Tổng giám đốc mệt mỏi như vậy, hay là đợi nữa giờ sau hãy lại trở vào báo cáo! Thư ký Mạc nghĩ bụng rồi liền thu hồi cánh tay trở về, mang hai phần văn kiện đặt lên trên bàn làm việc.
Diệp Chi Sinh nhắm mắt ngồi ở nơi ghế, cảm giác được có người đến gần, mi tâm khẽ nhăn, một giây kế liền nhấc mi mắt, không động môi lên tiếng mà xoay ghế trở vào trong phòng, đưa mắt nhìn người trước mặt.
Diệp Chi Sinh một giây trước, trên gương mặt vẫn còn phủ dày đặc loại bi thương chua xót, một giây sau khi anh tỉnh dậy, loại bi thương đó liền tan biến mất, chớp mắt một cái, đã khôi phục lại dáng vẻ lạnh lùng nghiêm khắc như cũ.
Thư ký Mạc sau khi đặt văn kiện lên bàn làm việc, ánh mắt lơ đãng nhìn qua ghế giám đốc một cái, sau đó phát hiện tổng giám đốc vốn đang mệt mỏi ngủ say kia, lại đã tỉnh giấc từ khi nào, còn nhìn cô bằng ánh mắt không chút nhiệt độ, doạ cho cô bị giật mình lùi về sau hai bước, cuối thấp đầu thưa một tiếng: “Diệp tổng.”
Diệp Chi Sinh vốn không hề ngủ, chỉ là anh từ lúc trở vào công ty luôn suy nghĩ thật nhiều, đến đầu cảm thấy cực kỳ đau nhứt, nhịn không được nữa mới khép hờ mi mắt lại, điều chỉnh tâm tình một chút.
Thư ký Mạc trước nay điều nghe theo sự phân phó của anh mà làm việc, nhưng hôm nay, mặc dù đã được anh căn dặn không được tự ý vào đây, vậy mà hiện tại lại nhìn thấy thư ký Mạc mang văn kiện vào phòng lần thứ ba, anh cũng biết được đây là văn kiện quan trọng, thế nên lúc nghe thư ký lễ phép chào, anh không có mở miệng trách phạt, chỉ gật đầu “ừ” một tiếng, sau đó nâng tay lên xoa xoa ấn đường, rồi đạm nhạt hỏi: “Có chuyện gì?”
Nhận thấy tổng giám đốc không có nổi giận, thư ký Mạc mới thôi lo sợ, ngẩng đầu lên, một năm một mười báo cáo lại một lần rõ ràng sự việc.
Diệp Chi Sinh mở văn kiệp trên bàn ra xem một chút, nhìn thấy không có vấn đề gì liền cầm bút máy động bút vài cái ký tên vào, rồi đưa cho thư ký mang ra ngoài.
Thư ký Mạc sau khi trao văn kiện cho chủ quản của các bộ phận, liền ngồi lại bàn, tiếp tục xử lý công việc còn lại của mình, thẳng đến khi tất cả hoàn tất, ngẩng đầu lên lần nữa, cô mới phát hiện thì ra đã chín giờ tối, trễ như vậy rồi!
Cô trước tắt nguồn máy tính, trong lúc thu gom đồ dùng bỏ vào trong túi xách, dư quang nơi khoé mắt nhìn thấy thư mời tham gia đại tiệc trên du thuyền của ông Tống, động tác kéo khoá túi xách liền có chút dừng lại.
Tống Trí Thành ngày trước là cựu uỷ viên, chủ tịch hội tư vấn tài chính Trung Quốc, mặc dù đã về hưu, thế nhưng uy tín và lời nói của ông rất có giá trị, đầu tháng sau ở hội tư vấn tài chính sẽ mở cuộc họp, bầu chọn hội viên có năng lực nhất đảm nhiệm chức vụ phó giám đốc.
Tổng giám đốc đã tham gia hội viên hơn ba năm rồi, chính là mong đợi nhất lần bầu chọn năm nay, bởi vì chiếc ghế ngồi trong hội tư vấn càng cao, thì tập đoàn tài chính Khương Duệ sẽ càng phát triển.
Sự kiện bầu chọn ứng cử viên đang ở trong thời điểm quan trọng, Khương Duệ lại nhận được thư mời của cựu uỷ viên Tống Trí Thành, đây chính là cơ hội tốt đẹp.
Tuy nhiên, chỉ vì thư mời của ông Tống trùng vào đêm Trung Thu tối mai, là ngày tổng giám đốc đặt vé bay sang Hồng Kông đoàn viên cùng Lương tiểu thư, thế nên mấy ngày hôm nay, mặc dù cô đã cố gắng thuyết phục, tổng giám đốc vẫn không chút do dự từ bỏ cơ hội tốt này.
Nhưng là hiện tại, Lương tiểu thư đã tới Bắc Kinh rồi, thiết nghĩ vé đi Hồng Kông vào sáng ngày mai chắc là không cần dùng nữa, lại nói đại sự quan trọng, cô nên là vào trong thương lượng với tổng giám đốc lần nữa xem thế nào…
Thư ký Mạc cầm phong thư nghĩ nghĩ, hồi lâu sau liền dứt khoát đặt túi xách xuống, mang phong thư đi tới bên cửa, đưa tay gõ hai cái.
Diệp Chi Sinh đang làm việc trước máy vi tính, nghe tiếng gõ cửa truyền đến, liền mở miệng nói một chữ: “Vào.”
Thư ký Mạc đi tới bàn làm việc, trước mỉm cười báo cáo: “Diệp tổng, công việc bên ngoài tôi đã làm xong cả rồi!”
Diệp Chi Sinh tầm mắt không có rời khỏi màng hình, các ngón tay thon dài thành thạo gõ điều đặn trên bàn phím, trầm giọng “ừ” một tiếng, rồi nói.
“Công việc xong rồi vậy cô tan ca đi.”
Thư ký Mạc cúi đầu nói “Vâng” sau đó nhìn phong thư do do dự dự một chút, mới dám đặt lên trên bàn, ngay tầm mắt của tổng giám đốc, rồi quan sát thấy động tác gõ bàn phím của tổng giám đốc có chút dừng lại, cô mới lại lên tiếng.
“Buổi tiệc tối đêm mai là cơ hội tốt để tăng số phiếu cho lần bầu chọn sắp tới, ngài có thể nào suy nghĩ lại một chút, việc tham dự buổi tiệc của ông Tống hay không?”
Diệp Chi Sinh liếc qua phong thư một cái, rồi lại tiếp tục gõ gõ bàn phím, không lạnh không nhạt mở miệng.
“Mặc kệ đi, không ứng cử được thì liền không ứng cử.”
Cô biết tổng giám đốc chỉ đang giả vờ nói như vậy, sự thật là rất để ý đến số phiếu bầu chọn lần này, cho nên thời điểm cận kề, những lần quyên tiền cho các trung tâm bảo trợ, dù địa phương là gần hay rất xa thành phố, anh điều không phân phó cho cấp dưới mà đích thân đi.
Thế nên nhìn thấy tổng giám đốc lờ đi không quan tâm, liền to gan nhiều lời.
“Diệp tổng, ngài phân phó tôi đặt vé đi Hồng Kông vào ngày mai, cốt yếu cũng chỉ vì muốn gặp Lương tiểu thư thôi mà, vừa hay Lương tiểu thư hiện lại tới Bắc Kinh rồi, không bằng tối đêm mai, ngài đưa Lương tiểu thư cùng đi tham gia tiệc trên du thuyền, như vậy có thể một công đôi việc….”