Hôm nay là ngày tổng giám đốc Hàn Phong của tập đoàn Hàn thị về nước tiếp quản tập đoàn Hàn thị sau ba năm quản lý chi nhánh bên Anh quốc.
Từ sáng sớm bên trong công ty Hàn thị đã sôi nổi chuẩn bị công tác chào đón vị tổng giám đốc thần bí vẫn luôn chưa biết mặt của họ.
Khắp các bộ phận ,ban nghành đều được vệ sinh sạch sẽ, gọn gàng ngay cả cửa kính cũng sáng bóng không nhiễm một hạt bụi.
Hoa tươi được bày biện khắp các phòng ban đặc biệt là quầy lễ tân.
Tám giờ ba mươi phút sáng Hàn Phong đã từ sân bay về thẳng công ty, nhân viên công ty từ nam đến nữ đều xếp thành hàng dàn sang hai bên để chào đón vị Tổng Giám đốc trẻ tuổi.
Lý Di Băng cũng là một trong số đó, hơn nữa vì ngoại hình xinh đẹp, cô được đẩy đứng lên top đầu là một trong những khuôn mặt sáng nhất của công ty .
Từ ngoài sảnh bước vào Hàn Phong cực kỳ đẹp trai ,anh đeo cặp kính đen ,trên người mặc một bộ vest thẳng thớm ,cặp chân dài nổi bật cùng thần thái ngút trời, theo sau là một vài cổ đông và cán bộ lão thành của công ty.
Toàn bộ nhân viên nữ như bị đốn tim đổ gục trước phong thái của vị tổng giám đốc này.
- Ôi mẹ ơi, sao trên đời này lại có người đàn ông đẹp trai như vậy ,còn là đẹp trai nhiều tiền nữa chứ.
- Ấy cô xem giúp tôi ,son môi của tôi có bị nhạt đi không.
Từng tiếng cảm thán ,nghị luận vang lên liên tục.
Quản lí công ty vừa hắng giọng một cái ,tất cả nhân viên như được nhấn công tắc mà đồng thời im bặt.
Cánh cửa kính được mở ra anh đã trông thấy cô gái xinh đẹp đứng ngay đầu tiên, trong bộ đồng phục công sở từng đường cong trên cơ thể cô gái như được đo chuẩn từng cen ti mét.
Mọi người đồng loạt cúi chào Hàn Phong.
Anh gật đầu giới thiệu;
- Tôi là Hàn Phong, 26 tuổi, kể từ hôm nay tôi sẽ đảm nhiệm chức vụ tổng giám đốc của tập đoàn Hàn thị, rất hoan nghênh hợp tác cùng với mọi người.
Hàn Phong vừa dứt lời một tràng pháo tay được vang lên giòn giã .
Anh nhìn cô gái xinh đẹp đứng ở đầu hàng, cô rất đẹp ,làn da trắng sứ ,đôi mắt to tròn linh động ,cả người toát lên vẻ thanh xuân của tuổi trẻ đầy sức sống.
Anh lên tiếng hỏi:
- Cô tên là gì ?
Nghe vậy Lý Di Băng hơi run, cô tưởng mình mắc lỗi gì đó ?
- Thưa...!Tổng Giám đốc tôi tên là Lý Di Băng.
Quả nhiên là cô ta.
Hàn Phong thầm nghĩ.
-Cô làm ở bộ phận nào ? Giữ chức vụ gì ?
- Thưa tổng giám đốc ,tôi là phó phòng kinh doanh marketing .
Để lên làm được chức vụ này ,Lý Di Băng đã cố gắng rất nhiều, cô leo lên bằng thực lực, cô cũng có bằng cấp thuộc loại giỏi, điển hình của cô gái xinh đẹp tài giỏi.
- Từ giờ cô sẽ là thư ký riêng của tôi.
Bắt đầu từ hôm nay đi, cô đi chuẩn bị đi.
Lát nữa lên tầng nhận việc.
Nói rồi , anh không cho Lý Di Băng kịp phản ứng đã sải bước rời đi.
Thực ra anh đã có nam trợ lý riêng là Từ Văn nhưng anh đang cần thêm một thư ký nữ nữa.
Vừa hay chọn cô ,cũng cho mọi người chĩa mũi nhọn vào người cô gái này xem như là màn chào hỏi của anh với cô đi.
Quả thực nghe xong câu nói ấy của tổng giám đốc ,biết bao con mắt ngưỡng mộ có, ganh ghét có ,đố kị có đều đổ dồn lên người Lý Di Băng.
Xã hội này chính là như vậy.
- Xem bộ dạng hồ ly tinh của cô ta kìa, ỷ mình có chút nhan sắc liền cố tình xuất hiện trước mặt tổng giám đốc để được chú ý.
- Tôi đã bảo mà , sao cứ phải cho cô ta đứng đầu chứ, nếu như tôi đứng vào vị trí đó của cô ta thì giờ này có phải tôi cũng là thư ký của tổng giám đốc rồi không?
- Cô mau nhìn lại mình xem, cô đâu có khuôn mặt xinh đẹp , dáng người ma quỷ như cô ta chứ.
Lý Di Băng cảm thấy hơi bất đắc dĩ.
Cô đang từ phó phòng kinh doanh marketing nhảy phắt lên làm thư ký tổng giám đốc ,cũng khó trách người trong công ty sẽ lên tiếng nghị luận ,mỉa mai.
Sau vài tiếng chúc mừng miễn cưỡng của các nhân viên ,cô về chỗ ngồi thu dọn đồ đạc rồi lên tầng tám mươi.
Vừa lên đến nơi Lý Di Băng đã gặp Hứa Văn , cô cũng vừa biết anh ta là người trợ lý thân cận đi theo Hàn Phong tới đây.
Cô được Hứa Văn đưa đến bàn làm việc của thư ký.
Anh ta đưa cho cô một sấp giấy tờ.
- Đây là những thói quen và sở thích của tổng giám đốc ,cũng như những yêu cầu của tổng giám đốc đối với một người thư ký, cô xem xét kỹ một lượt ,nếu có gì không hiểu cô có thể hỏi tôi.
Nhìn sấp giấy trên bàn Lý Di Băng khẽ nuốt một ngụm nước bọt.
Cũng quá nhiều yêu cầu đi.
Vị tổng giám đốc này có lẽ cũng không phải người dễ tính chút nào.
Cô có cảm giác ngày tháng sau này của cô sẽ không dễ dàng gì, còn không cho cô nói một tiếng nào ,cứ như vậy bắt cô phục vụ vô điều kiện.
Cũng phải thôi, ai bảo anh là ông chủ của cô chứ.