Yêu chiều tận tim

Chương 1:
 
 
Chiều tà, ánh mặt trời lốm đốm xuyên qua những chiếc lá thưa thớt, rơi trên gò má dịu dàng của người con gái. Cô hơi nghiêng đầu, chiếc mũ áo khoác rộng lớn che đi hầu hết khuôn mặt. Đôi mắt ngày thường linh động, rực rỡ lúc này đang hơi khép.
 

Nguyễn Lệ biết Bạc Kha Nhiễm là một người con gái xinh đẹp.    
 
Khuôn mặt trái xoan, làn da mềm mịn, trắng nõn như sữa dê non, rõ ràng có một đôi mắt đào hoa mê người, nhưng lại trong suốt sáng ngời như một làn nước trong veo, đôi môi mỏng không trang điểm mà đỏ hồng tự nhiên.
 
Dẫu sao cũng chỉ đang ở độ tuổi 20, một độ tuổi tươi đẹp nhất của cuộc đời.
 
Nguyễn Lệ nhìn người con gái hô hấp đều đặn, dường như không phát giác có người đi tới bên cạnh, xem ra đang ngủ rất say sưa.
 
Cô đưa tay ra muốn gọi Bạc Kha Nhiễm, ai biết rằng cánh tay chỉ vừa chạm vào áo khoác, người vẫn đang ngủ say trong một giây trước đột nhiên tỉnh dậy.
 
Đôi mắt trong trẻo như làn nước mùa thu.
 
“Chị Lệ, là chị sao?” Âm thanh vẫn mang chút ngái ngủ .
 
"Ừ." Nguyễn Lệ ngồi xuống chiếc ghế được đặt trước mặt cô.

 
Vừa mới thức dậy, Bạc Kha Nhiễm cảm thấy hơi lạnh, cô bất giác kéo kéo chiếc áo khoác quấn chặt quanh người.
 
Thấy vậy, Nguyễn Lệ mở miệng: "Đã nói với em bao nhiêu lần rồi, không được ngủ bên ngoài, trời lạnh biết không?"
 
Bạc Kha Nhiễm mỉm cười với cô một cái, rồi kéo cao khóa áo khoác.
 
Nguyễn Lệ ngồi thẳng người, sau đó xích lại gần Bạc Kha Nhiễm và hỏi: "Em có biết “Cung phi’’ không?"
 
"Cung phi?"
 
Bạc Kha Nhiễm kinh ngạc ngẩng đầu nhìn Nguyễn Lệ.
 
Sao có thể không biết?
 
“Cung phi" đang là kịch bản mà không ít minh tinh trong nghề đều muốn giành vào tay họ.
 
Mà chủ nhân của kịch bản này là đạo diễn vàng của giới giải trí, Thẩm Dữ. Người đàn ông này chỉ mới hai mươi bảy tuổi, bốn năm trước anh ta đã ra nước ngoài để học tập. Năm ngoái trở về nước, chỉ với tác phẩm "Thành phố bị bao vây" làm cho sự nghiệp của mình phất lên như diều gặp gió, cứ thế bay thẳng lên trời, chỉ trong vòng một năm ngắn ngủi, đã hoàn toàn có một chỗ đứng vững vàng trong thế giới cạnh tranh khốc liệt này. Sau khi bộ phim vừa mới được tuyên bố đóng máy “Thiên Mỵ” được công chiếu vào năm tới, chắc chắn giá trị của con người anh ta sẽ phải tăng thêm mấy lần.
 
Mà vị đạo diễn đang được mọi người cố gắng hết sức để có thể tạo được một mối quan hệ tốt đẹp này lại được coi là chú nhỏ của cô.
 
Đồng thời cũng là chồng chưa cưới.
 

Khi cô mười bảy tuổi, liền biết mình đã có chồng chưa cưới, hơn nữa người này lại chính là Thẩm Dữ.
 
Cô cũng chỉ tình cờ nghe được Bạc Lập và Thẩm Quan thảo luận trong thư phòng, lúc ấy trái tim không khỏi thình thịch giật mình.
 
Tâm trạng này thật là phức tạp.
 
 Hôn nhân của họ đã được thế hệ trước quyết định, nói dễ hiểu hơn một chút đó chính là hôn ước từ bé.
 
Trong thế kỷ 21, vẫn sẽ còn tồn tại loại hình hôn nhân này, nói ra ai tin, nhưng điều này đã xảy ra trên người cô.
 
Còn nói về thứ bậc chú cháu, nguyên nhân chính là bởi vì Thẩm Tư Gia.
 
Thẩm Dữ là chú họ của Thẩm Tư Gia, mà cô và cô ấy là bạn bè cùng nhau lớn lên từ thuở bé, vô cùng thân thiết. Thẩm Tư Gia gọi anh là chú, cô cũng như vậy gọi theo là chú.
 
Rõ ràng là hai người không có chút quan hệ huyết thống nào cả, nhưng cô đã gọi như vậy trong trong nhiều năm liền.
 
Sau khi biết bí mật về cuộc hôn nhân, Bạc Kha Nhiễm đã không dám đối mặt với Thẩm Dữ trong một thời gian dài.
 
Không lâu sau, cô nghe Thẩm Tư Gia nói rằng Thẩm Dữ muốn xuất ngoại du học.
 
Anh đi lần này cũng đã được bốn năm, trong mấy năm này, hai người bọn họ về cơ bản không có bất kỳ liên lạc nào.
 
Vào năm Thẩm Dữ rời đi, Bạc Lập đã nhắc đến việc hôn ước cho cô biết, không phải để hỏi ý kiến cô, mà là để thông báo.
 
Bố cô dường như chưa bao giờ cho cô quyền lựa chọn.
 
Thời gian trôi qua cũng thật nhanh, thoáng chốc cô đã tốt nghiệp đại học.
 
Thẩm Dữ cũng đã trở lại Trung Quốc vào tháng 7 năm nay, nhưng vì bận rộn cho việc quay "Thiên Mỵ", cho đến nay cả hai chưa từng gặp lại.
 
 "Biết, có chuyện gì sao?" Bạc Kha Nhiễm giả vờ bình tĩnh hỏi Nguyễn Lệ.
 
Nguyễn Lệ đột nhiên mỉm cười, đưa tay mở túi xách ở bên cạnh, lấy ra một tập tài liệu và đưa nó cho cô.
 
 "Cái gì vậy?"
 
"Kịch bản của Cung phi."
 
Tay Bạc Kha Nhiễm bỗng nhiên run một cái, kịch bản nhẹ nhàng sượt ra đầu ngón tay cô rồi đáp xuống đất.
 
Này?
 
Nguyễn Lệ nhanh chóng nhặt kịch bản và một lần nữa nhét vào tay cô.
 

“Thế nào, hạnh phúc đến ngu người? Cảm thấy mình thật có tiền đồ?"
 
Kha Nhiễm theo bản năng nuốt nước miếng một cái, cô run rẩy đem kịch bản lật trở lại, trang bìa quả nhiên viết hai chữ Cung Phi thật to mà phía dưới góc bên phải là tên của đạo diễn.
 
Thẩm Dữ
 
"…. Không phải chị nói rất khó để có cơ hội, sao chị ..."
 
"Em không cần quan tâm làm thế nào chị có được nó. Nói tóm lại, cơ hội đang nằm trong tay chúng ta. Em nên xem xét kỹ kịch bản rồi nghiền ngẫm cẩn thận một chút."
 
"Nghiền ngẫm một chút ...để làm gì?" Bạc Kha Nhiễm dè dặt hỏi.
 
Nguyễn Lệ câu môi.
 
"Thử vai .’’
 
"Hả?"
 
"Hả cái gì, Cung Phi là tác phẩm cuối cùng của Thẩm Dữ trong năm nay, bộ phim chưa được quay mà đã trở nên nổi tiếng như vậy, bao nhiêu ngôi sao lớn đang cố gắng giành giật vì nó ..."
 
"Chị Lệ, như chị đã nói, nhiều ngôi sao lớn đang tranh giành vì nó, chắc chắn rất căng thẳng. Em chẳng qua cũng chỉ là một người mới, sao lại không chọn những người kia mà lại đi chọn em?" Kha Nhiễm lắc đầu một cái.
 
Con ngươi Nguyễn Lệ chợt lóe lên, trầm giọng nói với Kha Nhiễm .
 
"Không cần quan tâm họ chọn trước chọn sau, tuy không thể làm nữ chính, nhưng chỉ cần may mắn có thể góp mặt trong phim của Thẩm Dữ, nhất định mạnh gấp vạn lần so với nhân vật nữ chính trong các bộ phim điện ảnh khác."
 
Kha Nhiễm hoàn toàn tin tưởng điều này, bởi vì đạo diễn của "Cung phi " là Thẩm Dữ, và cái tên Thẩm Dữ đại diện cho sự hấp dẫn của phòng vé và ratings .
 
"Nhưng ..."
 
“Buổi thử vai em phải đi." Nguyễn Lệ kiên định, rõ ràng không cho cô cơ hội từ chối."
 
Bạc Kha Nhiễm mím môi một cái .
 
"Em đã biết."
  
"Phải như thế chứ, chúng ta phải biết nắm bắt cơ hội, miễn là em có thể trở thành nữ chính trong bộ phim này, đây sẽ là một bước ngoặt trong sự nghiệp của em, một lần là nổi tiếng. "
  
Nguyễn Lệ nở nụ cười rạng rỡ tựa như cô ấy đã nhìn thấy Bạc Kha Nhiễm đang đứng trên đỉnh vinh quang.
 
Bạc Kha Nhiễm ngẩng đầu nhìn Nguyễn Lệ, theo bản năng chà xát bìa sách, đầu ngón tay xoa xoa góc kịch bản có tên của Thẩm Dữ, góc kia đã bị nhăn lại mà cô không hề hay biết.

 
Nguyễn Lệ đưa tay ra vỗ nhẹ vào bờ vai cô: "Chuẩn bị một chút lát nữa sẽ có buổi chụp hình, cuối tuần chúng ta sẽ đi thử vai."
 
"Vâng."
 
Sau khi kết thúc buổi chụp hình quảng cáo, Bạc Kha Nhiễm ở nhà nghỉ ngơi mấy ngày, theo lời dặn dò của Nguyễn Lệ, cô vẫn chăm chỉ nghiên cứu nghiêm túc về kịch bản của “Cung phi.’’
 
"Cung phi" xoay quanh chủ đề về tình bạn tình yêu và quyền lực.
 
Cuộc đấu tranh vì quyền lợi, đặt nền móng cho diễn biến của câu chuyện .
 
Không hiểu tại sao, khi đang nghiên cứu kịch bản, Bạc Kha Nhiễm luôn có cảm giác chính mình lạc vào thế giới của cốt truyện .
 
Nhân vật chính Ngọc Khê chỉ là một cung nữ thấp kém, nhỏ nhoi trong tòa cung điện nguy nga, tráng lệ này. Cô gặp gỡ một tiểu cung nữ khác tên là Minh Châu, hai người nương tựa lẫn nhau từ tấm bé sống sót trong chốn thâm cung này tàn khốc này.
 
Những tưởng rằng bọn họ sẽ luôn như vậy, tựa như cây con bình thản lớn lên từng ngày, nhưng rồi sống trong bùn đen lâu ngày, cũng sẽ trỗi dậy những ham muốn khát vọng trong thâm tâm của mỗi con người
 
Khi bạn có khát vọng một điều gì đó, bạn phải thỏa mãn những ham muốn của mình, và một khi đã sinh ra ham muốn, mọi thứ đều trở nên vô tình.
 
Tình bạn và quyền lợi bắt đầu xuất hiện sự mâu thuẫn.
 
Bạc Kha Nhiễm lặng người một lúc lâu mới có thể thoát ra khỏi cốt truyện, nhưng vẫn cảm thấy trái tim mình trống rỗng, khó chịu.
 
Ngọc Khê, nhân vật nữ chính trong "Cung phi", là một nhân vật đầy thử thách, mới mẻ.
 
Cô cũng tin rằng bất kể nữ nhân vật chính của "Cung phi" là ai, miễn là khả năng diễn xuất đủ để thuyết phục khán giả, cùng với sự hấp dẫn của Thẩm Dữ, hoàn toàn có thể dựa vào bộ phim này để phất lên.
 
Nếu như đạo diễn của "Cung phi" không phải là Thẩm Dữ, cô cũng thực sự muốn cố gắng hết sức để thử nó, nhưng đạo diễn hết lần này đến lần khác lại là Thẩm Dữ.
 
Đã gần bốn năm không gặp anh rồi, cũng không biết cô vẫn còn ở trong trí nhớ của người kia hay không, hơn nữa, chỉ cần nhìn thấy anh, cô sẽ không tự chủ được mà nghĩ đến hôn ước của chính mình.
 
Cô không thể phủ nhận, bản thân có chút xấu hổ.
 
*
 
Bảy giờ tối ngày thứ bảy, tất cả mọi người đến địa điểm thử vai đúng giờ.
 
Có rất nhiều diễn viên đến thử vai ngày hôm nay đã ngồi sẵn trong phòng chờ, nhìn xung quanh cơ bản họ là những người tiền bối của cô.
 
Khi tầm mắt rơi một nơi nào đó, Bạc Kha Nhiễm kinh ngạc mở to mắt, bởi vì cô đã nhìn thấy Liễu Hâm, nhân vật chính của bộ phim "Thành phố bị bao vây" năm ngoái, nhờ bộ phim mà cô ấy trở thành ảnh hậu của làng giải trí. Chính vì thế mà giá trị của cô ấy nhanh chóng tăng gấp đôi, sớm bước trên con đường của đại minh tinh, bây giờ là một nữ diễn viên đang rất ăn khách.
 
Liễu Hâm được một tay Thẩm Dữ nâng đỡ, ngoài kia có không ít tin tức bát quái liên quan hai người, nhưng không bên nào đứng ra làm rõ. Mối quan hệ giữa hai người họ cứ như vậy luôn khiến người ngoài phải mơ màng khó hiểu .
 
Đến thời điểm rút thăm, Bạc Kha Nhiễm đã rút được vị trí thứ 10.

Địa điểm thử vai là một sân khấu nhỏ, mọi người có thể ngồi xung quanh để xem, nơi gần nhất với sân khấu là bàn của ban giám khảo.
 
Hầu hết giám khảo của ngày hôm nay đã ngồi vào vị trí, nhưng ánh mắt của Bạc Kha Nhiễm dừng lại ở chiếc ghế trống chính giữa, cũng là vị trí của giám khảo chính.
 
Người đó chưa đến.
 

Bạc Kha Nhiễm vô cùng căng thẳng, lòng bàn tay không tự chủ được ướt đẫm mồ hôi, cô ngồi ở nơi này thấp thỏm không yên, có chút không được tự nhiên.
 
"Chị ơi, em cảm thấy hơi khó chịu." Cô nói với Nguyễn Lệ  .
 
Nguyễn Lệ hiểu tính tình của Bạc Kha Nhiễm, chỉ cần cô lo lắng, sẽ cảm thấy vô cùng áp lực, vì vậy mở miệng nói :
 
"Thừa dịp bây giờ còn chưa bắt đầu, em hãy ra ngoài hóng mát một chút, thuận tiện giảm bớt áp lực.’’
 
Kha Nhiễm gật đầu rồi đứng dậy rời đi.
 
Ra khỏi phòng thử thử vai, trên hành lang rộng rãi, bầu không khí ngột ngạt đột nhiên bị xua tan đi, Bạc Kha Nhiễm cảm thấy tinh thần nhẹ nhàng đi không ít.
 
Cô đứng ở đó, xuyên qua cửa kính nhìn xuống bên dưới.
 
Thành phố vừa mới lên đèn, ánh đèn chiếu sáng như những ngôi sao đang nhấp nháy, những chiếc xe đến rồi đi.
 
Khung cảnh ban đêm thật là đẹp.
 
Cô đứng nhìn như vậy mấy phút, cảm thấy tâm trạng đã được điều chỉnh gần như trở lại ban đầu, lúc này mới theo đường cũ trở về.
 
Xuyên qua hành lang, chuẩn bị ngoặt qua khúc rẽ, cô chợt nhìn thấy một dáng người đàn ông cao lớn.
 
Anh ta đang đưa lưng về phía cô, trong tay cầm một chiếc điện thoại di động, giống như đang nói chuyện cùng với ai đó, anh ta không nói một lời, dường như chỉ đang lắng nghe những gì người ở bên đầu dây nói.
 
Không quá khó để cảm nhận được đây là một nhân vật lớn.
 
Bởi vì khí chất độc lập kiêu ngạo của anh ta tản ta xung quanh quá mạnh mẽ.
 
Dáng người cao lớn lại mặc một bộ âu phục màu xám than kết hợp cùng quần tây lộ ra một cơ thể rắn chắc và mạnh mẽ.
 
Đôi mắt Bạc Kha Nhiễm dừng trên cơ thể anh ta không quá ba giây, sau đó thu lại tầm nhìn rồi rời đi .
 
Thẩm Dữ cúp điện thoại, anh xoay người nhìn sang ...
 
Khuôn mặt với những đường nét góc cạnh lạnh lùng cùng đôi mắt sắc sảo, chiếc mũi cao và đôi môi mỏng.
 
Lúc này, ánh mắt anh rơi vào hình bóng của người con gái trước mắt.
 
 Mơ hồ có chút quen thuộc .
 
"Đạo diễn Thẩm?"
 
Nghe thấy tiếng ai đó gọi mình từ phía sau, lúc này anh mới hồi phục tinh thần.
 
"Đạo diễn Thẩm, xong chưa?" Từ Thông hỏi.
 
"Ừ." Giọng nói của người đàn ông trầm và sâu.
 
"Vậy chúng ta vào thôi, buổi thử vai sắp bắt đầu."
 
Người đàn ông không nói nữa, chỉ sải bước đi đến cánh cửa phòng thử vai.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận