Thư Tất Phương phát lệnh điều động tất cả người của Lộ Khiết, tìm kiếm toàn bộ vùng biển, còn khởi động cả chiến hạm vượt khơi tìm cô, anh cùng hai người Tư Vũ và Tư Phong thấp thỏm không yên, anh không tin được cô vậy mà lại dám nhảy xuống, Mộ Dung Sở một lần nữa không màng đến anh mà tự ý hành động, Thư Tất Phương bây giờ vừa vô cùng tức giận cũng vô cùng sợ hãi.
“ Chủ nhân, bên này có người “
Huyết Tư Phong hét lên, chỗ hắn đang đứng là tên tấn công nằm thoi thóp, thở mạnh, hắn vẫn còn sống chỉ là vết thương quá nặng nên bất tỉnh, nhìn ở chỗ vết thương quanh bụng được quấn bằng một miếng vải màu xanh dường như có ai đó giúp hắn băng bó tạm thời ngăn không cho máu chảy.
“ Hắn ở đây vậy tiểu bắn tỉa nhà chúng ta đâu “
Huyết Tư Vũ giọng run rẩy, nhìn ngó xung quanh, khắp nơi tối đen ngoài bọn họ ra không hề có thêm ai khác, Thư Tất Phương đưa mắt nhìn khắp nơi, anh biết cô là người đã cứu hắn lên cũng là người giúp hắn bó vết thương nhưng lại không nhìn thấy cô đâu.
Thư Tất Phương nhói lòng, anh cũng không rõ bản thân mình hiện tại là đang tức giận hay là đang lo lắng cho cô.
“ Tìm cô ấy cho tôi, tìm không ra cô ấy, hai người và tên chó này đều phải chết “
“ Chủ nhân, tôi ở đây “
Quay đầu trước mắt Thư Tất Phương người con gái cơ thể ướt đẫm, tóc tai rối bời, phía dưới phần váy bị xé toạt lộ ra phần đùi vô cùng nhạy cảm, ôm chặt cánh tay trái đang ứa máu, Mộ Dung Sở hơi thở lúc nhanh lúc chậm.
Thư Tất Phương sát khí đùng đùng anh bước những bước chân nặng nề về phía cô, nhìn từ trên xuống dưới một lượt, anh cởi bỏ chiếc áo vest của mình khoác cho cô rồi bế thốc lên, không quên trách mắng.
“ Người phụ nữ như em sao lại to gan như vậy “
“Xin lỗi chủ nhân, tôi không dám nữa “
“ Im miệng “.
Nhìn thấy cô bình an vô sự hai người Huyết Tư Vũ mới thở phào nhẹ nhõm.
Cô đúng là vừa hù bọn họ một phen khiếp vía.
“ Gọi Jack đến đây cho tôi, nhanh “
“ Vâng chủ nhân “
Vết thương trên tay Mộ Dung Sở cứ chảy máu không ngừng, cô đau đến nói không ra hơi, nhíu mày cố nhịn để không phát lên tiếng khổ sở, Thư Tất Phương trừng mắt, giọng lạnh như tản băng ngàn năm, so với nước biển lần nãy Mộ Dung Sở nghe thấy anh nói càng thấy lạnh hơn.
“ Tại sao lại bị thương “
“ Là lúc cứu hắn bị hắn rạch phải “
Anh nghiến răng ken két, tay đã thu thành nắm đấm siết chặt đến độ gân xanh nổi rõ lên mặt da.
Từ bên ngoài người đàn ông ôm lấy hộp đồ nghề y của hắn phi như bay vào, mồ hôi đầm đìa đầy trán.
“ Phương, tôi tới rồi, cậu bị thương rồi hả “
Nhìn thấy Thư Tất Phương thản nhiên, bình lặng ngồi đó, hắn nghi ngờ: “ Ai bị thương vậy “
“ Cô ấy, nhanh sơ cứu vết thương đi, máu chảy nhiều quá rồi “
Thư Tất Phương đứng lên rời khỏi giường, cơ thể Mộ Dung Sở mới hiện rõ ra, Jack đi đến, hắn thả lỏng cơ mặt, thắc mắc vậy mà lại là phụ nữ.
Huyết Tư Vũ lúc đi gọi hắn lại có thể khẩn trương đến như vậy xem ra người phụ nữ này không tầm thường, hắn tĩnh lặng vài phút nghĩ thầm trong lòng.
Thô lỗ nhấc mạnh cánh tay cô khiến Mộ Dung Sở không nhịn được mà “ á “ to một tiếng, phía vai trái hắn bị một bàn tay lạnh ngắt bóp chặt, Jack nhíu mày quay đầu, đã bị ánh mắt xanh của anh làm lạc mất hồn phách.
“ Nhẹ tay một chút, cậu dám làm cô ấy đau thì tôi làm cậu đau gấp đôi “
Nhìn Mộ Dung Sở vẫn đang mê man trên giường, đôi chân mày Thư Tất Phương càng nhíu chặt hơn.
Anh đứng dậy bước đến bên chỗ cô, như muốn nhìn cô rõ hơn.
Người phụ nữ này hết lần này đến lần khác xem anh không ra gì? Hết lần này đến lần khác tự ý hành động ? Anh chưa bao giờ thấy ai dám to gan trước mặt anh như vậy, chưa từng thấy ai xem thường lời nói của anh như vậy, bây giờ anh chỉ muốn ngay lập tức trừng phạt cô nhưng rồi lại không nỡ.
Cô đã giúp anh vì anh nói cần người sống nên cô mới bất chấp tính mạng cứu tên đó lên giao cho anh.
Xem ra lần này anh đã không nhìn lầm người, quyết định giữ cô lại bên cạnh là quyết định sáng suốt nhất từ trước đến nay.
“ Chủ nhân, tên đó tỉnh lại rồi, hắn luôn miệng nói có chết cũng không nói ra bất cứ thông tin gì “
Huyết Tư Phong đi vào với vẻ vội vã chưa nói hết câu, Thư Tất Phương đã quay đầu đứng dậy, trừng mắt với hắn.
“ Chết? Hắn không có quyền quyết định chuyện đó “
Đau, tay đau quá.
Mộ Dung Sở tỉnh dậy từ cơn hôn mê, từ từ mở mắt.
Đập vào mắt cô là đôi mắt xanh bùng lên như ngọn lửa không bao giờ tắt của Thư Tất Phương, khiến cô hơi sững người.
Thư Tất Phương đang ngồi trên giường thấy cô tỉnh lại, đáy mắt anh lóe lên một tia vui mừng.
Mặc dù vậy, gương mặt kia vẫn lạnh như băng .
Thấy Mộ Dung Sở đang cố gắng nhưỡng tay lấy gì đó, anh nhẹ nhàng, nắm lấy cánh tay cô, vuốt ve lòng bàn tay: “ Em muốn lấy gì “
“ Nước “
Anh cầm cốc nước bên cạnh đưa lên miệng cô, Mộ Dung Sở hôn mê nguyên một ngày cổ họng vô cùng khô rát uống ừng ực.
“ Uống từ từ thôi “
Anh vừa dứt lời, Mộ Dung Sở bị nghẹt nước ho liên hồi mấy tiếng mạnh, Thư Tất Phương chỉnh lại tư thế ngồi gần vào cô bàn tay to lớn đưa ra sau lưng dịu dàng vuốt lên xuống, Mộ Dung Sở mệt mỏi tựa đầu vào ngực anh, thở hỗn hễn, Thư Tất Phương không muốn đẩy ra để mặc cô dựa vào.
Nhìn bộ dạng yếu ớt của người phụ nữ ở trong lòng, Thư Tất Phương lặng lẽ giơ tay lau mồ hôi trên trán cô, đối với anh vết cắt này chỉ như gãi ngứa nhưng đối với một người phụ nữ như cô thì khác.
“ Tiểu bắn tỉa, cô tỉnh rồi à “
Huyết Tư Phong đi vào thấy anh và cô gần gũi như vậy liền nheo mắt nhưng sau đó lại không để tâm nữa.
“ Mau gọi Jack qua đây “
…
“ Sao thế, Phương có chuyện gì “
Jack vẫn là trạng thái vội vội vàng vàng, chỉ cần nghe thấy anh cho gọi dù có đang ở đâu cũng sẽ bật chế độ tên lửa mà bay đến ngay.
“ Xem vết thương đó thế nào rồi “
Jack gật đầu đi lại, lần này hắn biết sợ rồi, hành động vô cùng nhẹ nhàng nâng cánh tay cô lên, đến mức phải nín thở mong cô không hét lên tiếng nào nữa nếu không Thư Tất Phương sẽ không ngần ngại mà cho hắn liệt ngay một cánh tay, nghĩ tới liền sợ hãi nuốt mạnh một ngụm nước bọt.