Tô Hiểu Linh, Trần Thanh Cương,...nếu chúng ta gặp lại nhau không biết chuyện gì sẽ xảy ra đây. Không hiểu tại sao từ sâu trong tâm khảm, Triệu Khuynh Tình luôn tò mò về hai người này, mong ngày diện kiến cái gọi là diễn viên chính-con ruột tác giả.
...
Hôm nay là ngày khai giảng trường đại học Tây Khánh.Triệu Khuynh Tình đã đỗ với thành tích top 16. Trên bảng thành tích cũng ghi rõ: Trần Thanh Cương top 5, Tô Hiểu Linh xếp thứ 27. Hai người này cũng đều nằm trong top 50 thí sinh xuất sắc nhất. Đúng là nhân vật chính có khác, trước kia thi đại học cô cũng chỉ đứng top 43.
Triệu Khuynh Tình không ở trong ký túc xá mà thuê phòng trọ bên ngoài. Cô đã nghĩ rồi, cô sẽ học chủ đạo là ngành ngôn ngữ học.Khả năng nói ngoại ngữ của cô được đánh giá cực cao, đó là một lợi thế cực lớn với cô. Không học Học viện nghệ thuật cũng được, kiếp trước đã học một lần còn chưa có dùng hết. Trong đầu cô đã có kế hoạch sẵn để công chúng biết đến.
“Tiểu Tình, bây giờ mẹ nói một lần thôi nhé, lớn rồi, không cần ba mẹ nhắc nhiều nữa, đỗ đại học lại càng phải tự lập, không được tùy hứng nữa nhớ chưa?”
Mẹ Triệu nói xog mắt rơm rớm nước, mấy tháng nay không biết con bé bị làm sao bỗng nhiên trưởng thành hẳn lên, học ngày học đêm, cư xử cũng đúng mực, bây giờ còn đỗ top 16, khiến cả nhà nở mặt. Nhưng cứ nghĩ sau này con bé và mình mỗi người một thành phố, một mình nơi đất khách như vậy khiến bà không đành lòng.
Tấm lòng cha mẹ là như thế, dù con của họ có tồi tệ, xấu xa như thế nào thì họ vẫn không màng, con sinh ra chính là bảo bối.
“Mẹ con không sao đâu, con gái mẹ 18 tuổi rồi.”
Triệu Khuynh Tình nhìn yêu thương trong mắt người đối diện lòng nao nao vừa hạnh phúc vừa chua sót. Cho cô coi ba mẹ Triệu Khuynh Tình như cha mẹ cô được không?