Hàn Phong cũng đã tìm được địa chỉ nhà mới thuê của cô.
Sau khi anh đưa Du Ngữ Yên về thì chạy vội đến đây.
Hai người đứng trong màn mưa nhìn nhau, anh đi đến ôm chặt Lý Di Băng vào lòng.
Cô vẫn đứng lặng như vậy, không ôm đáp lại anh ,cũng không đẩy anh ra .
Hàn tổng ,anh đúng là phong lưu, vừa mới chân phải ôm vị hôn thê của mình chân trái đã chạy đến ôm tôi rồi, anh cũng thật biết hưởng thụ đấy.Băng Băng ,đừng lạnh lùng với anh như vậy.Ô, vậy tôi phải làm sao, tôi phải vồ lấy anh ôm hôn thắm thiết sao .Băng Băng, chuyện vụ tai nạn giữa mẹ em và Du Ngữ Yên ,anh sẽ cho người điều tra lại rõ ràng, sao em không nói rõ với anh sự tình năm đó.Anh có hỏi tôi sao ? Anh có cho tôi nói sao ? Anh còn lừa dối tôi để trả thù cho vị hôn thê của anh mà.Nói rồi Lý Di Băng đấy anh ra .
Anh đừng có ôm tôi, tôi còn chê anh bẩn đấy.Băng Băng em nói gì vậy ? Anh ...Sao hả, anh định nói anh chưa từng ôm hôn Yên Nhi của anh sao ?Từ lúc cô ấy tỉnh lại anh chưa từng thân mật với cô ấy.Anh không cần giải thích với tôi.
Chúng ta cũng không có mối quan hệ nào nữa rồi.
Tôi cũng không là gì của anh cả.Hàn Phong lúc này đã xót xa lắm rồi.
Từng lời nói của cô như dao găm đâm vào tim anh vậy.
Băng Băng, sao em lại bán nhà đi vậy, anh không cần em trả lại anh số tiền đó.Tôi cần, anh không cần nhưng tôi cần ,tôi không muốn mắc nợ anh điều gì cả.Em nhất định phải phân rõ ranh giới với anh như vậy sao ?Phải, nếu có thể tôi mong sau này chúng ta mãi mãi không bao giờ gặp mặt.Cô không muốn gặp lại anh, nhìn thấy anh cô sẽ lại đau khổ, anh đã nói anh không yêu cô, anh chỉ trả thù cô thay cho người anh yêu mà thôi.
Cô còn muốn gặp lại anh để làm gì chứ.
Anh không dám nói với cô rằng anh đã mua lại căn nhà của cô và để nó đứng tên cô.
Anh biết anh có trả lại cô cũng sẽ không bao giờ nhận lấy.
Băng Băng ,tại sao em phải đi làm phục vụ bàn, sao không xin đi làm ở công ty ?Ôi, Hàn tổng anh là đang giả mù sa mưa hay sao ? Chẳng phải tôi không xin được việc là do anh gây áp lực cho người ta nên tôi mới không được nhận hay sao ?Hàn Phong sửng sốt :Anh không có, Băng Băng anh sẽ điều tra rõ chuyện này, anh sẽ cho em một câu trả lời.Đủ rồi, tôi vừa bị người ta đuổi việc rồi, cũng đều nhờ phúc của anh và Du Ngữ Yên đó, tôi xin các người tránh xa tôi ra, như vậy là tôi đã tạ ơn trời đất lắm rồi.Nói rồi Lý Di Băng chạy vội vào nhà.
Cửa vừa đóng cô đã gục xuống khóc nức nở.
•
Hàn Phong vẫn đứng dưới mưa, anh không ngờ mọi chuyện lại thành ra như vậy, anh rút điện thoại ra gọi cho
Hứa Văn:
- Cậu đi điều tra chi tiết về vụ tai nạn năm xưa của Du Ngữ Yên cho tôi.
Còn nữa, điều tra xem là ai đã giở trò sau lưng khiến Di Băng không xin được việc làm.
Đầu dây bên kia Hứa Văn đã nhận lệnh.
Hàn Phong cúp điện thoại đứng dưới màn mưa chờ cho đến khi đèn trong nhà Lý Di Băng tắt hết anh mới rời đi.
Hôm sau, Hàn Phong đến công ty, cả buổi sáng anh không thể tập trung làm việc, trong đầu chỉ có hình bóng của Lý Di Băng và hình ảnh cô tiều tụy đi dưới mưa, nước mắt lưng tròng.
Anh rút điện thoại ra gọi cho Lý Di Băng , hôm qua cô dầm mưa như vậy nhỡ không may bị sốt thì sao ?