Xong việc, Hà Cẩm Vân nằm gối lên cánh tay Mạc Thiếu Quân nằm vui vẻ.
Tay đặt trên bụng xoa xoa vẻ mặt hiện lên đầy vẻ hạnh phúc
- A Quân!
- Hử...mà ai bảo em gọi như vậy?
Nhắc tới cái tên này cô lại thấy buồn cười, hình như chỉ có mỗi Mạc phu nhân mới gọi hắn như vậy
- Hì, anh nói xem đứa bé này sẽ là con trai hay con gái?
- Sẽ là con trai.
- Sao anh chắc như vậy?
- Linh cảm đó, con nòng nọc này chắc chắn mang nhiễm sắc thể Y.
Hà Cẩm Vân phải thán phục suy nghĩ của Mạc Thiếu Quân rồi, hắn nói chuyện có thể kết hợp nhiều loại kiến thức như vậy không?
Đang nói chuyện vui vẻ thì điện thoại trên bàn của Hà Cẩm Vân reo lên, cô cầm lên nghe
- Mẹ ơi, mẹ ơi!!!
- Chuyện gì vậy Tiểu Ái?
Giọng con bé có vẻ gấp lắm, mà đây là số điện thoại bàn, không lẽ Tiểu Ái đã về
- Mẹ ơi, bà đang lên phòng mẹ đấy, mẹ bảo bố trốn đi!
Cái gì, Hà Cẩm Vân không để ý gì liền ngồi bật dậy.
Mạc Thiếu Quân thấy vậy cũng dậy theo, hắn nhíu mày vì cái vẻ hoảng hốt kia của cô mà không chú ý gì đến con
- Sao vậy?
Hà Cẩm Vân cúp điện thoại, quấn lấy chăn vào người rồi mở cửa phòng tắm ra, cô quay lại nói với hắn
- Anh còn ngồi? Mau trốn đi, mẹ lên kìa!!!
Mạc Thiếu Quân nghe xong chẳng mảy may gì vẫn ngồi im như phỗng hưởng thụ nhìn dáng vẻ lấm lét của cô.
Hà Cẩm Vân sốt sắng không chịu được, liền chạy đến kéo hắn đi
- Trốn đi, nếu không em và anh sẽ lại bị ăn mắng đó!
- Thôi được rồi, anh đi.
Từ khi nào mà anh muốn ngủ với vợ mình cũng sợ bị bắt gặp như thế này?
Hà Cẩm Vân thành công giấu Mạc Thiếu Quân vào phòng tắm, cô chưa kịp thay đồ thì mẹ đã lên tới nơi.
Cô nhanh chân nhảy lên giường đắp kín chăn
- Tiểu Vân à...!
Mạc phu nhân vừa bước vào liền bị khung cảnh trước mắt làm cho há hốc miệng.
Quần áo dưới đất còn chưa cất hết, còn cái áo lót ren và cái quần đùi của cô
- Con làm sao vậy?
- Mẹ...!dạo này con tự nhiên muốn thoát y khi ngủ, mà hôm nay con hơi thèm ngủ nên là...!
Giải thích ấp a ấp úng, Hà Cẩm Vân không dám nhìn bà
- Con đang trong mấy tháng đầu đi ngủ nên đi lại tập thể dục cho cả hai mẹ con đều khoẻ mạnh, đừng nằm nhiều...!
- Vâng ạ.
- À, con có thấy Thiếu Quân đâu không?
- Anh..anh ấy vừa tới công ty rồi mẹ...khụ khụ
Mạc phu nhân có vẻ tin tưởng những lời cô nói, cũng gật đầu
- Ta tách hai đứa ra không phải là vì lí do nào khác, chỉ đơn giản là tránh cho nó không làm ảnh hưởng đến con và em bé.
Thiếu Quân tính tình nó nganh bướng, mà còn cục tính vì vậy khi nó lên cơn là không ai cản được...hai con dù gì cũng là vợ chồng vì vậy con đôi khi hãy nhường nó một chút.
Mạc phu nhân ân cần dặn dò cô, cô biết bà đã coi cô là con dâu Mạc gia rồi, trong lòng cảm thấy rất hạnh phúc vì cô đã có thêm một gia đình mới, một người mẹ mới yêu thương cô
Ai biết trong kia Mạc Thiếu Quân đang gào thét ấm ức, hắn hận không thể xông ra mà cãi lí, đây rõ ràng là mẹ đang bôi xấu hắn với Hà Cẩm Vân
_______
Tiếp quản Sunsire chưa được hai tuần, Nguyên Thành Đông đang phải lao đao vì công ty đang đứng trên bờ vực phá sản vì hai dự án lớn kia đã bị nhà nước tịch thu để điều tra, vốn công ty không đủ.
Các nhà đầu tư không ai dám giúp hắn cả, Sunsire có nguy cơ phải lệ sàn lần nữa
- Mạc Thiếu, bây giờ có nên ra tay tiếp không?
- Chưa tới lúc, cứ để cậu ta vùng vẫy một thời gian nữa đi.
Sắp tới tôi sẽ cùng vợ con đi nghỉ mát vài hôm, mọi chuyện cậu tự sắp xếp đi!
Thư kí bên cạnh hắn bỗng nhiên không nói được lời nào, từ khi nào mà Mạc Thiếu Quân không phân công tư, trong công việc lại có cả vợ con rồi
- Tôi không muốn nghe những thông tin không cần thiết khi tôi vắng mặt.
Chuyến đi chơi này sẽ không có công việc xen vào, cậu hiểu không?
- D...dạ thưa ngài!