Từ đó về sau, hắn lại như tiểu tử vắt mũi chưa sạch rơi vào tình yêu cuồng nhiệt, ngày nào cũng mua quà tặng hoa cho người ta, nóng lòng muốn Lâm Tăng Nguyệt dùng tiền của mình, đàn ông trung niên tốt chính là điểm ấy, kinh tế tự do, vô luận tiểu tình nhân của hắn muốn cái gì, hắn đều mua được.
Lâm Tăng Nguyệt ghét bỏ miệng hút thuốc của hắn, không muốn cùng hắn hôn môi, vậy nên người đàn ông bắt đầu cai thuốc lá, nhịn mấy ngày liền muốn đòi người kia hôn mấy cái, băng sơn vạn năm bị hòa tan, vô hạn nhu tình quả thực có thể chết người, không có việc gì liền cầm điện thoại di động lên xem, ngay cả cấp dưới gọi đến cũng nhận trong vài giây, khiến cho thư ký không biết làm thế nào, mới vừa tiếp được vài giây đều nghẹn một chút, hắn hỏi: "Chuyện gì?"Thư kí Cao lấy lại tinh thần: "Ồ là như thế này bí thư Lục, Hội nghị Đời sống Dân chủ vào thứ Hai tới vẫn cần ngài chủ trì để thay mặt Thường vụ Huyện ủy kiểm tra.
Tôi đã chuẩn bị bài phát biểu cho ngài, tôi sẽ sao chép lại cho ngài xem?""Tốt, cực khổ rồi Cảnh Duy.
""Đều là việc tôi phải làm, tôi còn muốn cảm ơn Lục bí thư đã tin tưởng tôi nữa.
" Cao Cảnh Duy rất biết cách làm người, hiểu rõ tính tình của hắn, nói mấy câu liền cúp điện thoại, Lục Tang Bắc bài phê bình của bản thân, bỗng nhiên tin nhắn wechat hiện lên.
Hắn lập tức đặt bài phát biểu trên tay xuống, mở máy, thật nhanh mở khung chat, người kia hỏi hắn: "Chú đang làm gì thế?"Lục Tang Bắc trên mặt không tự chủ hiện lên ý cười, vỗ tấm hình nói: "Công tác ""Công tác a! Tẻ nhạt.
Đoán xem tôi đang làm gì thế?"Trước mắt liền xuất hiện khuôn mặt đứa bé lanh lợi cười khanh khách, khi hắn đang nhập tin nhắn , bên kia còn nói: "Tôi đang thay quần áo, chú có muốn xem không ? ""Muốn ""Lão sắc quỷ, vì sao phải cho chú xem, tôi là bạn trai của con gái chú đấy ""Không phải tôi sao ""Chú là ai ? Lão nam nhân cũng không nhìn lại một chút tuổi tác bao lớn? Tôi coi như thích con trai cũng phải tìm tuổi trẻ nha "Hắn tức giận đến chân răng ngứa, chỉ là nghĩ đến hình ảnh cậu và nam nhân khác ở với nhau liền giận dữ, người kia chỉ có thể là hắn.
"Không được tìm "Nói xong câu này hắn hoàn ngại lực uy hiếp không đủ, liền nhắn hai cái sticker mặt nổi giận.
Lâm Tăng Nguyệt dùng một cái không nói biểu tình bao: "Đùa giỡn rồi thôi mà ""Không muốn đùa giỡn ""Biết rồi, quê mùa vô vị chỉ có thể phát ra từ hệ thống muộn tao Lục thúc thúc! Sau đó tôi chỉ tìm ngài, chỉ cho ngài làm, có được hay không?" Cậu gửi tới một tấm ảnh đầy sương mù màu xám, thiếu niên dùng miệng cắn vạt áo, lộ ra bên trong lõm eo thon, cái rốn vòng qua eo một cái dây xích kim loại màu bạc.
Nam nhân dưới khố mơ hồ có xu thế muốn cương, hắn đem ảnh lưu lại, nghiến răng, nói: "Làm chết em "Cái kia nghiêm túc chính kinh Lục bí thư, thận trọng bình tĩnh người đọc sách, vào giờ phút này miệng đầy ô ngôn uế ngữ, trong xương về điểm này dục vọng chiếm hữu bị Lâm Tăng Nguyệt kích phát đến triệt triệt để để, cái gì kỷ cương nhân luân, cái gì đạo đức lễ nghi, sớm bị hắn quăng đến sau đầu đi.
Không sai biệt lắm có nửa tháng không gặp Lâm Tăng Nguyệt, Lục Tang Bắc do dự một phút chốc, hỏi: "Ngày hôm nay tôi đi gặp em?"Lâm Tăng Nguyệt phát tới ngữ âm, bên kia có chút ầm ĩ, một mảnh huyên náo tạp âm bên trong, hắn nghe thấy thiếu niên sạch sẽ tiếng nói: "Không muốn, chú không có ý tốt, muốn ở trong xe làm tôi.
"Nghe câu nói này hắn quả thực dở khóc dở cười, trời mới biết hắn thật chỉ là nhớ cậ , nghĩ nhìn cậu một cái mà thôi.
Bất quá đề tài xe chấn này vẫn không khỏi làm cho hắn mơ tưởng viển vông, thời điểm rờ khỏi nhà mang theo lọ bôi trơn.
Đến trường học, hắn nhìn thấy chìm xuống quảng trường có mấy cậu trai chơi ván trượt, Lâm Tăng Nguyệt đang ở chính giữa, đạp ván ngẩng đầu chạy đến chỗ hắn.
Lâm Tăng Nguyệt ăn mặc thập phần rộng rãi, màu cam đại T shirt thêm quần cộc vàng nhạt, vẫn xứng cùng sắc hệ chanh rõ ràng bên trong tất, lộ ra một đôi cơ nhục vừa vặn thon dài cẳng chân, vừa cười liền nháo, thanh xuân tràn trề, nhìn thấy hắn liền trực tiếp lướt qua đến ngưng lại, một đầu đâm vào trong lồng ngực của hắn: "Ông xã!"Cái xưng hô bất ngờ này khiến cho hắn phút chốc có chút kinh ngạc, ngay sau đó tâm lý lại dường như mật, hắn nâng cằm người trong lòng ngực lên, hỏi cậu: "Nhớ ông xã không?""Nhớ, nhớ muốn chết.
""Liền cú điện thoại cũng không gọi, cũng gọi là nghĩ đến?" Hắn giả vờ bất mãn.
"Khà khà.
" Thiếu niên đầu trộm đuôi cướp mà cười, từ trong lồng ngực hắn chui ra, "Bởi vì tôi nhớ chú nha nghĩ đều sắp không nghĩ ra.
""Đồ vô lương tâm.
"Hai người nói chuyện, vừa vặn tình cờ gặp Lục Văn ôm sách từ thư viện đi ra, cô trực tiếp chạy tới: "Ba! Tăng Nguyệt! Hai người tại sao lại ở cùng nhau vậy?"Hắn như không có chuyện gì xảy ra mà nói dối: "Ba tới đón con về nhà, thuận tiện gặp tiểu Lâm.
""Há, vậy chúng ta trở về đi thôi, Tăng Ngyệt anh tới nhà em ăn cơm chứ, ngày hôm nay mẹ em nói dì giúp việc làm thịt kho tàu đấy.
" Cô theo thói quen kéo cánh tay Lâm Tăng Nguyệt, thiếu niên dùng ánh mắt dò hỏi xem Lục Tang Bắc, làm bộ mà nói: "Này không tiện lắm đi! "Nam nhân búng nhẹ trán thiếu niên: "Thuận tiện, lên xe.
"? ?Dì giúp việc Lục gia tay nghề quả thật là vô cùng tốt, Lâm Tăng Nguyệt được ăn say sưa ngon lành, thổi phồng người ta đến mức vui sướng, chỉ là chỗ ngồi vẫn là có người nhìn cậu không vừa mắt, Trình Mẫn Tư bởi vì con rắn kia, càng ngày càng không ưa mấy tiểu tử nghèo, cũng xuất phát từ nội tâm cảm thấy được cậu không xứng với con gái của mình.
Bà gắp khối thịt cho cậu, vu vơ nói: "Tiểu lâm nha, cháu và Văn Văn ở cùng nhau thời gian dài như vậy, nha đầu này liền da liền bướng bỉnh, một chút ưu điểm đều không có, bình thường mang thêm không ít phiền phức cho chúa đi?"Lâm Tăng Nguyệt còn chưa nói, Lục Văn lại không thích nghe: "Mẹ ~ nào có ai nói con gái của mình như vậy! Mẹ ngày hôm qua không phải toàn khen con nói trên đời này ai cũng không xứng với con gái của mẹ hay sao?"Lục Văn phá khiến bà rất lúng túng, Trình Mẫn Tư liếc mắt một cái, đảo đến một chén nước dừa, khô cằn mà cười: "Đến, Tiểu lâm, uống nước trái cây.
"Lâm Tăng Nguyệt nhận lấy: "Cảm ơn dì.
"Trên bàn không ai nói chuyện, Lục Tang Bắc yên tĩnh ắn cơm, bỗng nhiên cảm giác được dưới bàn có người cọ chân của hắn, chỉ đeo một đôi tất chân luồn vào chân quần tây của hắn, như có như không mà cọ nhẹ, hắn hướng đối diện nhìn sang, kẻ cầm đầu hoàn vô tội nháy mắt mấy cái, liếm khô sạch sẽ nước dừa màu trắng bên mép.
Hắn chặt chẽ nắm quyền nhẫn nại, bàn chân kia càng gan to bằng trời, càng thẳng tắp đạp ra, đạp ở giữa dương vật đang bán cương, ám muội mà mài ép, dùng mu bàn chân xoa bao tinh hoàn của hắn, đùa không còn biết trời đâu đất đâu.
Cả người bắp thịt đều nằm ở trạng thái căng thẳng, cũng không có tâm trạng ăn cơm, bà vợ phát hiện sự khác thường của hắn, hỏi hắn: "Tang Bắc? Làm sao vậy?"Hắn lắc đầu, tay lặng lẽ duỗi xuống, bắt được bàn chân nhỏ, cào cào lòng bàn chân của cậu, quả nhiên, chính lúc tiểu tử đang uống nước liền sặc một cái, vội vã bỏ xuống câu tiếp theo xin lỗi, chạy đi phòng vệ sinh.
Tâm tình của hắn tốt đẹp, sờ sống mũi đè xuống ý cười: "Ăn cơm đi.
".