Yêu Em Đến Điên Cuồng FULL


"Tử Du, cảm ơn cậu hôm nay đã dẫn mình đi nhiều nơi thú vị như vậy!"

Hai cô gái thanh lệ đang song song bước đi bên cạnh nhau trên đường phố tập nập.

Đây là khu trung tâm mua sắm ăn uống sầm uất nhất ở thành phố Y, nhưng đây cũng là lần đầu tiên trong suốt mười tám năm qua Hoắc Ngữ Yên mới được đặt chân tới.

Cô gái mặc một chiếc áo thun màu trắng ngắn tay kết hợp với quần jeans ống rộng thoải mái cùng giày bata trắng.

Mái tóc đen mềm mại dài tới ngang lưng cúp nhẹ đuôi tự nhiên được buông thả tự do.
Nhìn Hoắc Ngữ Yên thế nào cũng thấy vừa trẻ trung năng động nhưng cũng lại thanh thuần dịu dàng.

Mọi hành động cử chỉ vô cùng tao nhã, không nhanh không chậm.

Quả nhiên không hổ danh là tiểu thư khuê các nhà tài phiệt, loại khí chất thần thái này không phải muốn tập luyện là có được.

"Không có gì mà, cậu đừng khách sáo như vậy! Đúng rồi Ngữ Yên, sắp tới là sinh nhật cậu rồi, cậu muốn gì hôm nay mình sẽ mua tặng cho cậu được không? Tuy nhiên là không được quá mắc, mình sợ không đủ tiền..."

Cô gái tên Hạ Tử Du sau khi nói xong le lưỡi nhìn Hoắc Ngữ Yên với vẻ áy náy.

"Không cần đâu, hôm nay cậu dành cả ngày dẫn mình đi chơi coi như là món quà cậu tặng cho mình rồi.


Cậu không cần tặng thêm gì cho tớ nữa..."

Hoắc Ngữ Yên đưa tay lên vẫy vẫy đại ý là không cần thiết.

"Nhưng...như vậy..."

"Không nhưng gì hết...này cậu xem, phía bên kia mọi người đang làm gì mà lại đông như vậy? Chúng ta mau qua xem đi.."

Nói rồi Hoắc Ngữ Yên liền nắm lấy tay Hạ Tử Du mà kéo đi.

"Ngữ Yên, cậu phải theo sát mình đó, nếu không coi chừng sẽ lạc nhau mất..."

Hạ Tử Du thấy một đám đông đang dồn lại một chỗ để xem người ta làm ảo thuật thì lo lắng nhắc nhở.

"Ân, mình biết rồi"

Hoắc Ngữ Yên cũng rất là nghe lời, nắm chặt lấy tay của bạn tốt mà chen vào phía trong để xem rõ hơn.

Nửa tiếng sau thì hai cô gái nhỏ cũng thoả mãn tính hiếu kỳ vui vẻ từ đám đông đi ra.

"Ngữ Yên nhanh lên, chúng ta không kịp chuyến xe cuối mất.."

Hạ Tử Du lo lắng nhìn đồng hồ, hai người mới đầu chỉ định đứng xem một lúc rồi đi ngay nhưng không ngờ lại bị ảo thuật gia đó làm cho hấp dẫn mà đứng xem tới quá giờ.

"Vậy nhanh lên chút, nếu ba mình mà biết mình lén chạy ra ngoài chơi sẽ làm lớn chuyện mất"

Hai cô gái nhỏ do vội vã chạy nhanh ra tới chỗ đợi xe bus nên không kịp quan sát xung quanh, trong lúc chạy lại vô tình chạm phải hai gã đàn ông mặc đồ đen cao to bặm trợn đang nghênh ngang đi giữa đường.

Cú va chạm làm Hoắc Ngữ Yên bị mất thăng bằng mà ngã nhào xuống đất.
Tay nhỏ vì chống xuống mà bị trầy mất một lớp da, những tia máu cũng đã bắt đầu rơm rớm chảy ra.

"Ngữ Yên...cậu không sao chứ?"

Hạ Tử Du giọng nói có chút run nhẹ nhanh chóng đỡ Hoắc Ngữ Yên đứng dậy.

Tam tiểu thư của Hoắc thị mà có bị sứt mẻ gì thì Hạ Tử Du cô có lấy cái mạng nhỏ của mình mà xin lỗi thì cũng không đáng giá.

"Hai tiểu cô nương xinh đẹp, đi đứng sao không cẩn thận vậy? Đụng phải bọn anh đây có nên làm chút gì đó để bù đắp tổn thương về thân thể không? Hắc hắc"


Nụ cười nham nhở khả ố của hai gã đàn ông khi thấy hai cô gái xinh đẹp trước mắt thì bắt đầu giở trò ăn vạ.

"Tôi...chúng tôi cũng không phải cố ý, cũng do hai anh đi giữa đường nên mới đụng phải...tôi thấy hai anh cũng không hề bị thương gì mà.."

Hoắc Ngữ Yên bị ánh mắt càn rỡ của hai tên mập đó làm cho rùng mình nhưng vẫn cố gắng bình tĩnh nói lý lẽ.

"Cô em này, xinh đẹp nhưng lại không biết điều gì cả.

Giờ tránh mất thời gian của hai bên anh nói thẳng luôn nhé, một là em đưa tiền bồi thường vì đụng trúng bọn anh, hai là....em đụng trúng anh chỗ nào thì cho anh đụng lại em chỗ đó...đây này vừa nãy em đụng trúng ngực anh...bây giờ cũng phải cho bọn anh đụng lại đúng không nào? Haha..."

Giọng cười khả ố dâm dục của hai gã đó lại vang lên.

"Đồ điên, biến thái...chúng tôi mới là người bị thương, đã không bắt các anh xin lỗi mà còn giở trò.

Mau tránh ra cho bọn tôi đi, nếu không tôi sẽ la lên cho mọi người cùng đến đây xem ai đúng ai sai!"

Hạ Tử Du thấy hai gã này không tốt lành gì thì cứng giọng tỏ ra không chút sợ hãi mà nói trái phải.

"Chậc chậc, sao hai bé cưng đây không ngoan gì cả! Có biết đây là đâu không? Địa bàn của bọn anh ai dám vào ngăn...không nói nhiều nữa...nhìn cô em đây đồ hiệu đầy người chắc không phải là không có tiền, hay là muốn đi theo bọn anh?"

Sau đó hai gã mập nhắm tới Hoắc Ngữ Yên cùng nhau tiến lên, cánh tay mập mạp vừa định nắm lấy cánh tay của Hoắc Ngữ Yên thì Hạ Tử Du ở phía sau liền lấy balo của mình đập mạnh về phía đó la lớn:

"Không được động tới cậu ấy!"

"Mẹ nó, con nhỏ chết tiệt này, dám đánh bọn ông à? Xem ông đây dạy dỗ mày như thế nào?"

Bàn tay thô lỗ của một gã muốn dùng sức đẩy bả vai của Hạ Tử Du ra, gã còn lại thì nắm lấy cánh tay của Hoắc Ngữ Yên đi về một con hẻm nhỏ gần đấy.


"Bỏ ra, đừng có đụng vào tôi, cứu với...a"

Hoắc Ngữ Yên sợ hãi vùng vẫy.

"Ngữ Yên, các người đưa cậu ấy đi đâu? Mau thả cô ấy ra, ba cô ấy rất có thế lực, nếu các người làm hại cậu ấy, ba cậu ấy không tha cho các người đâu!"

Hạ Tử Du bị một tên chặn lại không cho chạy về phía Hoắc Ngữ Yên thì hoảng hốt lên tiếng hù doạ.

"Haha, bọn anh sợ quá, sợ quá! Cô em, ngoan ngoãn một chút, bọn anh sẽ nhẹ nhàng...hắc hắc...nhìn này, ai cũng non mơn mởn như vậy..."

Phía bên này, Hoắc Ngữ Yên đã bị tên kia kéo vào trong hẻm, cả cơ thể hắn sấn ép cô vào trong góc tường, nụ cười dâm dục nhìn chằm chằm

"Đừng mà...đừng có tới gần tôi, anh muốn gì, tôi sẽ đưa cho anh? Anh muốn tiền phải không? Để tôi đưa anh..."

Hoắc Ngữ Yên lắc mạnh đầu, khuôn mặt đã trắng bệch run giọng nói.

"Aizz...mới đầu thì anh cần tiền đó, nhưng bây giờ anh vừa muốn tiền, vừa muốn cả em, cô bé à...chống cự vô ích thôi...ngoan, cho anh hôn một cái nào.."

Gã mập đó liền chu đôi môi thô dày tiến về môi cô, nhưng sự việc tiếp theo lại không theo ý muốn của hắn.
Thân hình to mập của hắn liền bị một thân ảnh chạy nhanh qua mà va mạnh vào.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận