Trong căn nhà hoa lệ người đàn ông hoa mỹ cau có nhìn đứa con trai độc nhất với khuôn mặt thù hằn
Đứa con trai cũng chả kém, dùng ánh mắt đầy thù hằn nhìn cha mình...
Chiến tranh lạnh cứ thế tiếp diễn nếu như không có sự xuất hiện của một số phần tử khủng bố
Trần Anh Nguyệt
-Bi làm gì cau có thế con? Ba bắt nạt hả ? Nói cô nghe?
Thằng nhóc mũm mĩm mếu máo, đôi mắt đen tím yêu mị ngấn nước mắt nhìn Nguyệt
-Ba bắt nạt Bi, ba không cho Bi gặp mẹ . Bi nhớ mẹ nha... rất nhớ mẹ Tuyết, Bi ghét ba ghét ba lắm
Thằng bé òa khóc
Tuyệt kỹ lấy lòng phụ nữ lấy đi sự cảm thông của các mẹ...Trần Hải Lâm là cao thủ số 1
-Anh...! Sao lại làm như thế có phải học ba ,yêu quá thành ra chiếm hữu quá nhiều không ? Trẻ con phải được mẹ ở bên chăm sóc
Hải Anh trừng mắt...
Thằng quỷ... anh bắt nạt Vợ bé nhỏ bao giờ? Anh yêu cô còn không hết nữa là
Dám vu khống anh sao... láo toét
-Ba bắt nạt mẹ bao giờ? Trần Hải Lâm ăn nói láo toét
Hải Anh trừng mắt
-Cái gì ? Anh bắt nạt chị Tuyết sao?
Diễm My từ ngoài đi vào. Bụng to vượt mặt nhưng vẫn tung tăng khắp nới làm Khả Viễn hú hồn hú vía mấy lần.....
-Anh, lấy đâu ra tinh thần vùng lên vậy? Chỉ cho em!
Khả Viễn liến thoắng
-Anh muốn tạo phản? Không cần học tôi lập tức cho anh tự do. Mang giấy ly hôn lại đây!
Diễm My trừng mắt đe dọa
Khả Viễn cười khổ! Anh nào dám... nào dám có nửa ý định rời xa cô...
Cô là bảo bối... là vàng là bạc... là mẹ của con anh , con dâu của mẹ anh , là người anh yêu nhất...
Bảo anh bỏ cô?
Thà bảo anh nhảy sông tự tử còn dễ hơn
-Vợ, anh xin. Anh xin... nửa ý nghĩ cũng không có! Vợ là số 1 ....là số 1...
Viễn vội xin lỗi. Người mang bầu tính khí thất thường tưởng rằng vợ mình ngầu ngầu chín chắn ai ngờ cũng dính trưởng
Evil nhàn hạ khoác tay lên vai Nguyệt
-Vợ anh là ngoan nhất
Thất thảy người có trong phòng liền dùng mình....
Dám không ngoan sao?
Thật thông cảm với nàng thiên xứ bé nhỏ đang bơ vơ trong tường thành vững chắc ngày ngày ở bên một tảng băng di động... một chém hai phế , 3 giết....
Diễm My thật khâm phục người chị em tốt của mình... ngày ngày ôm cục đá không tan đó đi ngủ... thật không bị cảm sao??? Phi thường
Bi chọt chọt ngón tay vào ngực Evil
-Cứng như đá... chú không làm cô Nguyệt đau chứ?
-Đương nhiên là không. Chú yêu cô còn không hết làm sao có thể làm tổn thương cô của cháu
-Đàn ông phải vậy! Không được như ba cháu, ỉ lớn xác bắt nạt mẹ cháu. Đêm nào cháu cũng nghe mẹ cháu cầu xin sáng thì mẹ mãi không dậy nổi
Mọi người À lên một tiếng
-Quá sức nha... anh chớ vội vã
Khả Viễn thật lòng khuyên can
-Mạnh mẽ quá rồi,kiềm chế
My nói...
Evil mau chóng ôm vợ nui binh căn bản tránh xa khỏi hiện trường tránh gây sự chú ý công kích của địch....
Bởi vì....
Anh...cũng đang cố gắng nha