Sở Tương Hợp không giống với Lam Thông, Lam Thông rất cuồng vọng, Lam Thông bị người khác khi dễ tuyệt đối là tự chuốc khổ vào người. Nhưng hiện tại ngay cả Sở Tương Hợp cũng bị khi dễ, như vậy Lam Thông có thể bị người ta đánh chết hay không?
- Vân Vụ Phong chúng ta không có người này. . .
Một trong hai gã đệ tử vội vã nói.
- Không có người này?
Âu Dương nheo mắt nhìn kẻ vừa nói, lúc này con mắt hắn đã biến thành màu đỏ như máu, chân thực chi nhãn mở ra. Hắn có thể nhìn thấy người kia đang nói dối. Trái tim hắn như đập nhanh hơn mấy lần.
- Đúng. . . Đúng vậy, xác thực không có người này.
Bị ánh mắt huyết sắc của Âu Dương nhìn chằm chằm, tên còn lại cũng vội vàng phủ nhận.
Hai mắt Âu Dương nhìn chằm chằm vào bọn họ, thông qua biểu hiện của hai người này, Âu Dương biết, hoàn cảnh của Sở Tương Hợp chắc chắn là còn tệ hơn mình nghĩ.
Dáng vẻ khẩn trương của hai người này hình như đang cố ý giấu diếm điều gì.
Một tay túm lấy tên có vóc dáng cao to, yêu khí bộc phát ra, Âu Dương lửa giận ngút trời, nhìn tên đệ tử có vóc dáng cao to nói:
- Ta ghét nhất bị người khác nói dối, hiện tại ta hỏi lại ngươi một lần nữa, nếu như ngươi tiếp tục nói dối, vậy ta sẽ không ngại cắt đứt toàn bộ xương cốt của ngươi.
- Ta. . . Ta thực sự không biết. . .
Tên vóc dáng cao to chỉ là một Huyễn Thuật Sư bát giai, đối mặt với Âu Dương, hắn hoàn toàn không có sức phản kháng, bị Âu Dương túm chặt, yêu khí tràn ngập toàn bộ cơ thể của hắn. Ngoài mở miệng nói ra, hắn hoàn toàn không thể cử động thân thể.
- Xem ra ta chỉ có thể cắt đứt toàn bộ xương cốt của ngươi.
Âu Dương đưa tay túm lấy cánh tay hắn, giống như chuẩn bị bẻ gãy.
- Không phải ta. . . Thực sự không phải ta làm, là Kim Trì sư huynh làm. . .
Rốt cuộc, dưới áp lực của Âu Dương, tinh thần của đối phương hoàn toàn tan vỡ, Âu Dương không biết Kim Trì sư huynh là ai, thế nhưng hắn biết Sở Tương Hợp nhất định đã xảy ra chuyện. Hơn nữa không phải chuyện nhỏ.
- Nói, Sở Tương Hợp rốt cuộc làm sao.
Âu Dương cố gắng duy trì bình tĩnh, nơi này là Vạn Tiên Sơn, cho dù Sở Tương Hợp bị khi dễ tuyệt đối cũng không có vấn đề lớn.
- Cái này. . .
Tên vóc dáng cao to nhìn Âu Dương lửa giận ngút trời, hắn biết nếu hôm nay không nói ra, sợ rằng tuyệt đối không có khả năng qua cửa.
- Kim Trì sư huynh giết Sở Tương Hợp, không quan hệ đến chúng ta. . .
Tên vóc dáng cao to cố lấy hết dũng khí, cuối cùng nói chuyện này ra. Kỳ thực Sở Tương Hợp đã chết chừng mấy năm, nhưng dù sao chuyện này chỉ phát sinh ở sơn phong thấp, cho nên dưới sự trợ giúp của một số người, chuyện này đã bị đè ép xuống phía dưới, nhưng không ai ngờ sau nhiều năm như vậy lại toát ra một Âu Dương đến tìm Sở Tương Hợp.
- Giết?
Nghe thấy chữ "giết", Âu Dương cảm giác đầu mình "ông" lên một tiếng, sau đó lửa giận của hắn rốt cuộc không nhịn được bạo phát ra
Một tay túm lấy tên đệ tử vóc dáng cao to ném đi rất xa, sau đó Âu Dương bắt đầu leo lên Vân Vụ Phong. Thứ Kiêu Cung vô thanh vô tức xuất hiện trên tay hắn.
Lúc này trong đầu Âu Dương toàn bộ đều là hình ảnh về Sở Tương Hợp. Lần đầu tiên ở biên ải nhìn thấy Sở Tương Hợp, quen biết Sở Tương Hợp, tiếp theo Sở Tương Hợp bài trừ nghị luận của mọi người, để mình dẫn đội tham gia tứ quốc hội võ, nhưng mình lại sơ suất dẫn đến đoàn bị giết hại, khiến Sở Tương Hợp mất địa vị quốc sư.
Sau đó khi Lý gia bị Linh Sử áp chế, vào thời khắc nguy nan nhất, Sở Tương Hợp lần thứ hai xuất hiện, cùng mình liên thủ trảm Linh Sử tiến vào Chân Linh Giới. Có thể nói trên đường đi của Âu Dương từ trước đến nay đều có Sở Tương Hợp làm bạn, nhưng hiện tại hắn lại nghe thấy Sở Tương Hợp bị giết, lửa giận này thật sự đã khiến hắn mất đi lý trí.
Trong lòng Âu Dương, Sở Tương Hợp lúc nào cũng là một vị Quốc sư đại nhân có địa vị rất cao nhưng lại rất nhân từ, lần đầu tiên khi hắn gặp gỡ Sở Tương Hợp, hắn chỉ có tu vi tam giai, nhưng Sở Tương Hợp vẫn không bày ra tư thái kiêu căng.
Sở Tương Hợp cho Âu Dương cảm giác như một người tiền bối, một người thầy cũng là một người bạn.
Khi hắn biết được Sở Tương Hợp đang ở Vân Vụ Phong, Âu Dương rất kích động, nếu như nói hắn trong danh sách người hắn muốn gặp nhất, Lý Vĩ không cần phải nói, Lý Vĩ ở Thông Thiên Phong trực tiếp có thể bài trừ, như vậy ngoại trừ Lăng Túc thì chính là Sở Tương Hợp.
Nhưng khi hắn đến đây, biết được Sở Tương Hợp bị giết, cho dù hắn có bình tĩnh thế nào rốt cuộc cũng bạo phát. Truyện Tiên Hiệp -
- Âu Dương tỉnh táo lại, tỉnh táo lại, tâm không yên tĩnh, mũi tên của ngươi sẽ không có uy lực.
Âu Dương vừa đi lên núi vừa không ngừng điều chỉnh tâm tính, cố gắng khôi phục bình tĩnh.
Nhưng cái chết của Sở Tương Hợp thực sự trùng kích quá lớn, mặc dù Âu Dương nỗ lực để mình tỉnh táo lại, nhưng hiện tại tâm tính của hắn nhiều nhất cũng chỉ có thể bình tĩnh tám phần mười mà thôi.
- Kim Trì, ta mặc kệ ngươi là Kim Trì hay Ngân Trì, cho dù hôm nay phải đối địch với toàn bộ Vân Vụ Phong, ta cũng phải giết chết ngươi.
Âu Dương nắm chặt nắm tay, hắn biết Kim Trì có thể giết người, đồng thời có thể đè ép xuống, phía sau khẳng định có quan hệ gì đó, thế nhưng hiện tại Âu Dương cũng không quản được nhiều như vậy.
Một tòa sơn phong hoàn toàn do Huyễn Thuật sư cấu thành, mình chính là mãnh hổ nhảy vào bầy dê. Hôm nay nếu không có ai quản để mình làm thịt Kim Trì còn đỡ, nếu hôm nay Vân Vụ Phong thực sự đui mù làm chỗ dựa cho Kim Trì, như vậy việc Âu Dương có thể làm chính là cùng làm thịt bọn hắn.
Lúc này quy củ gì đó đều trở thành phù vân, Âu Dương nhất định phải lấy lại công đạo cho Sở Tương Hợp, không chỉ có Kim Trì, còn cả người phía sau Kim Trì đều phải chết. Cho dù hiện tại mình không co năng lực, nhưng sau này nhất định vẫn phải đòi lại mối thù này.
Thứ Kiêu Cung nơi tay, Âu Dương không còn sợ cái gì nữa, hôm nay nếu hắn cứ bỏ đi như vậy, vậy hắn sẽ không còn là Âu Dương. Hôm nay Vân Vụ Phong nhất định có người phải chết dưới Thứ Kiêu Cung.
- Người đến dừng lại, thu hồi yêu binh . . .
Bước vào đỉnh núi Vân Vụ Phong, một gã đệ tử Vân Vụ Phong thấy Âu Dương cầm yêu binh đằng đằng sát khí đi lên Vân Vụ Phong, vội vàng bước lên phía trước ngăn cản.
- Kim Trì ở đâu?
Âu Dương nhìn chằm chằm người đi tới, trong mắt hắn lộ vẻ sát ý.
- Ngươi tìm Kim Trì sư huynh?
Gã đệ tử này nhìn thấy sát ý trong mắt Âu Dương, hắn vô cùng cơ linh mở lời nói:
- Vi huynh đến đại điện nghỉ ngơi trước, ta đi thông báo?
- Không cần, ta không phải đến nghỉ ngơi, ta là tới giết người.
Âu Dương xoay người tiếp tục đi về phía trước, hắn vừa đi vừa phát ra âm thanh:
- Vân Vụ Phong Kim Trì ra đây nhận cái chết.
Thanh âm này thoáng chốc dẫn động toàn bộ Vân Vụ Phong, một lát sau, khoảng chừng có mười mấy người vội vã chạy tới trước điện, theo thời gian trôi qua, càng ngày càng có nhiều người xuất hiện.