Yêu Em Cô Thư Ký Đáng Yêu Của Anh


Đêm đó Lục Đình và Ninh Hinh ôm nhau ngủ cho đến gần ba giờ sáng.

Lúc đó Ninh Hinh bỗng nhiên thức dậy.

Cô hoảng hốt và bật dậy.

Lục Đình thấy cô tỉnh dậy thì anh cũng tỉnh dậy luôn.

Cô hỏi Lục Đình:
- "Sao em lại nằm ở phòng của anh "
- "Em thật sự muốn biết sao?"
- "Đúng vậy "
- "Căn phòng khách bị Lục Lan bới tung lên rồi nên anh đành để em ngủ ở đây "
- "Ồ vậy sao hai chúng ta ngủ cùng nhau "
- "Tại em nắm chặt tay anh không chịu buông nên anh phải ngủ cùng em thôi "
Ninh Hinh nghĩ chuyện này không phải rất phi lý sao.

Ninh Hinh nghĩ lâu nhưng vẫn không nghĩ ra sao mình lại nắm lấy tay Lục Đình.Lục Đình kéo cô nằm xuống và cho cô kê tay.

Lục Đình cũng hỏi tại sao cô đến đưa cơm nhưng lại không dám đưa trực tiếp:
- "Hinh Hinh à anh có chuyện muốn hỏi em?"
- "Vâng anh cứ nói đi em nghe "
- "Tại sao lúc em đến đưa cơm cho anh em lại không đưa trực tiếp mà lại nhờ người khác?"
- "Em nghĩ anh không muốn em đưa cơm cho anh nên em mới nhờ người khác.

Nhưng thật không ngờ anh chẳng hề quan tâm "
- "Anh xin lỗi vì anh không biết đó là đồ mà em làm cho anh.

- "Anh biết không lúc đó em thấy rất là buồn và giận anh.

Lúc anh đến trường để bàn về vấn đề tu sửa thì em thấy anh nhưng lúc đó em giận anh nên em không muốn gặp.

"
- "Anh xin lỗi vì làm em buồn "
- "Em hỏi anh trước đây anh đã từng nói xin lỗi với ai chưa?"
- "Em là người đầu tiên "
Ninh Hinh tỏ một vẻ mặt rạng rỡ và không buồn Lục Đình nữa.

Ngay lúc đó Lục Đình đặt một nụ hôn lên trán và ôm thật chặt.

Ninh Hinh và Lục Đình ôm chặt lấy nhau.

Lục Đình hỏi về việc tổ chức lễ đính hôn.

Ninh Hinh không phản đối những ý kiến mà Lục Đình đưa ra.

Cứ thế hai người ôm lấy nhau cho đến sáng.

Lúc Ninh Hinh tỉnh dậy thì Lục Đình đã chuẩn bị cho cô một bộ áo quần thể thao.

Ninh Hinh mặc vào và rời khỏi giường cùng Lục Đình đi bộ.

Chân cô đau nên không thể chạy.

Lục Đình dìu Ninh Hinh đi từ từ.

Hai người đi tập thể dục thì Lục Mai và Lục Lan vẫn còn đang ngủ.

khi Ninh Hinh và Lục Đình đi bộ trở về thì Lục Mai và Lục Lan mới chịu dậy.

Lục Lan thấy Ninh Hinh thì nhào tới để ôm nhưng lại bị Lục Đình đẩy ra.

Lục Lan hồn nhiên hỏi Ninh Hinh:
- "Molly sao cậu lại ở nhà của tớ vậy "
- "Chuyện này dài lắm để khi nào tớ kể cho nghe "
Thấy thế Lục Mai cũng nói thêm cho Lục Lan biết rằng:
- "Chị Ninh Hinh là chị dâu tương lai của chúng ta đấy chị không biết sao "
Vẻ mặt Lục Lan đơ lại nhưng Lục Lan cũng rất là vui vì vừa có chị dâu.

Nói một hồi thì Lục Đình bảo mọi người vào ăn bữa sáng.

Trên bàn ăn Lục Mai cố ý nhắc lại chuyện xảy ra hôm qua.

Ăn xong Lục Đình và Lục Lan đến công ty.

Chỉ còn Lục Mai và Ninh Hinh ở nhà.

Hai người lại tiếp tục công việc ôn tập.

Đúng lúc Ninh Hinh nhớ ra còn có cậu bạn cùng khối với Lục Mai tên là Khương Quan.

Thế cô gọi cho gì bảo Khương Quan đến học.

Khương Quan đến thì thấy Ninh Hinh và Lục Mai đang ngồi ở ngoài vườn.

Cậu chào hỏi lễ phép với mọi người xung quanh.

Ninh Hinh thấy cậu gọi bằng cô nên đổi lại cách xưng hô là chị giống như Lục Mai.

Khương Quan cũng hỏi Ninh Hinh về việc Ninh Hinh có phải giáo viên không.

Ninh Hinh trả lời thật lòng là không phải nhưng học vấn của cô thì hơn những giáo viên trong trường.

Khương Quan và Lục Mai làm đề thi Ninh Hinh lại lấy máy tính đánh đề tiếp.

Dường như hai cô cậu kia cũng thấy đề càng ngày càng khó hơn lúc trước.

Cô đang đánh thì Ninh kỳ gọi điện cho cô và nói:
- "Ninh Hinh ngày hôm nay anh về nước em nhớ ra sân bay đón anh "
- "Anh à anh cũng phải biết thương cho người bệnh chứ "
- "Anh có chuyện muốn nói với em "
- "Việc gì vậy anh "
- "Về việc cổ phần của công ty.

Ngày hôm nay anh về cũng vì việc đó "
- "Âu Linh bà ta đòi bố chuyển hết cổ phần và công ty cho Ninh Cường để cậu ta làm chủ tịch.

"
- "Anh à nhưng công ty là do bố và mẹ thành lập ra mà sao bà ta lại làm như thế được "
Đang nói chuyện thì Lục Đình trở về nhà và nói Ninh Hinh đi theo anh tới một nơi.

Ninh Hinh dặn dò Khương Quan và Lục Mai ôn tập cho tốt làm xong hai mươi lăm tờ đề mới được nghỉ ngơi.

Lục Đình gấp đưa Ninh Hinh lên xe.

Ninh Hinh mặc dù không biết xảy ra chuyện gì nhưng cũng đi theo anh.

Lục Đình vừa ngồi trên xe vừa nói với Ninh kỳ và Ninh Hinh chuyện tin tức chủ tịch tập đoàn Ninh thị định cho con vợ hai lên làm người nắm quyền.

Lục Đình cũng nói thêm bên phía cửa các cổ đông bầu lại người điều hành công ty.

Lục Đình nói cho anh em Ninh Hinh biết rằng Ninh Hinh có 15 phần trăm cổ phần, Ninh Kỳ có 20 phần trăm cổ phần do mẹ để lại.

Nếu như hai người cộng lại thì cũng chưa đủ chỉ mới có 35 phần trăm.

Ninh Hinh nhớ đến ông ngoại, ông có 15 phần trăm.

Nghĩ đến đó Ninh kỳ liền tức tốc gọi cho ông ngoại để nhờ sự giúp đỡ.

Sau khi biết tin ông ngoại cho luật sư đến và chuyển số cổ phần mà mình có cho Ninh kỳ.Lục Đình biết rằng chỉ cần mình nói một câu là có thể đem công ty trả lại cho Ninh kỳ nhưng Ninh kỳ và Hinh Hinh không cần sự giúp đỡ của anh.

Lục Đình chỉ đành đứng bên ngoài nhìn hai anh em họ xử lý.

Lúc Ninh Hinh và Ninh kỳ đến công ty ai cũng bất ngờ vì thấy Lục Đình đi sau.Mọi cổ đông đều lại chào hỏi nhưng Lục Đình vẫn không quan tâm.

Lục Đình chỉ chú ý đến Ninh Hinh thôi.

Vào buổi họp, mọi người đang thảo luận sẽ bầu ai làm chủ tịch mới.

Hầu như mọi người đều băn khoăn không biết phải chọn ai, thảo luận một hồi thì bắt đầu bầu cử.

Không ngoài dự đoán thì Ninh kỳ là người được tin tưởng và có phiếu bầu nhiều nhất.

Ninh Hinh thấy vậy rất là vui mừng.

Và cô cũng nói:
- "Mẹ con nhất định sẽ lấy lại tất cả những thứ thuộc về chúng ta "


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui