Yêu Em Nhanh Thế

Chap 4:
Em ở đây những một tháng, vào một chiều xấu trời , em và mình đang đạp xe trên con đường đầy lá và gió , thì mây đen kéo đến, mưa như trút nước, cơn dông hiếm hoi sau những ngày hè oi ả xoa dịu đi cái ngột ngạt chốn thị thành, 2 đứa ướt như cá, tìm mãi mới được 1 chỗ trú, đó là 1 cái bến đỗ xe buýt, đoạn đường này vắng thật, vì hôm nay là chủ nhật mà, áo em ướt rùi trắng quá nhìn xuyên qua, rõ mồn một, làm mình chết cứng vài phút cơ mà, , nhưng mình đâu có ý đồ gì đâu , chỉ nói là: "YN ơi có lạnh lắm không em, ngồi sát vào a cho đỡ lạnh đi"
nói thế mà em ý ngồi vào thật, lại còn tựa đầu vào vai mình nữa...có nằm mơ mình cũng không hình dung ra.

- "Em có biết sao trời nó tự dưng nó lại mưa như thế này không"
Em trả lời với giọng con gái miền nam nghe thích nắm:
- "em không biết, anh có biết không"

- "mưa như này để anh được ngồi bên em đó"
Em đấm vào ngực mình 1 cái, thiếp đi trên vai mình. Mưa 2 tiếng rùi mà không tạnh, mình và em cứ ngồi đấy, bó chặt lấy mình, Và thằng ngu là mình đã không nói 1 lời tỏ tình nào cả...vì mình sợ, sợ em sẽ từ chối, em sẽ lại lảng tránh mình như ngày xưa! Sợ lắm...ngoài kia mưa vẫn rơi, nghe loáng thoáng đâu đây tiếng nhạc của một chuyện tình buồn.
Mưa tạnh rùi, đèo em về Khách sạn mà gãy cả chân, em ngồi đằng sau xe, chân vắt ra một bên vẫy vẫy, tay bấu chặt lấy sườn mình, miệng hát vu vơ bài Mưa với Xe Đạp của ThùyChi, giọng em hay lắm, làm mình cũng phê phê, thỉnh thoảng lại hát theo 1 đoạn. Đưa em về đến nơi rồi, em mỉm cười thật tươi: "chào anh nhé, hôm nay em vui lắm"rồi đưa tay lên trước ngực, vẫy vẫy, tạm biệt mình.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận