Hắn sửng sốt một chút, hỏi: "Tại sao em lại mặc cái này?"Lâm Tăng Nguyệt cắn vành tai của hắn: "Mở ra xem, mở ra xem."Hắn gạt áo ngực sang một bên, hai núm vú bên trong được kẹp bằng những chiếc kẹp nhỏ, còn treo những chiếc lục lạc màu đỏ, Lâm Tăng Nguyệt lắc người, lục lạc lanh lảnh mà vang lên, cậu cười khanh khách mà nói: "Lục Tang Bắc, nó tự hát bài chúc mừng sinh nhật cho chú đấy, chúc chú sinh nhật vui vẻ ~ "Hắn không lên tiếng, không động đậy.Lâm Tăng Nguyệt khinh bỉ hắn: "Lão lưu manh, trợn cả mắt lên còn giả bộ!"Hắn không nhẫn nại thêm, cũng không giả làm nhân quân tử, trực tiếp đem người bắt đi khách sạn mượn phòng, xé ra quần, bên trong mặcquả nhiên cũng là quần lót con gái, chặt chẽ hẹp hẹp, bó sát lây cái mông vểnh của cậu, tiểu côn thịt không an phận mà từ giữa quần lót nhô lênchui ra, mặt sau thậm chí nhét vào hậu môn một cái tròn vo.Đó là lần lo lắng nhất mà hắn từng làm, bọn họ không kéo rèm cửa sổ trên tầng 20.
Từ phía sau nhéo nhéo eo Lâm Tử Ngôn, như tiểu tử ngốc bị yêu tinh câu hồn, chỉ biết là cắm vào, rút ra, lại cắm vào, lại rút ra...!Dằn vặt đến gần sáng, Lâm Tăng Nguyệt đầu vú bị hắn đùa sưng lên lớn gấp 3, cuối cùng không tự chủ được mà hét lên, nước tiểu dính trên người Lục Tang Bắc, hắn đem người ôm vào buồng tắm rồi tắm rửa, dỗ hơn nửa tiếng mới vuốt thuận bé ngoan đang giận dữ, đó là sinh nhật quá quá khó quên nhất của hắn.Bất quá, cũng là quá khứ .Từ trong hồi ức bứt ra, nam nhân trầm tĩnh mà đề ra mấy cái kiến nghị giữ gìn sinh thái vườn trường, bỗng nhiên từ phía sau rừng câyvxanh um tươi tốt nhìn thấy hai bóng người quen thuộc, thiếu niên cùng thiếu nữ nhàn nhã tản bộ, tán gẫu, liếc bên này liếc mắt một cái, ánh mắt cũng không dừng lại, như là dường như không phát hiện ra hắn.Vẻ mặt hắn đột nhiên lạnh như băng, nói với hiệu trưởng một câu: "Phong cách giáo dục kỷ luật trường học cũng thêm một cái, ngăn chặn tình trạng yêu đương hỗn loạn của nam nữ ."Hói đầu hiệu trưởng âm thầm ở trong gió ngổn ngang, đây là ông lần đầu tiên nghe qua kiến nghị vô căn cứ, sinh viên nói chuyện yêu đương không phải là quá bình thường sao? Bất quá bí thư khu ủy nói hướng đông, ông nơi nào dám đi hướng Tây, chỉ có thể gật đầu đáp lại.? ? ? ?Công tác sau khi kết thúc, hắn lái xe tới một ngôi nhà ở ngoại thành.Nơi này đã sửa chữa qua một lần, trước trang trí quá có vẻ người lớn, không phù hợp thẩm mỹ Lâm Tăng Nguyệt, vì thế hắn liền gọi cho công ty trang trí, dựa theo yêu thích người trẻ tuổi thiết kế phong cách Bắc Âu* ,lại một lần, còn thân tự chọn lựa rất nhiều đồ dùng nổi bật .Lục Tang Bắc truyền vào tâm huyết, đem nó định nghĩa là "Nhà" .Có thể thành viên gia đình sẽ không vào đây sống.Hắn đẩy cửa phòng ngủ ra, giường đôi bày ra thảm len mềm mại, đó là hắn cố ý dựa theo Lâm Tăng Nguyệt gặp chất liệu không dị ứng, mua từ internet, lúc đó Lâm Tăng Nguyệt ngạc nhiên mà nhìn hắn: "Chú còn có thể mua sắm trực tuyến a?"Nam nhân cứng họng: "Em nghĩ anh là từ cổ đại xuyên qua tới sao?""Chú còn biết cái gì gọi là xuyên qua? Chú cũng xem kênh truyền hình?""..."Hắn ôm chầm eo cậu, chọc hai cái, "Thích ăn đòn đúng không?"Lâm Tăng Nguyệt khanh khách mà cười: "Đùa chú chơi đấy! Ai bảo chú nhìn qua luôn cứng nhắc nghiêm túc như vậy! Tẻ nhạt chết rồi!"Cậu cầm điện thoại di động nam nhân chơi, mở ra phần mềm hắn mua sắm, đột nhiên ảo não mà vỗ cái đùi lớn, "Ai nha chú làm sao mua đồ cũng không cần tiền lì xì ? !""Cái gì tiền lì xì?""Chú xem một chút, Chú quả nhiên còn là không biết! Chính là phiếu giảm của cửa hàng a, gộp lại tiện nghi, chú quá vô dụng, ít nhất lại có thêm 80 tệ." Lâm Tăng Nguyệt đau lòng nói.Hắn hời hợt: "Không có chuyện gì đâu.""Không có chuyện gì cái quỷ! Coi tiền như rác nói đúng thật chỉ có thể là chú! Chú đợi một chút, tôi tìm nhân viên hỗ trợ khách hàng để đòi lại."Lục Tang Bắc không biết cậu làm sao mân mê, nhân viên hỗ trợ khách hàng cư nhiên thật sự trả cho hắn tám mươi tệ, hắn đương nhiên không thiếu mấy mươi tệ ấy, nhưng lại cảm thấy được người yêu nhỏ thay mình tiết kiệm tiền cảm giác rất mới mẻ, rất đặc biệt, nhất là bây giờ nhớ tới, này đó mảnh vỡ hồi ức càng có vẻ càng quý giá.Tại sao hắn luôn nghĩ về điều này? Hắn không muốn nghĩ về nó.Khi nghe đến giải thích trước, hắn đều tưởng tạm thời phong bế suy nghĩ của mình, tránh khỏi bởi quá mức phẫn nộ, hoặc là quá mức thất vọng, kích động làm ra chút sự tình không lý trí, hại người hại mình.Có thể.
.
.
Lời giải thích, lúc nào sẽ đến?Còn có tới một ngày kia sao?Hắn một bên uống bia, một bên ấn dụng cụ điều khiển từ xa, cuối cùng TV dừng lại tại kênh khoa học giáo dục, tĩnh âm phát hình con đường khỏe mạnh.Lục Tang Bắc mơ mơ màng màng ngủ ở trên ghế salông, đang lúc nửa tỉnh nửa mê, hắn phảng phất thấy được thân ảnh Lâm Tăng Nguyệt, nam nhân hoảng hốt chốc lát, lắc lắc đầu, thực sự là cậu sẽ trở lại."Ba, ba tỉnh rồi sao? còn đau đầu không? Khó chịu không?".