anh chết ecngay tại b9hiện trường.
Chung 95Nhã Tuệ 62ở trong 91bệnh viện bgần nửa dnăm mới c5ra viện, 24trong thời 3gian đóa0thần kinh 67rối loạn 9nên cô có 5ý định 11tự sát 3mấy lần. 8 © Diendan Sau khi ra 05viện, cô 4abán nhà 9và quay về 8Hàng Châu.
Chưa 1bđọc hết, 6giọng Giang 66Hạo Vũ 6trở nên 2run rẩy. 7 © Diendan Máu anh như 2ngừng chảy,05không dám 19tin vào những 0dgì hiện 9lên trước 51mắt mình.
Đó 1blà sự thật ffmà anh mất 8bao công 78sức để 5có được 94sao?
Không, 3không phải, 6dchắc chắn 00không phải.
Anh 7aquay mặt b9đi, không 2muốn nhìn 6bức ảnh 66có liên 9quan đến 1evụ tai nạn 7được cắtftừ một 13tờ báo, 0trong bức 8ảnh, chiếc 40xe bị đâm e1nát và lật 2nghiêng bên fđường.
Chính 11vào giờ a9đó ngày 5đó, anh 9lên máy f3bay rời 4khỏi Singapore. d © Diendan Lẽ nào 04Chung NhãaTuệ và 9anh trai đi btìm anh?
Chiều 37hôm đó afchia tay với 10anh, vì sao e3cô còn muốn btìm anh?
Tô 9cÁ Nam cảm cthấy vô b6cùng đau cđớn, cô cakhông ngờ fLâm Mặc 0cphải chịu 7đựng một93chuyện bi bethảm như bthế. Đột 5nhiên cô e6nhớ ra điều b1gì đó rồi d1nói với b6Giang Hạo 70Vũ: "Lần 6etrước Lý aVân Thâm 53bắt cóc dLâm Mặc, eanh gọi cem đến fgiúp cô 2ấy chữa 64trị vết36thương. 0 © Diendan Em thấy 13trên người 81cô ấy có drất nhiều 8vết sẹo, 03cô ấy nói 7eđó là do 6atai nạnfxe xảy ra d0trước khi 2gặp em. 1 © Diendan Hóa ra cô 3cấy đã bnói thật".
Hai angười cùng byên lặng, 20không đủ 35dũng cảm 4dđể xem 4bản báo dcáo kết 65quả điềuatra nữa, dđành quay bmặt nhìn 7dsang hướng fekhác.
Một aflát sau, 7bTô Á Nam 1clên tiếng, 9trong đầu 5dcô có một 1mối nghi 7bngờ lớn 4khi liênf5tưởng đến 6các bi kịch f1tình yêu 1thường fxảy ra trong b7phim.
"Anh akhông cảm ethấy trùng 11khớp sao? ddKhi anh bỏ 6học về 4nước, anh etrai của 62Tiểu Mặc ecũng bị 6hiểu nhầm, 5dsau đó Tiểu 2Mặc chia 6atay với 0anh rồi 8cbuổi tối 7lại ra sân 5bay tìm anh?"
"Em c0muốn nói bgì?"
"Em 5đang đặt 4ra giả thiết, 2gia đình 9anh không ddđồng ý 6để anh 0avà cô ấy f7đến với7nhau…”

Tô 7Á Nam chưa 4dứt lời 4đã bị 2Giang Hạo 6Vũ chặn bngang.
"Không 6athể, tuyệt 2đối không 4thể. Bố 12mẹ anh chưa 0bao giờ ecan thiệp fvào cuộc7sống riêng b2của anh, 6cho dù có eđi chăng bnữa thì bbhọ cũng 10không thể c2dùng thủ 28đoạn như 01vậy."
"Nhưng..." 1Không ai 86có thể 8hiểu được 84suy nghĩ bcủa người c9khác, anh 0là con traifcưng của 5bố mẹ, 89đương nhiên 6bố mẹ 2muốn dành ccho anh những c2gì tốt fđẹp nhất. a © Diendan Tô Á Nam 0thầm nghĩ d3nhưng không a8dám nói bra.
Câu dnói của 0ecô khiến 42cho Giang dcHạo Vũ 44nhớ ra một 44chi tiết, 5danh rê chuột 2xem lạifbản báo bdcáo và tìm 6thấy các f7chữ cái 00"TMT" 7bmà anh hơi 3có ấn tượng.
Anh 5có quen một 17người ở dcông ty này, fngười đó 4có mối 3quan hệ a3với gia 49đình anhavà rất 02hâm mộ 7echị gái 98của anh. 39 © Diendan Hình như 5người đó 1giữ chức dgiám đổc fnhân sự ccủa TMT.
Lẽ 7nào là chị 5agái anh?
Suy bnghĩ ấy dvừa hiện 1lên trong b9đầu, anh 83lập tức b7cầm điện b0thoại gọi 9về nhà 5chị. Anh3erể cậu bnghe điện 08thoại, giọng 6fvẫn còn acngái ngủ, cdkhi nghe thấy fgiọng của f3cậu thì2vô cùng 2ngạc nhiên.
"Hạo a3Vũ! Sao thế? f5Có chuyện 1gì sao?"
"Anh, efem muốn 8nói chuyện 1bvới chị."
Anh 89rể đưa 6điện thoại bcho chị a8gái anh lúc 96đó cũng 3vừa tỉnh 4giấc.
"Hạo aVũ, sao gọi a5điện muộn 8athế?"
"Chị, 3em muốn c5hỏi chị, 6năm đó c6chị có 71tìm gặp 35Chung Nhã c9Tuệ không?"
Chị 8gái anh không bhiểu. "Chung 6Nhã Tuệ? 38Chung Nhã aTuệ là c8ai?"
"Là cngười mà bcem thích 6hồi trung 92học, em fđã bỏ 13học ở 3dAnh vì cô eấy.
Chịi 97gái anh nghĩ bmột lát, ctrong đầu ddhiện lên fkhuôn mặt 7thanh tú 4fcủa cô 3bé.
"À! d8Chị và 6mẹ đã 91đi gặp ebcô ấy."
"Chị 0và mẹ?" 5Giang Hạo 4Vũ bắt 7đầu tin 93vào giả 0fthiết Tô 2Á Nam đặt f8ra. "Có e2phải chị 11và mẹ muốn 79cô ấy rời c4xa em?"
"Sao alại thế? bdHạo Vũ, afkhông phải flà em vẫn a4biết bố bmẹ không b2quản lý 4dnhững việcfnày, từ e6nhỏ đã eđể chúng 9ta tự quyết ađịnh sao? 3bChị và d0mẹ đến 74gặp cô fấy là vì 4em, muốn 7dnhờ cô 2aấy khuyên cem quay về eAnh tiếp 36tục hoàn bthành khóa 95học. Chị 25nhớ hồi bcđó mẹ 5arất thích 48cô ấy, emẹ nói a7cô ấy rất 4cnhanh nhẹn fvà khéo eléo, sau 7này em sẽchạnh phúc. 1 © Diendan Ai ngờ bọn 78em đột 19ngột chia aetay, mẹ d6thấy em 1eđau khổ, 3sợ em bị ekích động 1nên không 33dám nhắc d7đến cô 1ấy trước 5bmặt em. 11 © Diendan Sau đó em 8đi Anh, bị 41ốm và nằm 0viện nên fdchị và 0emẹ không bnói lại 83chuyện này 99nữa."
Giang 37Hạo Vũ acthở phào d0nhẹ nhõm, e5nghe thấy dchị nói 2thế cảm bgiác nặng 8nề của1aanh nhẹ 83đi phần b5nào.
"Vậy evì sao anh 4dtrai cô ấy d2bị hiểu e5nhầm? Em dnhớ anh 6Able làm a3ở công 7ty đó, không 7cthể là 99trùng hợp."
"Anh fdtrai của bbcô bé đó? 1Em nghi ngờ 8fviệc anh fấy bị fhiểu nhầm acó liên 9quan đến ddchị sao?" 5Chị gái eanh nhớ f7lại, giọng chơi xúc 1bđộng. "Anh 1trai cô ấy 27làm ở TMT? eChị nhớ4hôm đó 3về nhà, 0anh Able gọi 4fđiện cho 08chị, chị fvô tình 08kể chuyện 6em bỏ học 0vì cô bé eeđó rồi 2nhắc đến dquan hệ 6giữa anh atrai cô ấy 1và đồng 6nghiệp. 0c © Diendan Khi ấy chị d7chỉ cảm08thấy trùng e0hợp nên 04nói. Lẽ 6dnào Able fdhiểu nhầm 6ý của chị?" b8Bỗng nhiên dcô cảm09thấy sự 2việc trở 4bnên vô cùng b7nghiêm trọng, 0mặc dù 1cđã mười 5mấy năm btrôi qua 3rồi.
Giang 7Hạo Vũ 09thầm khóc! fHiểu nhầm, 7hóa ra là 7hiểu nhầm. 6 © Diendan Anh nắm 1cchặt điện7athoại trong atay nhưng bakhông kiềm 78chế được esự đau 5khổ của 1mình. Anh 23thở một5hơi thật fsâu rồi 3etiếp tục 3nói.
Tô ecÁ Nam ngổi ebên lắng adnghe, biết 1anh định clàm gì nên advội vàng f7giữ tay 9banh, ngăn 61anh không fthốt lên 4enhững lời 1akhiến người 9khác đau 5lòng. Nhưng 4eGiang Hạoe5Vũ dường 73như sắp 74phát điên, ceanh không f8quan tâm e4đến điều 4gì nữa.
"Hiểu d0nhầm sao? 79Chị, chị 6có biết b5sự hiểu 7nhầm đó 5đã gây 02ra tai họa 9bgì không? f9Khi em đi, 8Chung Nhã 2Tuệ và 0anh trai cô 3ấy đã cegặp tai f0nạn xe chỉ 1cách sân 3bay chưa3ađến một e8cây số, canh trai cô dấy đã 0mất ngay 5lúc đó." aNói xong, c6không để 51tâm đến4phản ứng e0của chị fgái, anh c7tắt điện 71thoại.
Hiểu dnhầm sao? 05Nêu không a6có sự hiểu 49nhầm đó, 27tất cả amọi chuyện 3bđã không ccxảy ra.
"Anh 07làm như 2vậy có dthay đổi 40được gì b2không? Hay 6dlà lại 9tiếp tục 1làm tổn fathương đến 7người thân 24của anh?" cdTô Á Nam 39quỳ xuống, aecầm lấy f6tay anh, mặc 3dù sau khi6biết sự 44thật, cô ađau khổ cđến mức 1toàn thân 73run lên nhưng 3những điều 2anày đâu elà gì so dvới những 8agì Lâm Mặc cđã phải acchịu đựng?
Việc 02đã xảy 0ra rồi, e1tìm ra ai csai thì cũng 6không làm 0lại được 12nữa.
Tự 62nhiên, tất 4ccả những bhành động 1kỳ lạ 4của Lâm 52Mặc đều facó được 5lý giải. fc © Diendan Khi phát65sinh mâu ethuẫn giữa a4tình thân cvà tình abyêu, cô b1đã chọn 4fngười thân 22và làm tổn83thương người 1bmình yêu 32nhất, nhưng 5cuối cùng, 4người thân 0bcũng bỏ fcô ra đi, 2nỗi đau 4khổ đó 3không ai 6dcó thể 9chịu đựng 3dđược. 6 © Diendan Vì vậy, acô thay đổi 1danh tính erời khỏib2Singapore, 0dmảnh đất 9đem đến 30cho cô quá e1nhiều mất 1mát.
Giang 61Hạo Vũ 98ngẩng đầu 6lên cầm 74lấy tay 8Tô Á Nam. b © Diendan Mắt anh 6đỏ nhưng bcố gắngekhông để 7nước mắt 3rơi xuống.
"Chúng 9ata về thôi. 9 © Diendan Anh sợ có 5chuyện xảy 7dra với cô 3cấy."
Cô 4đã cố 9gắng giữ f9bí mật, 3giờ đây a0tất cả 87bị phơi 84bày bởi dfsự cố 1chấp của banh, anh sợ 65cô sẽ không 0fchịu đựng 4được. 6 © Diendan Anh đã sai, 8chính anh 3là người eluôn luôn 7làm cô bịatổn thương 2dđến mức 02độ tột 39cùng.
Tô a6Á Nam đứng ddậy và 10đưa ra quyết 1định. Cô c2quyết định 72từ bỏ 72tình yêu f6của mình. 2 © Diendan Nếu không bbiết tất 6cả những 1chuyện này, emột người 3không chịu ethua như 74cô nhấtađịnh sẽ 8đấu tranh 5với Lâm 5Mặc để akhông phải 9hối hận. 7b © Diendan Nhưng bây aegiờ, cô 9quyết định 4trao Giang 5bHạo Vũ 9nguyên vẹn 2lại cho 3cLâm Mặc.
Cô 3cười với 0dGiang Hạo afVũ rồi 46nói: "Được, 0chúng ta 8quay về f3tìm cô ấy".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận