Yêu Không Lối Thoát - Tọa Nhất Ức

Bạn nhỏ Tả Thành; giới tính: nam; tuổi: năm tuổi rưỡi; tên thân mật: Hảo Hảo.
Hiện đang học tại nhà trẻ Thánh Tâm, là một bạn học nhỏ rất thông minh.
***
Một ngày nào đó, lúc Cao Ca đến đón nó tan học lại bị cô Vương chủ nhiệm lớp gọi lại.
Cao Ca lo lắng hỏi: “Hảo Hảo nhà chúng tôi gây ra họa gì sao?”
Cô giáo Vương có chút ấp a ấp úng nói: “Cũng không phải, chỉ là ngày hôm nay em ấy có hỏi bạn Đồng Đồng một câu hỏi, cuối tuần ba mẹ Đồng Đồng làm cái gì?”
“Vậy có vấn đề gì không?”
“Đây cũng không phải là vấn đề, vấn đề là Đồng Đồng nói một tràng làm gì, sau đó cười hỏi em ấy ba mẹ em ấy cuối tuần làm gì, bạn nhỏ Tả Thành trả lời…”
Cao Ca đã nghĩ là có điểm không ổn, kiên trì hỏi. “Hảo Hảo nói cái gì?”
“Em ấy nói, ba mẹ em ấy tắm uyên ương.”
Nhất thời trên mặt Cao Ca một hồi đỏ ửng, vội vàng giải thích: “Cô giáo Vương, không phải như thế, cuối tuần cả nhà chúng tôi thường đến suối nước nóng, mang theo cả Hảo Hảo, chúng tôi, chúng tôi…”
“Khụ, khụ, a, là như vậy, mẹ Tả Thành, nhà trẻ chúng tôi chắc chắn không can thiệp chuyện gia đình, nhưng mà, mong hai người ở trước mặt con trẻ chú ý một chút. Ách, không cần giải thích với tôi. Chuyện vợ chồng ân ái là chuyện tốt, con trẻ, con trẻ, ừm, nên chú ý đến con trẻ…”

Cao Ca vừa thẹn vừa giận về nhà. Buổi tối, lúc Hảo Hảo ngủ liền đóng cửa phòng lại.
“Tả Thừa Nghiêu, anh quản con trai của anh đi, cái từ tắm uyên ương học từ đâu mà ra?”
“Xảy ra chuyện gì?”
“Ngày hôm nay cô giáo Vương bảo Hảo Hảo nói với bạn gái học cùng lớp là chúng ta cuối tuần tắm uyên ương!”
“Tắm uyên ương? Ha ha, thực sự là hiểu cha không ai bằng con. Cuối tuần nếu không có gì trở ngại thì mang theo Hảo Hảo cùng tới suối nước nóng, vừa lúc chuẩn bị đi công tác ở Nhật Bản, anh sẽ đặt một khách sạn có suối nước nóng, chúng ta không mang con đi theo, vậy thì có thể tha hồ tắm uyên ương rồi.”
“Nghiêm túc một chút, bây giờ chúng ta đang nói đến vấn đề giáo dục con. Chờ một chút, tay anh đang làm gì vậy?”
“Nên tập luyện việc tắm uyên ương trước.”

***
Bạn nhỏ Tả Thành từ nhỏ đã là một cục cưng tò mò.
Hôm nay nó hỏi: “Mẹ, con được sinh ra như thế nào?”
Cuối cùng cũng hỏi vấn đề này, Cao Ca nghĩ cũng may trước đây đã chuẩn bị trước. Vì vậy cô dựa theo những gì đã đọc trong sách giáo khoa mà nói: “Là từ trong bụng mẹ mà ra. Ba thả hạt giống vào trong bụng mẹ, sau đó hạt giống ở trong bụng được nảy mầm, từ từ lớn lên rồi xuất hiện đôi mắt nhỏ, đôi tai nhỏ, đợi khoảng bảy tháng sau, em bé trong bụng đã phát triển hoàn chỉnh rồi sẽ chui từ trong bụng mẹ ra ngoài để tới thế giới này.”
“Vậy hạt giống của ba từ đâu mà ra, bình thường hạt giống được để ở đâu?”
“Ách…” Cao Ca không nghĩ tới bạn nhỏ Tả Thành còn có chiêu sách, trong sách cũng không nói phải trả lời câu hỏi này thế nào.
“Còn có, ba bỏ hạt giống vào chỗ nào? Mẹ, trên bụng mẹ có chỗ để bỏ hạt giống vào sao? Ở rốn sao?”
“Ách, đều không phải.”
“Là nơi nào? Em bé chui từ đâu ra ngoài? Tiểu Minh nói là chui ra từ chỗ mình đi đại tiện, mẹ, con không tin, bẩn như vậy, con không phải là đứa bé bẩn. Đồng Đồng nói là rạch từ trên bụng rồi lấy ra, mẹ, là thật sao? Cái lúc mà ba gieo hạt giống vào cũng phải rạch bụng ra sao? Ruột có bị rơi ra không?”
“…”
“Vì sao trong ti vi đều ôm hôn là có em bé, cho tới bây giờ không phát hiện là có gieo hạt giống? Lẽ nào hạt giống của ba được giấu ở trong miệng?”
“…”
“Mẹ, mẹ, sao mẹ không nói chuyện?”
“Chờ ba con trở về rồi hỏi ba nhé.”
Đến tối, Tả Thừa Nghiêu kiên nhẫn nghe câu hỏi của con trai, thần bí nói: “Harry Potter trước khi vào trường Hogwarts có thể sử dụng phép thuật hay không?”
“Không.”
“Cho nên chuyện sinh em bé nhất định cũng con phải gặp đúng thời điểm, gặp được cô bé kia, phải học để có khả năng mới có thể có tài năng huyền bí đó. Bây giờ nói cho con biết nhiều hơn nữa cũng bằng thừa.”
Bạn học Tả Thành nghiêng đầu suy nghĩ một chút, làm như tạm thời chấp nhận cách giải thích của ba.
“Khi còn bé ba cũng không có sao? Ba học được sau khi gặp được mẹ sao?”
“Đúng vậy.”
“Vậy thì ba học thật là kém, học nhiều năm như vậy mới sinh ra được con, nhà Đồng Đồng có em gái rồi.”
“…”
“Ba…” Tả Thừa Nghiêu nghẹn lời, giận dữ nghĩ, lão tử đã chúng kiến cảnh mẹ ngươi sinh ra ngươi đau đến chết đi sống lại, không nỡ để mẹ ngươi lại đau nữa, nếu không bây giờ đâu đến phiên tên tiểu quỷ ngươi ở trước mặt ta mà kiêu ngạo!
Một ngày nào đó, Cao Ca lại tiếp tục tới đón Hảo Hảo tan học, lại bị cô giáo Vương chủ nhiệm lớp gọi lại.
Cao Ca hoảng hốt hỏi: “Hảo Hảo nhà chúng tôi gây họa gì sao?”
Cô giáo Vương có chút ấp úng nói: “Cũng không phải, hôm nay đi học, các bạn nhỏ đều lần lượt lên bục giảng để nói về “Ba của tôi”.”
“Hảo Hảo nói cái gì?”
“Phần trước thì tốt, nhưng đến phần sai thì Hảo Hảo nhà chị nói, ba của tôi là một bạo quân, ông ấy ỷ vào mình là người lớn mà không nhường cho tôi và mẹ tớ ngủ cùng nhau, nói là ta là nam tử hán, đã trưởng thành rồi, nhưng mà rõ ràng ba còn lớn hơn tôi, vậy mà mỗi ngàu đều ngủ cùng với mẹ…”
Trên mặt Cao Ca nhất thời hiện lên một tia ửng đỏ, vội vàng giải thích: “Không phải, cô giáo Vương, trước đó đều không phải, thực ra chúng tôi không bỏ quên con trai…”
Chỉ là càng giải thích càng loạn.
“Khụ, khụ, a, là như vậy, mẹ Tả Thành, nhà trẻ chúng tôi chắc chắn không can thiệp chuyện gia đình, nhưng mà, mong hai người ở trước mặt con trẻ chú ý một chút. Ách, không cần giải thích với tôi. Chuyện vợ chồng ân ái là chuyện tốt, con trẻ, con trẻ, ừm, nên chú ý đến con trẻ…”
“Đồng Đồng, vì sao cậu lại gọi là Đồng Đồng?”
“Mẹ mình bảo mắt mình to, mắt to là xinh đẹp nhất. Vậy còn cậu? Vì sao lại gọi cậu là Hảo Hảo?”
“Ba mình nói, trước đây mẹ ăn rất nhiều vị đắng, ba muốn mình và ba cùng nhau yêu mẹ thật nhiều.”
Hoàn


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui