Sầm ! Cửa phòng truyền đến tiếng đóng cửa vang dội, bọn họ không màng xung quanh mà ngay khi cửa phòng đóng lại đã không nhịn được mà lao vào nhau.
Tô Dịch đè mỹ nhân lên cánh cửa mà hôn tới tấp, bông hoa kiều diễm nào hắn cũng đã từng chơi qua nên kinh nghiệm đầy mình, biết làm thế nào để khơi gợi hứng thú của đối phương chỉ với một nụ hôn.
Trong phòng vang vọng tiếng hôn hít chùn chụt, những âm thanh tráo lưỡi đầy sắc tình....
Mặt Đường Tử Khanh đỏ ửng vì kích thích, hai mắt anh mơ màng hơi nước, nhìn qua biểu tỉnh vô cùng câu nhân.
Nhân lúc người đàn ông tha cho đôi môi đáng thương của anh vài giây ngắn ngủi, Đường Tử Khanh vội hít thở không khí, khó khăn yêu cầu.
"....Chạm vào người tôi đi.....!Xin anh, xoa tôi đi !"
Giọng nói nỉ non bằng âm mũi, bất kỳ tên đàn ông nào nghe được cũng phải khuất phục.
Tô Dịch không ngoại lệ, dường như bị kích thích đến điên rồi, gân xanh trên trán hắn nổi lên đáng sợ, trầm giọng: "Đáp ứng em !"
Vừa nói bàn tay thô to của hắn luồn vào trong áo sơ mi đen, xoa nắn những mảng trắng non mềm, tiện thể thoát y cho Đường Tử Khanh.
Khuy áo được cởi ra không sót một nút, lộ ra thân hình trắng nõn của mỹ nhân cùng hai hạt đậu đỏ trước ngực.
Áo sơ mi lỏng lẻo khoác hờ trên cánh tay, cố gắng ôm lấy che đậy thân hình trần trụi của anh.
Cơ thể mặc nam nhân sờ soạng, cuối cùng cũng làm giảm đôi chút chứng thèm khát của mình, Đường Tử Khanh hừ hừ rên rỉ đầy thỏa mãn, cọ xát lên người Tô Dịch mong tìm thêm chút khoái cảm.
Hắn hài lòng nhìn mỹ nhân trong ngực kích động phối hợp, cũng không làm anh mất hứng mà xoa xoa bóp bóp đủ kiểu.
Cảm nhận bàn tay to lớn chạm đến mông của mình, Đường Tử Khanh cả người ửng hồng mê man cầu xin: "Lên giường đi.....!Lên giường rồi làm, được không ?"
Vừa nói xong, cả cơ thể anh quay cuồng theo phản xạ nắm lấy vạt áo trước ngực hắn.
Tô Dịch bế ngang mỹ nhân đến giường, vừa đi vừa trêu đùa lưỡi nhỏ ướt át.
"....Ưm ~" Đường Tử Khanh rên lên một tiếng kiều diễm.
Lát sau cả căn phòng truyền đến tiếng da thịt va chạm vào nhau đầy ám muội, tiếng nức nở xen lẫn nỉ non khàn khàn.
Hai mắt Đường Tử Khanh phủ một tầng sương, cơ thể đung đưa theo từng cú thúc của người bên trên.
Cảm thấy nam nhân chỉ tận tâm cho việc đâm thúc, Đường Tử Khanh yêu kiều rên rỉ: "...Đừng nhanh như vậy....Chạm vào tôi đi !"
Tô Dịch có chút khó hiểu, dường như mỹ nhân rất muốn được người khác yêu thương thân thể.
Hắn cũng không muốn nhiều lời, thở hổn hển ra vào, bàn tay to lớn cũng di chuyển khắp thân thể đã phủ một lớp mồ hôi mịn của Đường Tử Khanh.
Cảm nhận bàn tay to lớn và thô ráp của đối phương trên cơ thể mình, Đường Tử Khanh mới thỏa mãn hừ hừ híp mắt.
Đám người bên ngoài chỉ biết tiểu Đường tổng là người mắc bệnh cuồng sạch sẽ, mà không hề hay biết anh có chứng khao khát da thịt.
Đó là khi lên cấp 3, loại khao khát này sẽ tái diễn ở mức độ nhẹ, theo thời gian sẽ càng lúc càng ham muốn đụng chạm với người khác.
Đường Tử Khanh kinh hãi với loại bệnh này, anh không dám tiếp xúc thân thể với ai sợ sẽ sinh ra phản ứng, hoàn hảo che giấu căn bệnh này dưới cái mác cuồng sạch sẽ.
Mà giờ đây, bệnh tình dồn lại hơn mười năm, dường như mới có thể giải tỏa hết...
____
Tiếng nước ào ào trông phòng tắm truyền ra khiến Đường Tử Khanh khó chịu nhíu mày.
Anh khó khăn mở mí mắt nặng trĩu của mình ra, mò mẫm tìm điện thoại.
Đã hơn 12 giờ trưa...
Đường Tử Khanh ném điện thoại sang một bên, cũng không còn tâm trí đâu mà ngủ thêm nữa.
Mỹ nhân ngồi dậy, lớp chăn mỏng nhẹ nhẹ nhàng tuột xuống làm lộ ra thân thể trần trụi tràn đầy dấu vết tình sắc loang lổ...
Cả người Đường Tử Khanh đau nhức, cảm nhận cúc hoa của mình chắc chắn đã sưng lên mới ném ánh mắt đầy sắc bén về phía phòng tắm.
Rất nhanh Tô Dịch đã tắm xong, hắn lau mái tóc ướt nước của mình đi ra ngoài, hơi ngạc nhiên vì thấy Đường Tử Khanh đã dậy.
"Dậy sớm thật !"
Tô Dịch cảm thán không để ý đến sắc mặt đen sì của người trên giường.
Hắn vừa mới tắm xong, cả người không mảnh vải che chắn cứ tồng ngồng mà đi ra ngoài.
Đường Tử Khanh vờ như lơ đãng liếc nhìn hung khí to lớn ở giữa, cứ lắc lư theo từng bước chân của hắn.
Mỹ nhân âm thầm nuốt một ngụm nước bọt.
Bước chân hắn càng gần, Đường Tử Khanh nhìn cơ thể đẹp đẽ kia ngày càng gần mình, không khỏi đỏ mặt lắp bắp.
"Anh anh anh tới đây làm gì ?"
Tô Dịch nhếch môi trầm giọng: "Tất nhiên là đưa em đi tắm ! Chẳng lẽ em muốn để 'nòng nọc' của tôi bơi lội trong bụng em sao ?"
Đường Tử Khanh thẹn quá hóa giận đẩy tay hắn ra, mạnh miệng: "Không cần, tôi có thể tự đi được !"
Nói là làm, Đường Tử Khanh vén chăn định bước xuống giường, một trận đau nhức từ nửa người dưới truyền đến, chưa kể chỉ cần cậu nhúc nhích một chút, nơi tư mật liền đau xót.
Khuôn mặt xinh đẹp của mỹ nhân nhăn lại, tái mét.
Tô Dịch không khỏi bật cười bế anh lên: "Ngoan, để tôi rửa cho em !".