Yêu Em Thật Không?


Côc… cộc…
“Vào đi!”
“ Đôi trưởng, anh gọi tôi?”
“ Ừm…tiểu Vũ cậu ngồi xuống trước đi.” Ngước mắt lên khỏi bàn, người đàn ông có gương mặt góc cạnh, khoảng hơn 50 tuổi mỉm nhăn mày nói: “ Cậu có biết tôi gọi cậu vào có chuyện gì không?”
Lăng Vũ nhíu mày, có chút khó hiểu hỏi “ Đội trưởng, có gì anh cứ nói thẳng, tôi thực sự không biết anh gọi tôi có việc gì”
Liễu Nham tức giận đập bàn đứng dậy quát: “ Lăng Vũ, cậu còn định giả vờ với tôi nữa sao? Những chuyện gần đây cậu làm chẳng lẽ còn chưa đủ nghiêm trọng?”
“ Đội trưởng, ý anh là…”
“ Hừ… tôi tưởng cậu vào đội đã được mấy năm, dưới sự nâng đỡ của tôi thì ít ra cũng phải trưởng thành nên một chút, ai ngờ cậu lại làm cho tôi thất vọng quá như vậy!” Liễu Nham thở dốc nói: “ Cậu có biết những việc làm gần đây của cậu đều bị theo dõi và gửi lên trên? Cậu làm gì cũng phải suy nghĩ một chút chứ. Cậu không phải là mới vào đội mà ngay cả chút việc này cũng để tôi phải nói là sao?”
“ Tôi xin lỗi!...” Lăng Vũ cúi đầu nói che đi ánh mắt lóe lên tia sáng bất định.
“ Xin lỗi, xin lỗi, ngoài xin lỗi ra cậu không biết nói câu nào khác hay sao? Nếu mà cậu thực sự biết lỗi cậu đã không đến gặp hắn. Cậu biết thân phận hắn hiện đang nhạy cảm thế nào mà vẫn cố tình phạm luật. Lẽ nào cậu tưởng làm cảnh sát là có thể tự do làm những gì mình muốn à? Nếu hôm nay người đứng ở đây không phải là cậu mà là người khác thì tôi đã ra lệnh bắt giam ngay lập tức rồi. Hừ…!”Vì quá tức giận mà tay ông cũng run run chỉ vào Lăng Vũ.
Lăng Vũ nhíu mày nhưng cũng không có phản ứng gì. Anh biết ngày hôm đó bất chấp vào thăm Lăng Thiên đã để lại nghi ngờ ọi người nhưng anh lại không cầm được sự lo lắng trong lòng. Dù sao đó cũng là em trai anh, là người thân duy nhất. Đừng nói là chỉ bị mắng, cho dù có bị đuổi việc anh cũng không hối hận.

Một lúc sau, Liễu Nham cũng dừng việc thở dốc lại, tức giân cũng vì tìm được nơi phát tiết mà vơi đi hơn nửa.
“ Được rồi, cần nói cũng đã nói, cần mắng cũng đã mắng. Tôi không muốn sai lầm này tiếp túc lặp lại nữa. nếu còn lần sau thhif không đơn giản chỉ là bị mắng như vậy đâu. Bên trên cũng đã trách phạt xuống nhưng tôi đã gánh hết cho cậu rồi. Tiểu Vũ, cậu theo tôi đã được 6 năm rồi, làm lên vị trí này cũng không phải là dễ, đừng vì một phút sơ suất mà trả giá bằng công sức mấy năm nay của mình.”
“ Đội trưởng, tôi hiểu, tôi sẽ không bao giờ tái phạm nữa.”
“ Cậu hiểu là tốt. Vụ án này cậu cũng không cần nhúng tay vào nữa, tôi tạm thời chuyện cậu qua tổ hình sự để tránh bị nghi ngờ.”
“ Đôi trưởng, có thể để tôi tiếp tục phá vụ án này được không?”
“ Không được, cậu đang nằm trong diện bị tình nghi, nếu cậu còn tiếp tục tham gia không phải là càng tạo thêm cơ hội cho những kẻ đối đầu với cậu hay sao? Nói chung là không được. Tôi đã thay cậu sắp xếp hết cả rồi, từ ngày mai hãy bắt đầu làm việc ở tổ hình sự đi. Công việc của tổ trọng án đều giao hết cho tiểu Trương, bao gồm cả vụ của Annie và vụ án Thiên tổ hơn 15 năm trước nữa”Liễu Nham dứt khoát nói.
Lăng Vũ giật mình đứng bật dậy “ Đội trưởng, chuyện này thì kiên quyết không thể được, chuyện khác có thể nhưng chuyện này thì không.”
“ Cậu còn dám nói không với tôi sao? Nếu không phải tại cậu làm hành động ngu ngốc đó thì tôi cũng đâu bất đắc dĩ phải làm như vậy. Tôi đã cố hết sức để giúp cậu mà cậu còn không biết điều sao?” Liễu Nham lại sắp sửa phun hỏa
Lăng Vũ vội vàng giải thích “ Không phải vậy, tôi thừa nhận là lần này tôi đã sai nhưng anh cũng biết vụ án của Annie tôi đã theo đuổi gận 3 năm rôi. Không thể bảo tôi bỏ dở giữa chừng được. Hơn nữa anh cũng biết quan hệ của tôi và Annie, tôi nhất định phải tìm ra kẻ đã hại chết cô ấy.”
Nhìn ánh mắt chứa đầy thù hận của Lăng Vũ, Liễu Nham bất giác thở dài, ánh mắt cũng dịu đi một chút “ Haizz…tiểu Vũ, tôi rất hiểu cho cậu, nhưng tôi không thể giúp được.Tôi cũng đã nhắc cậu nhiều lần rôi, vụ án năm đó không phải tại ai cả, nó thuần túy chỉ là một vụ tai nạn, một tai nạn bất ngờ không ai mong muốn cậu hiểu không?” Nói đến đây Liễu Nham cố tìnhđề cao giọng nói với mong muốn thức tỉnh anh nhưng lại càng khiến Lăng Vũ thêm điên cuồng.
“ Không phải vậy, đó không phải là tai nạn mà là có người *** hại cô ấy. nhất định là cô ta, chỉ cô ta mới có khả năng và mục đích để làm như vậy. tôi sẽ tìm ra bằng được cô ta để trả thù và cũng để an ủi lình hồn của Annie.” Lăng Vũ ánh mắt tóe lửa tràn đầy cừu hận nói.
“ Lăng Vũ, cậu đừng có mãi cố chấp như vậy nữa. Các chuyên gia đều nhận định đó chỉ là một vụ tai nạn hơn nữa cũng không có bằng chứng nào chứng mình Annie bị *** hại cả. Cậu chỉ dựa vào trực quan của mình mà quyết định một vụ án thì đó có phải là hành động của một cảnh sát hay không?”

“Không phải,tôi đã có bằng chứng chúng minh suy đoán của mình. Tại hiên trưởng tôi phát hiên có dấu vết xăng chảy, hơn nữa trước khi xảy ra tai nạn có người đã chứng kiến một người tiếp cận chiếc xe, tôi đã có nhận dạng chung của kẻ đó. Nó hoàn toàn ăn khớp với suy đoán của tôi” lăng Vũ nhanh chóng đưa ra những suy nghĩ của mình.
Liễu Nham bất đắc dĩ nói “ Tiểu Vũ, dù cậu nói gì đi chăng nữa thì vụ án đó cũng không phải do cậu đảm nhận nữa rồi Lẽ ra nó vốn dĩ đã phải khép lại nhưng vì cậu kiên trì đến cùng nên tôi mới bất đắc dĩ phải giữ lại. Đến hôm nay dù muốn giúp cậu thì tôi cũng không còn đủ khả năng nữa rồi. Cả hai vụ án đấy cậu đều không thể tiếp tục tham gia. Đây cũng không phải quyết định của riêng tôi mà là cảu cả bên trên truyền xuống nữa.”
Lăng Vũ hít mạnh một hơi để bình ổn lại cảm xúc trong lòng Anh biết hiện tại nóng vội cũng không giải quyết được gì. Phải bình tĩnh, bình tĩnh suy nghĩ cách ứng phó mới được.
“ Đội trưởng, tôi chỉ xin anh một điều cuối cùng, tôi biết điều này hơi quá đáng nhưng anh hãy niệm tình tôi đi theo anh mấy năm nay và lần ở cảng Random mà giúp tôi lần này.”
Liễu Nham giật mình nhìn Lăng Vũ. Đây là lần đầu tiên Lăng Vũ mở miệng cầu xin ông. Kể cả lần ở cảng Random Lăng Vũ cứu ông nhưng cũng chưa bao giờ nhắc lại. Rất hiển nhiên là đề nghị lần này rất quan trọng đối với anh ta, thậm chí không tiếc bán rẻ phần nhân tình này cho ông.
Hít manh một hơi, Liễu Nham có chút khó khăn nói “ Cậu nói đi.”
“ 1 năm, xin cho tôi 1 năm nữa, sau 1 năm dù kết quả thế nào tôi cũng sẽ từ bỏ hai vụ án này.” Lăng Vũ kiên đinh nói ra, đây là chiêu bài cuối cùng anh có thể lật. Nếu không được anh đành phải xin nghỉ việc để có thể tiếp tục điều tra, tuy rằng độ khó của việc làm này sẽ tăng thêm gấp bội nhưng cũng không còn cách nào khác. Thù giết người yêu cộng thêm cả thù giết cha mẹ chính là bằng mọi cách phải trả được.
“ Không được…”
“ Đội trưởng…”
“ 6 tháng, nhiều nhất là 6 tháng nữa, tôi chỉ có thể xin gia hạn cho cậu thêm 6 tháng nữa. Nếu nhiều hơn thì chính tôi cũng không có cách.”
Lăng Vũ mạnh mẽ cố kìm nén cảm xúc “ Được, 6 tháng, xin cấp cho tôi 6 tháng.”

“ Được rồi, chuyện này tôi sẽ đề nghị lên trên nhưng mà quá trình cậu điều tra thì không được công khai như trước nữa. Tôi sẽ chỉ cung cấp tư liệu cho cậu còn nhân lục và vật lực cậu phải hoàn toàn tự đáp ứng.”
“ Không sao, tôi có thể tự lo được, chỉ cần cung cấp tư liệu cho tôi, mọi việc còn lại tôi sẽ tự làm.”
“ Nếu đã vậy thì cậu ra ngoài trước đi. Có chuyện gì tôi sẽ gọi” Liễu Nham mệt mỏi nhắm mắt lại dựa lưng vào ghế
“ Tôi ra trước.” Lăng Vũ cũng không tiếp tục quáy rầy thêm nữa Có được kết quả như hiện giờ đối với anh mà nói đã là tốt lắm rồi. Con người chính là không nên tham lam quá.
Đợi khi Lăng Vũ hoàn toàn ra khỏi của, Liễu Nham mới mở mắt ra, trong chớp mắt khi ánh mắt ông mở ra, một tia sáng khó hiểu thoáng chớp lên.
Liễu Nham nhấc máy gọi vào một dãy số ngoại.
“ A lô…”
“ Thủ trưởng, tôi đã làm theo những gì anh nói, Anh ta không hề nghi ngwof gì cả. Hoàn toàn đúng như những gì ông sắp xếp.” Liễu Nham lúc này không còn bộ dáng kẻ trên như vừa rồi nưa. Cả người khiêm tốn đi rất nhiều, ngay cả trong giọng nói cũng mang theo một sự cung kinh.
“ Làm tốt lắm, cứ theo những gì tôi nói với anh mà làm. Tin rằng anh đã giao thời hạn cho hắn thì hắn sẽ có hành động nhanh thôi” bên kí truyền đến tiếng cười trầm thấp.
Khuôn mặt Liễu Nham thoáng hiện lên nét khó xử, mấy làn mở miệng muốn nói nhưng lại thôi.
Dường như đoán được suy nghi của ông, đầu dây bên kia vang lên tiếng cười khàn khàn “ Thế nào, có phải cậu cảm thấy khó hiểu với hành động của tôi.?”
Liễu Nham sợ hãi nhanh chóng đáp “ Không phải vậy, tôi không nghi ngờ hành động của ông tôi chỉ cảm thấy khó hiểu tại sao ông lại chuyển mũi dùi sang phía Lăng Vũ. Tôi cũng đã quen cậu ta 6 năm rôi, bản thân tôi cảm thấy nhân phẩm cậu ta rất được, hành động cũng quang mình chính đại. Chỉ là lần này có chút…”
“ Ha. Ha.. Cậu đoán đúng rồi đấy. Trước đây tôi cũng giống như cậu hoàn toàn không hề nghi ngờ cậu ta. Nhưng trải qua những viêc làm gần đây của cậu ta chúng tôi mới bắt đầu hoài nghi và tiến hành điều tra. Không nói thì thôi, nói ra cũng khiến tôi càng giật mình, cậu ta có quan hệ không tầm thường với rất nhiều phần tử hắc bang và lính đánh thuê trên Thế giới. Chúng ta thật sơ suất, cũng là vì qua tin tưởng thành viên trong tổ chức nên đến bây giờ mới phát hiện ra.”

“ Cái gì, thực sự có việc này sao?” Liễu Nham giật mình suýt chút nữa đã đánh rơi cả điện thoại.
“ Đúng vậy, tôi đã cho người điều tra rất nhiều về cậu ta rồi. tư liệu về cậu ta hoàn toàn sách sẽ nhưng lại không ghi lại rõ rang quá trình trưởng thành cảu cậu ta cho đến khi gia nhập chúng ta. Có lẽ là đã làm giả hồ sơ”
“ Không thể tin được, cậu ta lại có thể giấu chúng ta lâu như vậy.”
“ Phải, cậu ta không hề đơn giản, cũng rất giỏi diên kịch mới không khiến chúng ta nghi ngờ.” Nói đến đây đầu dây bên kia truyền đến một tiếng thở dài.
“ Nếu đã vậy, tại sao không cho người bắt giữa cậu ta lại để thẩm tra.” Liễu Nham cũng đã bình tĩnh lại một chút nói ra nghi vấn trong lòng mình.
“ Chúng tôi cũng đã từng nghĩ giống cậu nhưng rất nhanh đã bị bác bỏ. Cậu nghĩ cậu ta có thể ẩn nhẫn 6 năm trời thì phần tâm trí và năng lực đó không cần hỏi cũng biết tuyệt đối là vượt trội. Cho dù có bắt cậu ta thì chưa chắc cậu ta đã chịu thừa nhận, chúng ta cũng chưa có bằng chứng gì cụ thể, chỉ có thể nói là đang bị tình nghi. Hơn nữa, cái chúng tôi cần là tổ chức đứng sau cậu ta. Cậu ta chắc chắn phải có mục đích gì đó mới trà trộn vào tổ chức. Cũng may là cậu ta chưa làm gì ảnh hưởng đến toàn cục nếu không với năng lực của cậu ta thì chỉ sợ hậu quả thật khó lường. Tôi tin rằng thế lực nào bồi dưỡng được ra nhân tài như vậy thì rất không tầm thường, có thể còn là tầm cỡ Quốc Tế. Đáng tiếc là cậu ta lại thuộc phe đối lập với chúng ta.”
“ Thì ra là vậy, tôi đã hiểu rồi. Vậy bước tiếp theo chúng ta nên làm gì?”
Liễu Nham cũng có chút than thở nói, ông có chút tức giận vì bị lừa gạt bấy lâu nay nhưng phần nhiều vẫn là khầm phục.
“ Vẫn theo kế hoạch chúng ta đã bàn bạc mà tiến hành. Tin rằng rất nhanh sẽ có kết quả thôi.”
“ Vậy được, tôi sẽ chú ý từng hành động của cậu ta.”
“ ừm. nếu đã vậy thì tôi cũng yên tâm, tôi cúp máy đây.”
Liễu Nham ngồi thừ ra một lúc lâu, dư âm cuộc nói chuyên vừa rồi vẫn còn quanh quẩn trong đầu ông khiến ông tạm thời chưa thể tiêu hóa hết được.
“ Aizz…ta thực sự đã già thật rồi. Nhớ hồi đó….aizzz…”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận