“ Chuẩn bị hôn lễ, mọi thứ phải thật hoành tráng, tôi muốn cho cô ấy một hôn lễ thật lớn, lớn nhất La Thành này “, Thư Tất Phương hai tay đan lại, cất giọng lạnh.
Đứng ở đối diện anh là hai người Vũ_Phong, Lý Cảnh và vài người hầu nữa đứng tập trung nghe anh nói.
Cả ngày hôm nay bọn họ dành hết thời gian để bàn về hôn lễ của hai người, anh muốn cho cô một hôn lễ thật lớn, muốn cô trở thành người phụ nữ hạnh phúc nhất, muốn cho cô những thứ tốt đẹp nhất, để bọn họ biết bà chủ của Thư gia là như thế nào.
Mộ Dung Sở đứng trên lầu đều nghe thấy hết, cảm giác bây giờ của cô chính là cảm giác mà mọi người phụ nữ đều mơ ước.
Thư Tất Phương gằng giọng nói tiếp: “ Còn nữa phải đảm bảo không có bất kỳ ai có thể gây chuyện “
“ Vâng, chủ nhân “, hai người Vũ_Phong cùng đồng thanh.
Ngay khi anh dứt lời mọi thứ đều được bắt tay vào làm ngay, hôn lễ của bọn họ dự tính năm ngày sau sẽ diễn ra, trang phục cưới đặt thiết kế riêng tại Pháp, ngay cả chuyện này Thư Tất Phương cũng đã chuẩn bị chu đáo, trước khi đến La Thành anh đã gọi cho người bên kia đặt may ngay lập tức.
Lý Cảnh chịu trách nhiệm về phần khách mời, tất cả những gia tộc có tiếng ở Trung Quốc đều được mời dự lễ, Thư Tất Phương ra lệnh triệu tập toàn bộ đàn em của anh ở nước ngoài đều phải trở về ngay.
Mộ Dung Sở từ từ đi xuống, cô cười tươi không ngớt, đi về phía anh, thấy Mộ Dung Sở anh liền đưa tay ra nắm lấy tay cô.
“ Ông Thư à, hôn lễ không cần phải quá lớn đâu anh, chúng ta làm đơn giản là được mà“, nói xong cô vùi đầu vào ngực anh cọ cọ.
“ Không được, đời người phụ nữ chỉ có một lần sao có thể đơn giản được, hơn nữa em còn bà Thư nên càng không thể đơn giản “.
Anh còn muốn làm hơn như thế nữa, nếu có thể anh còn muốn cho cô những thứ mà những người phụ nữ khác không có được.
“ Chủ nhân, người của chúng ta đều trở về hết rồi ạ “, Tư Vũ vừa nói vừa cười nhưng vẻ mặt vẫn rất nghiêm túc.
Thư Tất Phương nhìn anh gật đầu.
!
Mộ Dung Sở đứng ở ngoài sân, ngẩng đầu ngắm trăng, những cơn gió nhè nhè thỏi đến khiến những lọn tóc cô phấp phới hình ánh người phụ nữ lại trở nên xinh đẹp vô cùng.
“ Phương à “
Bất ngờ phía sau lưng có tiếng động, còn nghĩ là Thư Tất Phương nên không quay đầu mà chỉ gọi anh, người đàn ông đằng sau càng lúc càng tiếng gần cô nhưng càng tiến gần Mộ Dung Sở lại cảm thấy có gì đó rất lạ, cô liền quay đầu, vừa quay sang cơ thể cô đã bị người đàn ông ôm lấy.
“ Á, thả tôi ra “
Lộ Đàm trên tay cầm chai rượu ôm chầm lấy cô, Mộ Dung Sở kinh ngạc hét lớn đẩy mạnh ông ta lùi lại vài bước, tên đàn ông say khướt cả người ngập tràn mùi rượu, hắn không còn tỉnh táo nữa, cứ lao đến đồi ôm lấy cô.
“ Người đẹp, cô thật sự quá đẹp “
“ Cút ra, đừng động vào tôi “
Mộ Dung Sở hét lớn, đẩy mạnh khiến tên đàn ông ngã nhào ra đất, cô hồng hộc bỏ đi bước được hai bước thì chân lại bị hắn nắm lấy kéo cô nằm ra đất, Mộ Dung Sở còn chưa kịp định thần đã bị hắn đè lên trên người, mùi rượu xộc đến mũi khiến cô buồn nôn, hai tay đẩy mạnh hắn ra nhưng tên đàn ông này quá to lớn, cô không nhích nổi hắn.
Lộ Đàm vứt chai rượu trên tay, bắt đầu sờ soạn cơ thể Mộ Dung Sở, còn buông ra những lời kinh tởm: “ Người đẹp, hay là cô cho tôi trước rồi sau đó gả cho cháu tôi cũng được “.
“ Đừng động vào tôi,!.
Thư Tất Phương “.
Lộ Đàm đưa tay lần mò lớp áo cô, còn miệng thì cứ nhào đến đòi hôn cô, Mộ Dung Sở liền khóc to, tay cứ tát vào mặt hắn không ngừng, nhưng cũng bị siết chặt hai tay, cô gào lên: “ Á, Phương,! anh ở đâu, Phương!.
“
Hắn điên cuồng mò mẩn cơ thể người phụ nữ, tay cứ tìm cách kéo lớp áo cô xuống để lộ ra vùng ngực trắng nõn, Mộ Dung Sở la hét, tiếng hét cô vang trong đêm liền trở nên bi thảm.
đoàng!.
Một tiếng súng vang lên cùng lúc với tiếng hét của cô, Thư Tất Phương cùng hai người Phong_Vũ với Lý Cảnh chạy đến như bay, Mộ Dung Sở thấy anh liền òa khóc to hơn, Thư Tất Phương nắm lấy cổ Lộ Đàm lôi ra sau, đỡ cô dạy rồi ôm lấy.
“ Phương à,! ”
“ Đừng sợ, anh ở đây,! ngoan, không sao rồi“
Thư Tất Phương an ủi cô, rồi đứng bật dậy đi về phía Lộ Đàm hắn say đến mức còn không nhận ra anh là ai, cứ dang tay ra đòi ôm lấy.
“ Người đẹp, cho tôi, cho tôi đi “
Thư Tất Phương dí súng vào đầu hắn, nghiến răng ken két rồi bóp cò, một giây sau Lộ Đam liền im bặt, máu tươi chảy ra nhuộm đỏ cả sân xanh, Lý Cảnh kinh ngạc, vốn dĩ ông ta định can ngăn nhưng hành động của Thư Tất Phương quá nhanh, ông ta chỉ biết đứng đó nhìn anh run rẩy
“ Thiếu giam đó là chú ruột của cậu “.
“ Động vào người phụ nữ của tôi có là ai cũng phải chết “.
Dứt câu anh quay sang bế thốc Mộ Dung Sở lên đi thẳng về phòng, cô vẫn còn rất sợ hãi cứ ôm chặt lấy anh không buông, cơ thể người phụ nữ run rẩy khiến anh cũng run rẩy theo:” Sở, đừng sợ nữa, anh ở đây “.
Rồi anh buông lỏng cô ra đưa mắt nhìn khắp cơ thể người phụ nữ, vừa run vừa nói: “ Nói anh biết, có bị thương ở đâu không “.
Mộ Dung Sở kéo áo lên, cả vòng eo cô toàn là vết cào cấu, những vết xước dài đang rỉ máu, Thư Tất Phương cau chặt may, đau đớn ôm lấy cô: “ Anh xin lỗi, anh xin lỗi “.