Yêu Chàng Tây Ngổ Ngáo

Chap 35: Lần đầu có bạn trai.
-Aha, có bạn trai thật thích. Thời gian đầu bỏ qua nhé, em không kiềm chế được.
-----
Người ta nói, bắt đầu của một mối tình luôn luôn đẹp, lãng mạn. Người ta sẽ có cái phần gọi là hẹn hò, chính là đi xem phim, ăn uống, công viên, rồi từ nắm tay chuyển tới ôm, hôn,...
Quỳnh An đã tưởng tượng cả tỉ lần cảnh cô và một người nào đó trong tương lai sẽ làm như vậy. Ăn uống, xem phim, ôm hôn rồi nhớ nhung là hết một ngày, tối về chúc ngủ ngon sáng gọi điện báo thức.
Nhưng mà hiện tại...
Màn hình hiện đủ các ảnh như trong phim kinh dị. Từng bộ phận, từng cơ thể người chết đến thối rữa được chụp lại, từng số liệu cứng nhắc hiện lên.
Quỳnh An chân đau ngồi trên ghế sofa cầm hộp mì ăn liền không dám ăn vì quá sợ hãi, đại não cô cứ ong ong. Rồi lại nhìn qua Nikita ngồi bên cạnh húp mì sùm sụp, không còn chừa lại một giọt nước. Trong khi đó trên màn hình chiếu đúng cảnh khuôn mặt trắng ởn với mái tóc ướt màu tây vàng. Cứ tưởng tượng thôi cũng đã thấy thật khủng khiếp.
Quỳnh An nhìn xong rùng mình một cái, bên tai lại nghe Nikita nói:
-Khuôn mặt bị biến dạng sau khi tiếp xúc quá lâu với nước. Cánh tay phải của bà ấy còn có những vết cắt chồng chéo lên nhau. Chắc chắn cuộc sống quá stress. Vì sao một người giàu như vậy lại stress? Có hai khả năng. Hoặc là vì con cái, hoặc là vì chồng.
Nói xong một hơi quay qua nhìn khuôn mặt tái mét của Quỳnh An hỏi:
-Em không ăn à?
"Không! Tôi không phải là anh! Lạy hồn. Anh không thấy cái màu tóc với sợi mì màu giống nhau à? Anh không có cảm giác hơi nóng ở mì phả ra có mùi thịt nướng à? Tại sao phải mua loại mì này? Mẹ giờ phút này anh còn ăn được mì ăn liền vị thịt nướng à?"
Tiếng lòng Quỳnh An gào thét nhưng không nói thành lời. Buồn nôn nên không nói được mà cái chân thì đau, chạm xuống đất cứ như đi vào địa ngục.
Cuối cùng vẫn là không nhịn nổi nữa, bất chấp chân đau chạy vào toilet mà nôn thốc nôn tháo. Cô không muốn như trong phim, nữ chính muốn nôn thì đã có ngực nam chính làm toilet. Tởm muốn chết.

Hôm nay ăn bao nhiêu sushi, chưa chịu tiêu đã bị cho ra sạch. Quỳnh An tiếc sáu trăm rub vô bở bến. Đứng dựa bên tường thở mạnh, khóc ròng trong lòng, trả lại tôi buổi hẹn hò đầu tiên. Trả lại tôi sáu trăm rub sushi. Trả lại tôi nụ hôn đầu.
Nikita nhìn thấy Quỳnh An khập khiễng chạy thẳng vào toilet riêng trong phòng thì giật mình chạy theo, nhìn thấy cảnh cô nôn oẹ xuống bồn cầu thì không khỏi thở dài. Ai bảo làm cái nghề này thảnh thơi thì thử vừa ăn vừa ngồi nhìn người ta đi nặng xem có sung sướng không rồi cho cái kết nhé.
Liếc mắt nhìn người đàn ông đang vô lưng cho mình, lại nghe thấy anh nói:
-Hay tôi xin hồ sơ chuyển khoa cho em nhé.
Nói hay ghê. Từ nhỏ Quỳnh An đã đọc truyện trinh thám, đủ các loại trên thế giới. Cô bắt đầu mê mẩm những logic để kết luận ra tội phạm, mê mẩn cái cách người ta có thể vẽ chân dung ra một người mình chưa bao giờ từng gặp. Trở thành nhà tâm lý học tội phạm là ước mơ từ khi vòn bé tí, giấc mơ này cũng không vì lớn lên, hay tác động xung quanh mà thay đổi. Bây giờ bỗng dưng có một tên ất ơ này vào kêu cô chuyển ngành. Đừng mơ!
-Cũng được.
Hừ! Phải trả thù! Mẹ nó tên bạn trai này. Hành cô từ khi gặp nhau tới giờ.
Nikita còn chưa kịp ngạc nhiên thì lại nghe thấy cô bạn gái nhỏ kia nói:
-Sau đó thì em sẽ chẳng bao giờ tới đây nữa. Chúng ta gặp nhau rất khó khăn. Thầy biết đấy, tính em mà, có mới nới cũ...
Định nói thêm nữa thì Nikita chen vào, cười cười:
-Xin mời em dùng đồ mới, nhưng vẫn phải đề phòng đồ cũ là tôi đây lúc nào cũng có thể làm vật cản.
"..."
Không phải như trong phim, nam chính sẽ thật phong độ ngọt ngào mà tức giận, mắng cô mấy câu rồi lại ôm cô vào dỗ à? Không có chuyên mục ăn dấm chua trong truyền thuyết à?
Xem phim ít thôi Quỳnh An.

-Vậy thì đừng nghĩ đuổi em mà trèo tường. Em sẽ dính theo thầy tới khi không có cô nào theo được nữa thì thôi.
"..." Thực ra đây mới là mục đích chính đúng không? Mấy cái giấc mơ gì đó chỉ là biện minh đúng không?
Nikita xông vào hôn Quỳnh An, hôn đã rồi mới nói:
-Lời này của em có nghĩa là tôi có thể ngoại tình, còn em thì cứ phải bám theo tôi đúng không?
Trước không hôn thì thôi, nhưng giống như heroine vậy. Cứ động vào là nghiện, muốn hôn mãi hôn mãi.
"..."
Hai con người này, đi đường thẳng được không? Anh chị cứ như vậy con dân mệt mỏi lắm.
Quỳnh An xấu hổ giữ im lặng vài giây không nói được gì, sau đó mới đưa tay ra:
-Đỡ em về ghế sofa.
Bắt đầu biết ra lệnh rồi đấy!
Về ghế Quỳnh An bê cốc mì ăn liền lên vừa ăn vừa nhìn vào bàn cánh trắng bệch vẫn còn mờ nhạt những vết rạch vừa dài vừa sâu. Ăn trong vòng chưa đầy một phút hết, Quỳnh An đập cốc mì rỗng xuống bàn, vênh mặt lên nhìn vẻ mặt của Nikita:
-Rồi, thầy có thể phân tích tiếp.
Hừ! Coi thường chị đây à? Tưởng chị đây thuộc thành phần bánh trôi bánh chay à? Đừng nhìn nhầm như thế chứ bạn trai.

Nikita nuốt nước bọt, từ từ ngồi xuống cạnh Quỳnh An:
-Thực ra em không cần cố gắng như vậy, ngày trước tôi cũng vậy thôi. Cứ từ từ rồi quen.
...
-Năm người của gia đình này đều trưởng thành, thông thường người nhiễm ricin sẽ tử vong trong khoảng từ ba mươi sáu đến bảy mươi hai giờ. Dạ dày của người con trai thứ hai có dấu hiệu xuất huyết, cũng có dấu hiệu của chất độc. Trước khi chết anh ta đã nôn rất nhiều. Bốn người con lại không có vẫn đề về dạ dày, nhưng những triệu chứng hiện ra trên cơ thể lại quá rõ ràng.
-Người đầu tiên chết vì chất độc là con gái cả, tất nhiên, cái này do nhóm khám nghiệm tử thi nói. Trên tay còn có tám vết tiêm với thời gian xuất hiện khác nhau. Vết đầu tiên cách đây ba tuần trước, chính là tiêm heroine thẳng vào tay. Năm trong số đó vẫn là tiêm heroine theo thời gian khác nhau. Một trong hai vết còn lại là do bị tiêm ricin trực tiếp, một vết là do tiêm thuốc kích thích tình dục.
-Thuốc kích thích tiêm trước, sau đó mới tiêm ricin. Thời gian cách nhau không quá nửa ngày.
-Phó thị trưởng trước khi chết cũng có dấu hiệu xuất huyết, nhưng triệu chứng trúng độc là đi ngoài ra máu.
-Vẫn là câu cũ, không có một dấu vết nào sót lại ở hiện trường ngoài chai rượu còn chứa 0,01 gram ricin.
...
Sau khi viết một loạt cái gạch đầu dòng, Nikita nhìn vẻ mặt chăm chú của Quỳnh An:
-Sao? Có kết luận chưa?
Cắn cắn đầu bút:
-Năm nay tranh cử thị trưởng còn ai nữa?
Nikita khẽ nâng mắt cười cười, tay lại ấn vào điều khiển từ xa.
Máy chiếu hiện lên hình ảnh của ba người.
1. Sergey Nukhabinov

2. Konstanchin Bladimir
3. Ageev Peshkov
-Ba người này năm nay bầu cử. Số phiếu của Ageev Peshkov dẫn thứ hai sau Alexankov Kozlov, phó thị trưởng xấu số.
Nikita nhìn vào màn hình máy chiếu:
-Em đoán khả năng nhiều phần trăm nằm ở một trong số những người này đúng không?
Quỳnh An không gật cũng không lắc, đầu tự . Cô nói nhàn nhạt:
-Thực ra đêm hôm qua em đã suy nghĩ như vậy, khả năng rất lớn. Nhưng nghĩ lại, sẽ chẳng có người nào ngu ngốc tới nỗi trong thời gian bầu cử lại sát hại đối thủ của mình. Như thế chẳng khác gì tự nhìn lên trời nói tội phạm chính là tôi. Em nghĩ hung thủ đã nhân lúc này ra tay giết hại, đổ dồn mọi sự chú ý vào ba người còn lại. Họ sẽ là những nghi phạm đầu tiên bị hỏi.
Nikita khẽ cười, vì sao bây giờ đến cả suy nghĩ cũng giống nhau nhỉ? Dù cho lập luận của Quỳnh An lỏng lẻo, ít dữ liệu, nhưng không ngu ngốc như mấy tên cảnh sát sau khi nghe anh nói điều tra ba người còn lại thì lao đi như diều gặp gió, một chút suy nghĩ cũng không có.
Haiz, có bạn gái như vậy thật tự hào. Yêu quá đi mất.
Nikita kiềm chế trong lúc cả hai đang nghiêm túc không lao tới hôn Quỳnh An thì ngược lại, bạn gái của chúng tao lại nhào tới, hôn chụt một cái thật kêu lên má anh người yêu.
-Aha, có bạn trai thật thích. Thời gian đầu bỏ qua nhé, em không kiềm chế được.
"..."
Thì ra trong thời gian này, không chỉ Nikita mới không khống chế được bản năng sói đói, mà Quỳnh An cũng đang trong thời kì hung hãn.
------
Báo cho mọi người tin vui :)) hô hô anh tây lọt hố mình rồi :"> cảm ơn mọi người chia sẻ kinh nghiệm nhé :)) tất nhiên là mình không đủ dũng cảm để thực hiện mấy cái đó. Trước là định nhắn tin ra gặp riêng, mà thấy anh cầm hoa tới tặng cho một con tây khác lớp, thấy vô vọng quá không nhắn nữa. Thực ra chuyện mình tỏ tình này mình cũng chỉ nói với hai đứa bạn Việt Nam mình biết thôi, một đứa ở đây 1 đứa ở Việt Nam. Cơ mà không hiểu sao anh ấy biết :)) kiểu mình cũng buồn ấy, lần đầu định tỏ tình chưa tỏ đã thất bại :)) Xong tới cuối giờ anh nhắn tin cho mình, thế bao giờ mày mới định nói đây? Tao đợi từ sáng rồi, bây giờ còn phải chuẩn bị học tiếng Nga nữa. Kiểu mình choáng ấy, xong lại lo kiểu nói ra xong cũng bị từ chối, vì sáng thấy anh tặng hoa cho đứa khác ấy :(( xong kiểu mình kêu: tao làm gì có chuyện gì để nói. Xong kiểu năm phút sau đang ngồi ngủ gật xem mấy cái kịch gì đó tụi nó diễn thì anh ấy tới kêu kiểu hẹn hò đi ấy :)) ôi con tim mình lúc đó :)) xấu hổ ghê gớm :)) mình còn vờ làm kiêu bảo suy nghĩ. Thế một phút sau anh ngồi hàng trên quay xuống kêu suy nghic xong chưa :3 mình kêu xong rồi, hẹn thì hẹn :))
Hô hô :)) mình có người yêu rồi :3333 thích ghê>"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận