Yêu Hoàng Thái Tử


Xa xa mấy Yêu Tộc chứng kiến Lục Thiếu Du hung hăng chà đạp Ưng Văn, không khỏi trợn mắt há mồm, vẻ mặt cực thộn.
"Ta hoa mắt sao. . . ?" Một nữ yêu dáng người uyển chuyển nhẹ che đôi môi anh đào, run rẩy hỏi. "Ta đang thấy gì đây. . . ? Ưng công tử, hắn, hắn lại bị tên tiểu tử kia dẫm nát dưới chân."
"Ta, ta nghĩ, ngươi không hoa mắt đâu, bởi ta cũng nhìn thấy được. . . . Quá kinh khủng, hung thần này tuyệt không thể chọc!" Thịt béo trên mặt trung niên yêu tu mập mạp rung lên, toàn thân không kiềm chế được run rẩy. "Trốn! Phải trốn! Người kia quá hung tàn! Chúng ta phải trốn!"
Mấy Yêu Tộc ở sau hắn, cũng toàn thân run rẩy, nhao nhao gật đầu đồng ý. Mấy người liền lăn một vòng, lén lén lút lút hướng phương xa bỏ chạy.

Lục Thiếu Du từ sớm đã phát hiện bọn chúng, nhưng khinh thường cùng bọn chúng tính toán. Hắn đang hung hăng dẫm lên khuôn mặt yêu dị của Ưng Văn, Ưng Văn lúc này giống như con chó chết nằm bất tỉnh nhân sự, Lục Thiếu Du phất tay áo một cái, túi trữ vật trên mặt đất liền hướng Lục Thiếu Du bay tới, Lục Thiếu Du xoay tay một cái, liền đem túi trữ vật nắm trên tay, linh dược bên trong bay ra tới tấp.
"Huyết Linh Chi, Long Linh Thảo, Tinh Hồn Thảo, Mạn Đà La. . ." Lục Thiếu Du đếm từng gốc linh dược, đem từng linh dược cất vào túi trữ vật của mình, sau đó liền gạt Ưng Văn sang một bên. "Tám mươi điểm, chín mươi điểm, hai mươi điểm, một trăm điểm. . . Ân, túi trữ vật này chỉ có năm trăm ba mươi hai điểm công lao, túi trữ vật này có ba trăm bảy mươi điểm công lao, túi trữ vật này có bốn trăm điểm công lao, còn có cái này phỏng chừng là bốn trăm hai mươi mốt điểm công lao."
Lục Thiếu Du chậm rãi đếm, đem tất cả điểm công lao cộng lại. "Cướp bóc quả nhiên là cách lấy điểm công lao nhanh nhất, ân, tổng cộng có ba mươi bảy yêu tu chết ở trên tay của ta, tiếp tục tính cả điểm công lao của mình, hiện tại cộng lại, ân, phỏng chừng là một vạn không trăm tám mươi bảy điểm công lao!" Lục Thiếu Du hưng phấn một trận, tiếp đó lại đưa ánh mắt liếc về phía Ưng Văn. "Không biết trên người thằng này có bao nhiêu điểm công lao, chắc là không ít hơn mấy thằng kia đi!"
Lục Thiếu Du song thủ chộp tới, một cỗ cự lực bộc phát ra, Lục Thiếu Du trực tiếp cưỡng chế đem túi trữ vật của Ưng Văn móc ra. Trong lúc Lục Thiếu Du chuẩn bị một chưởng kết liễu Ưng Văn, một đạo nguyên khí dao động khủng bố từ phía sau Lục Thiếu Du bạo phát.
Một hắc sắc cự chưởng vô thanh vô tức phá vỡ hư không, hung hăng hướng Lục Thiếu Du đánh tới. Quỷ khí ngập trời, âm phong lượn lờ, hướng Lục Thiếu Du đánh úp lại, từng đợt quỷ thần gào thét mang theo cự lực khủng bố, thậm chí đạt được ba trăm năm mươi Long Mã lực! Đây là uy lực Luyện Khí Cửu Trọng Thiên! Lục Thiếu Du không ngờ lão quỷ ở trong này lại tấn cấp! Khiến cho Lục Thiếu Du không khỏi khó chịu, bởi vì bản thân ăn nhiều tinh nguyên như vậy còn không tấn cấp, lão quỷ này ngược lại đột phá, đổi lại thành kẻ nào thì cũng thấy khó chịu, nhưng Lục Thiếu Du căn cơ thâm hậu, mặt hàng như lão quỷ này vẫn là không thể so sánh, đây là điểm vui mừng duy nhất của Lục Thiếu Du.

Đồng tử Lục Thiếu Du co rụt lại, khóe miệng lộ vẻ tươi cười dữ tợn. "Ngụy lão quỷ, ta biết ngươi sẽ đến!" Lục Thiếu Du đột nhiên xoay người, hung hăng vung quyền, cùng hắc sắc cự chưởng va chạm.
"Tứ cực hoàn vũ, ma hành thiên hạ! Tứ Cực Ma Quyền!" Lục Thiếu Du không chút hoang mang, trong nháy mắt tâm tư bách chuyển, đem Tứ Cực Ma Quyền của Ưng Văn đánh ra, đối với môn quyền pháp này, dưới sự giúp đỡ của tấm bia đá thần bí, Lục Thiếu đã hoàn toàn nắm giữ, nhưng Lục Thiếu Du cảm thụ được sự thâm ảo huyền diệu của môn quyền pháp này xa xa không bì kịp Đại Lực Ngưu Ma Quyền và không thể đánh đồng với các công pháp khác của hắn.
"Oanh! ——" Nguyên khí kịch liệt dao động đi từ trong hư không khuếch tán ra. Vô tận âm phong ào ào hướng Lục Thiếu Du thổi tới, âm thanh lướt qua bên tai toàn là tiếng cười "Kiệt kiệt" quái dị của Ngụy lão yêu, Lục Thiếu Du vội vàng đưa ra thiết quyền, lực đạo khủng bố hoàn toàn bạo phát đi ra, đánh ra từng đạo âm bạo, tinh thần tập trung cao độ, bổ về phía đạo âm phong. Lục Thiếu Du lúc này hai mắt tỏa ra lưỡng đạo thần quang, ước chừng hơn một thước, một cỗ sát ý sắt bén nương theo phía sau quyền phong khủng bố đánh tới Ngụy lão yêu.
"Tiểu tử không biết điều!" Ngụy lão yêu hừ lạnh một tiếng, âm khí toàn thân tăng vọt, xoay quanh Lục Thiếu Du ở trên không, toan tính cho Lục Thiếu Du một kích chí mạng."Một khi đã như vậy, ta liền tiễn ngươi một đoạn đường!"

"Rất nhiều người muốn giết ta, nhưng giờ bọn hắn đều đã chết hết." Lục Thiếu Du ngữ khí lạnh lẽo nói. "Kết cục của ngươi cũng là như vậy!" Khí huyết toàn thân Lục Thiếu Du bạo phát ra, khí dương cương mãnh liệt đem âm khí ngập trời đánh cho xơ xác, Lục Thiếu Du đạp bộ* mà đến, toàn thân tu vi bạo phát, Tứ Cực Ma Quyền đánh ra tới tấp, phảng phất như Ma Thần từ Thượng Cổ đi ra. Âm ma rít gào vô cùng vô tận, âm thanh long ngâm, tiên tử ca xướng, tiếng ca ngợi của chúng sinh, từ hư ảnh sau lưng Lục Thiếu Du chậm rãi tràn ra.
(*Đạp bộ: giẫm chân tại chỗ)
"Tứ cực hoàn vũ, ma hành thiên hạ! Đông Tây Nam Bắc, cước đạp bát hoang, quét ngang **! Tứ cực diễn **, ** thành bát hoang! Bát hoang ma nộ! Thiên hạ đổ máu!" Quanh thân Lục Thiếu Du ma khí mãnh liệt, thánh quang mênh mông, đánh ra sát chiêu tối cường của Tứ Cực Ma Quyền, Bát Hoang Ma Nộ. Chiêu này cho dù là Ưng Văn cũng không có luyện thành, nếu luyện thành, Lục Thiếu Du cũng sẽ không dễ dàng thắng hắn. Cho dù thua, cũng sẽ không thua thảm như vậy.
"Ầm vang ——" quyền kình hội tụ thành một cỗ hồng lưu, xuyên toa qua không gian, làm cho cả không gian dường như chất lên một bao thuốc nổ khổng lồ, trùng kích phía Ngụy lão quỷ.
Ngụy lão quỷ kêu lên một tiếng đau đớn, chỉ thấy quỷ thủ cong lại rồi duỗi ra, một đạo âm phong theo chưởng ấn đánh tới, đem Ưng Văn hôn mê trên mặt đất cuộn lên, chuẩn bị rời đi.

"Lão quỷ, ngươi muốn chạy trốn! ?" Lục Thiếu Du hai mắt nhíu lại, một đạo tinh quang chợt lóe rồi biến mất. "Lưu lại cho ta! Ưng Văn này ta nhất định phải hiếp!" Lục Thiếu Du thét dài một tiếng, ma khí toàn thân đại trướng, giống như Thiên Ma Thần đạp gió mà đến. Mỗi một bước đều ẩn chứa ma đạo thiết huyết, sát lục, bá đạo. Từng luồng sát ý giống như thủy triều phóng vào âm phong, Ngụy lão quỷ hai mắt chợt lóe, dường như hắn thấy được Lục Thiếu Du từ trong núi thây biển máu đi tới, vô tận sát khí cô đọng thành một điểm, hung hăng hướng về mình!
"Lục Thiếu Du, ngươi không cần khinh người quá đáng!" Ngụy lão quỷ quát lên một tiếng lớn. "Không cho ngươi chút giáo huấn, ngươi thực cho rằng mình là thiên hạ vô địch sao! ? Thiên địa bất nhân, dĩ vạn vật vi sô cẩu! Thánh nhân bất nhân, dĩ bách tính vi sô cẩu!* Chỉ có ta âm minh quỷ đạo, có thể dựng sinh tử, có thể phán thiện ác, chí công chí chính! Hoàng tuyền bích lạc, sinh sinh thế thế!" Toàn thân Ngụy lão quỷ chấn động, đem sát khí bu bám trên người đánh rụng, hai chân vừa trượt, đột nhiên dẫm nát một phiến hư không khác, đồng thời trên tay không ngừng, đánh ra sát thuật cái thế—— "Hoàng Tuyền Sinh Tử" ! Sau khi đánh ra một chiêu này, toàn thân Ngụy lão quỷ run rẩy, dường như bị chiêu này rút hết toàn bộ lực lượng, biểu tình cực kỳ uể oải, dường như chỉ cần một chấn động nhỏ liền đem hắn phấn toái.
(*Dĩ ...vi sô cẩn: Để ....làm tó)
Một cổ lực lượng thần bí từ trong hư không buông xuống, khiến Lục Thiếu Du có cảm giác nguy cơ, nói thầm: "Đây chiêu số gì, không thể tin được là lão quỷ này còn có ít năng lực!" Lục Thiếu Du toàn thân đề phòng, hai cái xỉ luân* khủng bố từ trong hư không hiển hiện ra, hai xỉ luân khủng bố chậm rãi chuyển động, một cổ lực lượng kinh khủng từ bên trong truyền ra!
(*Xỉ luân: bánh răng)


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận