Ngay từ đầu ông ta còn cho rằng Sở Tề muốn gây sự nên vị bệ hạ kia vô cùng sợ hãi, hơn nữa còn tìm cấm vệ quân tới, kết quả…… Vậy mà ông ta lại biết được Sở Tề chỉ muốn cầu hôn Nhị tiểu thư của Tân gia.
Việc này cũng có chút kỳ quặc, vị bệ hạ này cũng thấy hơi suy tư, liền dự tính triệu Sở Tề cùng vị Nhị tiểu thư kia của Tân gia cùng nhau tiến cung, hơn nữa còn phái Trương công công tới đây truyền khẩu dụ.
Sở Tề đã sớm đoán trước được tình huống này, hắn vừa nghe khẩu dụ liền lập tức nói: “Vậy làm phiền Trương công công đi đón Tân nhị tiểu thư, Sở mỗ sẽ ở đây chờ trước.
”Trương công công lên tiếng, lập tức cho người đi đón Chúc Cẩm, Sở Tề vẫn đứng yên tại chỗ, nét mặt vẫn là vẻ chờ mong.
Tân Viễn nhìn thấy dáng vẻ này của Sở Tề, không khỏi bắt đầu cảm thấy suy tư —— hay là…… Sở Tề thật sự thích con gái thứ của mình?Lúc Sở Tề vừa nhắc tới chuyện muốn cầu hôn Chúc Cẩm, Tân Viễn chỉ cho rằng quyết định này của Sở Tề là sự quyết định sau khi cân nhắc kĩ lưỡng.
Tân gia bọn họ nguyện trung thành với đương kim bệ hạ, hơn nữa Tân Hoàng sẽ là đời Hoàng Hậu kế tiếp …… Tân Viễn cảm thấy, chuyện Sở Tề cầu hôn con gái thứ của mình có lẽ chỉ là muốn bày tỏ sự trung thành với bệ hạ.
Nhưng tại sao Sở Tề không cưới Vân Thanh công chúa, ngược lại, lại coi trọng con gái thứ của ông ta…… Nếu ông ta có bản lĩnh giống như Sở Tề, cũng tuyệt đối sẽ không đi cưới một nữ tử điêu ngoa giống Vân Thanh công chúa, hơn nữa sau khi làm phò mã sẽ có rất nhiều chuyện không thể làm……Nhưng hiện tại, nhìn thấy biểu cảm của Sở Tề, Tân Viễn đột nhiên phát hiện có lẽ bản thân đã sai rồi.
Sở Tề nói, có lẽ là sự thật? Hắn…… thật sự nhất kiến chung tình với con gái mình?Sau khi Tân Viễn nghĩ như vậy lại nhanh chóng phủ nhận.
Con gái thứ của ông ta có bản lĩnh gì có thể khiến Sở Tề nhớ mãi không quên?Tân Viễn lắc đầu, cảm thấy là bản thân nghĩ sai, lúc này, ông ta lại nhìn thấy Chúc Cẩm được mấy cung nữ dắt về phía này.
Tân Viễn ngẩn ngơ, đột nhiên cảm thấy…… Lời Sở Tề nói chắc chắn là nói thật.
“Trách không được tướng quân hôm qua vừa mới vào kinh, hôm nay liền gấp gáp không chờ nổi mà tới cầu hôn, Tân nhị tiểu thư thật sự là quốc sắc thiên hương.
” Trương công công cảm thán nói.
“Không, chuyện này không thể nào!” Khuôn mặt Tân Hoàng đều là biểu cảm không dám tin —— Tân Tâm sao có thể có dáng vẻ như vậy? Chuyện này hoàn toàn không thể xảy ra!Mà lúc này trong lòng Bình Dương quận chúa lại trầm xuống.
Trước đây bà ta vẫn luôn không thể hiểu nổi vì sao Tam hoàng tử rõ ràng đang theo đuổi con gái bà ta lại còn muốn đi trêu chọc Tân Tâm, nhưng hiện tại bà ta cũng đã hiểu.
Tất cả mọi người nhìn Chúc Cẩm, mà mỗi một người trong bọn họ đều có những suy nghĩ và biểu cảm khác nhau, không ai giống ai.
Chỉ có điều có một chuyện tất cả bọn họ đều tán thành —— Thiếu nữ đang đi về hướng này thật sự quá đẹp!Chúc Cẩm đi rất nhanh, hoàn toàn không giống dáng vẻ đi đứng chậm rì của mấy quý nữ bình thường trong kinh thành.
Dáng đi có vẻ lắc lư nhưng cho dù có vậy người ta cũng chẳng thể nào nói dáng vẻ của nàng khó coi được.
Tinh thần nàng phấn chấn như vậy, toàn thân lại tràn ngập sức sống, khiến người ta nhịn không được liền muốn cười với nàng.
Đương nhiên, thứ khiến người ta muốn ngắm nhìn nhất vẫn là gương mặt kia.
Vậy mà nàng còn xinh đẹp hơn cả Tân Hoàng.
Trương công công thoáng nhìn qua Sở Tề, đúng lúc nhìn thấy sự si mê bên trong ánh mắt của hắn.
.