An Thư Yểu ngồi tại vị trí tận cùng bên trong cạnh cửa sổ, quay đầu sang là có thể nhìn thấy đường phố ngựa xe như nước.
Hiện tại đúng là thời gian ăn cơm, cửa hàng có rất nhiều thực khách, có hơi ồn ào.
An Thư Yểu chống cằm, nhàm chán lật thực đơn người phục vụ đưa qua, cuối cùng cũng chưa gọi món gì.
Lúc Dương Chiếu lại đây, cô mới vừa uống nửa ly nước chanh cho đỡ khô họng.
“Chờ lâu rồi phải không, may mà anh chưa đến trễ.
”
Dương Chiếu vừa bước vào vừa tùy ý cởi áo khoác đặt trên sườn ghế, trên người mặc chiếc áo lông cao cổ màu đen, sau đó ngồi xuống đối diện An Thư Yểu.
Bọn họ đã không gặp nhau khá lâu, ngay từ đầu An Thư Yểu còn đang suy nghĩ Dương Chiếu gặp cô sẽ có vẻ mặt như thế nào, không nghĩ tới anh ta chẳng có một chút biến hóa.
An Thư Yểu rũ mắt cảm nhận một chút, nhịp tim cô cũng không biến đổi.
Cô đã không còn cảm giác gì khi nhìn thấy anh ta.
“Em đã gọi món gì chưa?”
Dương Chiếu uống một ngụm nước chanh rồi nói: “Trên app có cho gọi phần ăn theo nhóm, rất có lời.
”
An Thư Yểu thản nhiên nói: “Trong phần ăn cho nhóm không có món thịt tôi muốn ăn.
”
Dương Chiếu ‘ à ’ một tiếng, cười nói: “Em đừng bị cái tên lừa gạt, thật ra mấy món này nướng xong rồi nhai trong miệng thì mùi vị cũng giống nhau cả.
”
Anh ta móc điện thoại ra, nhấn nhấn ở trên màn hình nói: “Set ăn dành cho hai người gồm ba phần thịt, một phần hải sản, canh đậu hủ, còn có cơm trộn, đồ uống các thứ, mới 168, vậy ăn cái này đi.
Đã lâu không gặp, đêm nay anh mời.
”
An Thư Yểu không lên tiếng, tùy anh ta đặt đơn.
Dương Chiếu nhận thấy được cô có hơi kỳ quái, sau khi đưa mã QR cho người phục vụ quét thanh toán xong phần ăn của mình, cười hỏi: “Sao em lại không vui vậy? Em muốn ăn phần thịt đó đến vậy sao?”
“Nếu em muốn ăn cũng có thể gọi thêm một phần, nhưng hai người nhất định không thể ăn hết nhiều như vậy.
”
An Thư Yểu bình tĩnh nghe Dương Chiếu nói chuyện, một ít chuyện trước kia cô cũng không cảm thấy không thích hợp, lúc này đều cảm nhận được hết.
Cô nâng mi mắt lên, đột nhiên mở miệng hỏi: “Không phải trước đây anh ghét nhất là mặc áo lông cao cổ sao? Anh bảo mặc áo lông cao cổ cứ như bị thắt cổ còn gì?”
Dương Chiếu nhanh chóng chớp mắt, nói: “Thời tiết lạnh, không thích cũng phải làm quen, đúng không?”
An Thư Yểu cảm thấy những lời này rất có đạo lý, cô cong môi cười cười, nói: “Đúng vậy, lúc trước khi anh theo đuổi tôi, tôi cũng không thích anh, nhưng lúc sau vẫn là quen có anh bên cạnh.
”
Biểu tình Dương Chiếu trong nháy mắt cứng đờ, tự tôn đàn ông khiến anh ta đột nhiên có chút tức giận, “Em nói lời này là có ý gì, em chỉ là quen có anh bên cạnh thôi sao?”
“Nếu không thì sao?” An Thư Yểu hỏi lại như một lẽ đương nhiên, “Chẳng lẽ anh cho rằng tôi thích anh hả?”
Cô nhướng mày lên, bày ra biểu tình anh sẽ không tự tin như thế đấy chứ.
Dương Chiếu cứng đờ một chút, không thể nói lên lời.
Sau khi trầm mặc trong chớp mắt, Dương Chiếu dẫn đầu đánh vỡ không khí kỳ quái giữa hai người, nói: “Có phải bởi vì trong khoảng thời gian này anh luôn tăng ca nên em cáu kỉnh đúng không? Thật là, lần trước gọi điện anh cũng nói với em rồi, cuối năm công việc nhiều, hơn nữa có khả năng sẽ được thăng chức, cho nên phải biểu hiện tốt ở công ty.
”
An Thư Yểu suy nghĩ, hình như anh ta đúng là có nói như vậy với cô.
Chẳng qua lúc ấy cô đang ở phòng bên cạnh phòng anh ta, bị côn thịt lớn của bạn anh ta đâm đến sung sướng, căn bản không để ý xem anh ta đang nói gì.
“Tăng ca, tăng đến trên giường sao?” An Thư Yểu nhấp một ngụm nước chanh làm ướt cánh môi có chút khô khốc của mình.
Dương Chiếu sửng sốt chớp mắt một cái, “Em nói cái!.
”
An Thư Yểu không cho anh ta tiếp tục nói, trực tiếp mở điện thoại ra đặt trước mặt anh ta: “Nhìn xem, có muốn giải thích cái gì không?”
Hiện ra trước mặt Dương Chiếu, là mấy bức ảnh giường chiếu thân mật của anh ta với nhiều người phụ nữ khác nhau.