"Xin lỗi nguyện vọng của bạn không thành.
"Một âm thanh có chút lạnh nhạt vang lên, Tô Đường mím môi, vẻ mặt không rõ.
“3742, xin chào.
” Cả người Tô Đường tâm tình không tốt.
Kể từ khi Tô Đường bị tai nạn xe hơi vào năm 2018, cô không hiểu được vì sao mình rở thành một trong những người thực hiện dự án ‘Hiện thực hóa giấc mơ’, đây là một tổ chức thần bí, người chấp hành mang theo hệ thống xuyên qua các thế giới song song khác, trợ giúp hoàn thành tâm nguyện cho những người sắp chết.
Lúc đầu, Tô Đường không có hứng thú với kế hoạch thực hiện ước mơ này, cô luôn luôn chểnh mảng với công việc, sau đó lãnh đạo nói với cô rằng mỗi lần hoàn thành nhiệm vụ sẽ đạt được giá trị năng lượng, khi điểm năng lượng tích lũy đến một mức nhất định, cô có thể đổi lấy tùy ý một nguyện vọng.
Tô Đường hai mắt sáng lên, cô phải nỗ lực làm việc, tích cóp đủ giá trị năng lượng, một lần nữa trở lại thế giới thực.
Lãnh đạo: "Vậy thì chăm chỉ đi, người trẻ tuổi.
"Tô Đường đột nhiên tràn đầy năng lượng, tổ chức suy xét cô là người mới, đặc biệt giao cho cô hệ thống có kinh nghiệm phong phú, tên là 3742.
Nhắc đến 3742, Tô Đường có rất nhiều lời muốn than thở.
Người chấp hành và hệ thống thuộc về mối quan hệ hợp tác, khi thực hiện nhiệm vụ, hệ thống giống như một trợ lý, cố gắng đáp ứng yêu cầu của người thực thi, nhưng 3742 thì khác, nó giống như một người lãnh đạo chỉ huy Tô Đường làm việc.
Tay mơ Tô Đường ban đầu nghĩ rằng tất cả các hệ thống đều như vậy, nhưng thẳng đến hôm họp thường niên hằng năm, gặp mặt những người chấp hành khác, mới biết các hệ thống khác đều rất đáng yêu.
Hệ thống của những người khác một dễ thương, hai hoạt bát, ba sôi nổi, bốn dịu dàng, nhưng 3742 vẫn luôn tỏ ra lạnh lùng thờ ơ, phúc hắc thích ăn miếng trả miếng, nhiệm vụ giao ra luôn khó hiểu, Tô Đường cảm thấy áp lực rất lớn khi hợp tác nó.
Tô Đường đã giúp rất nhiều người trong mười năm qua, cô nghe nói là hệ thống sẽ giao cho những nhiệm vụ ngẫu nhiên, trước khi bắt đầu mỗi nhiệm vụ cô thầm cầu nguyện có thể thay đổi hệ thống, nhưng sau một giây cầu nguyện, âm thanh của 3742 sẽ vang lên trong đầu cô.
Không nhiều không ít, cô đã cùng 3742 hợp tác được mười năm.
Đã mười năm trôi qua, Tô Đường nhìn chiếc vòng màu xanh lam trên cổ tay, khi nào mới có thể tích cóp đủ năng lượng đây?“Bắt đầu.
” 3742 lười chào hỏi cô, liền trực tiếp nói thẳng.
Trần Ứng Chu đang ngủ, lông mi khẽ run, tựa hồ ngủ cũng không được an ổn.
Một luồng sáng lam nhạt xẹt qua, Tô Đường tiến vào giấc mộng của Trần Ứng Chu.
Trong mơ, Trần Ứng Chu tóc đã bạc, nếp nhăn nơi khóe mắt đều là dấu vết của thời gian trôi qua, nhưng thần thái không tồi.
Xem ra hắn cũng biết là mình ở trong mộng, cho nên nhìn thấy Tô Đường cũng không có gì ngạc nhiên.
Tô Đường đi thẳng vào chủ đề, lấy ra một cuốn sổ nhỏ, chuẩn bị bắt đầu ghi chép.
Cô hỏi, " Trần tiên sinh, xin hỏi ông còn điều gì chưa thực hiện được không?"(hết chương 2 ).