Yêu Không Thể Yêu


Một người phụ nữ có cuộc sống cá nhân hỗn loạn, trừ khi Trang Dật Dương là một kẻ điên mới có thể yêu được.
“Vậy chuyện cổ phần phải làm sao?”
Tôi không để bụng việc đứa con của Châu Tư Dĩnh, nhưng tôi quan tâm đến giấc mơ của anh ấy, ở nhà họ Trang, anh ấy có thể coi như được lớn lên trong nhung lụa, nhưng lại không được bố mẹ yêu thương, như vậy cô đơn đến mức nào.
“Tôi đã sắp xếp người mua lại rồi, thực ra chỉ cần cho tôi thời gian, tôi vẫn có thể hoàn thành.

Bây giờ Châu Tư Dĩnh mang thai, ngược lại để cho tôi có thể tranh thủ thời gian.

Bố tôi vẫn có tình nhân ở ngoài, để nuôi sống người đó, thực ra bố tôi cũng lén lút bán cổ phần! Ở điểm này, đến ông nội tôi cũng không biết!” Trang Dật Dương mỉa mai nói, đối với Trang Vân Đào, anh ấy luôn có những cảm xúc phức tạp.

Kẻ thứ ba lên ngôi, thì sẽ có kẻ thứ tư, thứ năm liền chạy theo sau sao?
Trần Lệ Nhã chẳng qua chỉ là thăng lợi tạm thời mà thôi, nhưng lại từng giờ từng phút diễn xuất như một chính thất phu nhân, cứ luôn biến khéo thành vụng.
“Trong lòng anh đã có tính toán, vậy tôi yên tâm rồi! Ngày kia tôi sẽ trở lại Kent, sức khỏe của anh, phải chú ý nhiều hơn nhé!” Tôi không giải thích tại sao lại đi du học Singapore, anh ấy cũng không hỏi, thực sự chuyện này vốn không cần hỏi, cũng có thể đoán được ra.
“Đợi tôi nhé, hãy tin tôi.

Lân này tôi đã hoàn toàn hiểu được, bất cứ khi nào cũng không thể đem hôn nhân lân bàn cược, chắc chắn linh hồn của mẹ tôi ở trên trời đã khiến tôi nhận thức được những điều này, hôm nay là ngày giỗ của mẹ tôi.

Nhưng ngoại trừ tôi ra, không có ai nhớ hết!” Trang Dật Dương rơi nước mắt, đàn ông không dễ rơi lệ, chỉ là chưa chạm tới nỗi đau, lúc này anh ấy yếu đuối như một đứa trẻ.
Tôi ôm anh ấy vào lòng, nhẹ nhàng vỗ võ vào lưng anh ấy, động tác khá vụng về, bởi vì anh ấy rất cao.

Thu người lại trong vòng tay của tôi, thực sự trông rất buồn cười, nhưng lúc này không ai để ý cả.
Tôi có thể đem lại cho anh ấy sự ấm áp và cảm giác an toàn, như vậy tôi đã thấy vui rồi.
“Bác gái hy vọng anh sống thật tốt, không cần phải gánh vác áp lực lớn như vậy.

Có lẽ bác ấy cũng không hề quan trọng việc anh có nắm được quyền quyết định ở tập đoàn Trang Thị hay không.


Đương nhiên nếu anh làm tốt, bác ấy sẽ vô cùng vui mừng, nếu anh chọn đổi lấy một cuộc sống mới, chỉ cần anh vui vẻ, tôi tin rằng bác ấy sẽ không từ chối!” Tôi thực sự hy vọng anh ấy buông bỏ mọi thứ trước mắt, đời người mấy chục năm, anh ấy đã trải qua một lần mắc bệnh nặng rồi.
Lẽ nào vẫn chưa thể tận hưởng cuộc sống sao? Nhất định phải tranh giành sự sống chết cùng đám người nhà họ Trang đó sao?
“Không, tôi tuyệt đối sẽ không để tâm huyết của bà ấy rơi vào tay bọn họ.
Tải ápp Һσlа để đọc full và miễn phí nhé.
Mẹ tôi bị bọn họ làm tức chết, lúc đó mẹ tôi đang bệnh nặng, Trang Vân Đào mang theo người phụ nữ ấy cũng Trang Dật Thần cùng trở về.

Chiêu đó mẹ tôi nôn ra rất nhiều máu, đến tối bà ấy nhảy lâu!” Trang Dật Dương nhắc đến những chuyện ngày xưa này, tức đến mức toàn thân run rẩy.
Quá khứ như vậy, đổi lại là tôi, tôi cũng không có cách nào làm tan biến.
Hơn nữa nhiều năm như vậy rồi, anh ấy cũng không thể trả thù cho mẹ mình, cho nên trong tính cách mới có nhưng thiếu sót này!
“Được! Những điều anh nói đều đúng, chỉ cần là những thứ anh làm, tôi đều ủng hộ.


Nhưng phải chú ý đến sức khỏe, nếu không dù cho anh có thắng thì cũng có thể làm được gì?” Điều tôi sợ nhất là anh ấy dùng rượu để làm tê liệt bản thân, lần đầu chúng tôi gặp nhau chính là trong tình cảnh anh ấy đã uống say.
Trang Dật Dương nói thêm rất nhiều chuyện hồi nhỏ, lúc thì khóc, lúc lại cười, lúc thì vừa cười vừa khóc.

Tóm lại đêm nay, ở trước mặt tôi anh ấy không còn bí mật nào nữa, hoàn toàn trở thành một người trong suốt.

Đây có thể coi là anh ấy đã gỡ bỏ tất cả mọi sự đề phòng với tôi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận