Hay là Châu Diên Khánh đã hứa với cậu ta răng vào tù không sao cả, sau này sẽ thoát được ra, tôi nghĩ loại nào cũng khả năng.
“Vì vậy, tin này chúng ta phải đưa tới cho cậu ta, càng chỉ tiết càng tốt.
Người bố này của tôi, tuổi càng cao lại càng phong lưu, đồng thời còn chú ý hình tượng, ông ấy vân còn trẻ trung như xưa.
Nếu không sao có thể để anh và Trang Dật Thần đấu đá nhau bao năm nay, cuối cùng vị trí chủ tịch lại rơi vào tay ông ấy! Phải biết là, ông nội trước giờ chưa bao giờ cân nhắc đến ông ấy!”
Trang Dật Dương nói đến Trang Vân Đào, hoàn toàn không có tình nghĩa cha con.
“Cũng phải tặng cho phu nhân Trang một phần, nếu không không đủ náo nhiệt, vô nghĩa.
Chỉ có điều làm lớn chuyện như vậy, có thể sẽ ảnh hưởng đến lợi ích của tập đoàn Trang Thị, nếu như giá cổ phiếu lại rớt xuống thảm hại một lần nữa thì phải làm sao?” Tôi ngược lại lo lắng đến điều này, không thể chỉ quan tâm đến sự hả hê của chúng tôi.
“Đây chính là cơ hội mà anh chờ đợi, chỉ khi ông ấy không giải quyết được, thành viên bán giám đốc mới nhớ đến anh.
Tĩnh Văn, anh nhất định phải nói trước với em, anh có thể sẽ trở lại tập đoàn Trang Thị, ít nhất là lúc ông nội còn sống, anh nhất định phải làm cho tập đoàn Trang Thị tiếp tục huy hoàng!”
Trang Dật Dương nâng cằm tôi lên, có chút áy náy.
“Đồ ngốc, anh làm tốt thì em sế càng tự hào, sẽ không tức giận!” Tôi thực sự không hề tức giận, đây là di nguyện của mẹ anh ấy, cũng là nguyện vọng từ trước đến giờ của anh ấy.
“Anh nói với ông nội, trong vòng 5 năm, anh có thể làm cho tập đoàn Trang Thị bước sang một trang mới, điều kiện là ông ấy không được can thiệp vào chuyện hôn nhân của anh nữa, anh muốn lấy ai, con anh là trai hay gái, khỏe mạnh hay tật nguyên, ông ấy cũng sẽ không quản nữa!” Trang Dật Dương vô cùng tự tin, anh ấy luôn là nhân tài trong giới kinh doanh, tôi vô cùng tin tưởng điểm này.
Lúc trước, khi công ty Thụy Long có tranh chấp với tập đoàn Trang Thị, tôi đã cố ý tìm hiểu mọi hồ sơ về anh ấy, anh ấy cố gắng và tài giỏi hơn những gì tất cả mọi người tưởng tượng.
“Được, em và con đợi anh 5 năm, có được sự công nhận của ông nội anh, chúng ta kết hôn mới có ý nghĩa.
Nếu không người thân mà anh coi trọng nhất cũng không ủng hộ, vậy thì hôn nhân của chúng ta chẳng phải làm tổn thương những người bên cạnh sao?”
Như vậy, mẹ tôi e là sẽ phản đối, 5 năm nữa tôi đã 31 tuổi rồi, bà ấy sẽ lo lắng!
Nhưng tôi sẽ cố gắng thuyết phục bà ấy, với tình hình hiện tại của chúng tôi, chỉ có như vậy mới là lựa chọn tốt nhất.
Trang Dật Dương ôm lấy tôi, không ngừng nói cảm ơn, đồng thời sang tên công ty nhỏ bên ngoài cho tôi, để tôi đi chủ trì mọi thứ.
Nhưng tôi có chút do dự, sao tôi có thể làm tốt được? Công ty nhỏ trong mắt anh ấy, mỗi năm cũng có lợi nhuận ba ngàn vạn, hơn một trăm nhân viên, còn có 10 dự án đang trong quá trình tiến hành.
“Em mới học được mấy tháng, còn chưa tốt nghiệp.
Những thứ này, em sợ mình làm không tốt!” Tôi thực sự có chút không yên tâm về bản thân mình, mặc dù tôi cũng từng làm việc như vậy, nhưng dù sao cũng không phải một mình phụ trách một công ty.
“Trường Đại học quốc gia bên đó, anh đã giúp em đăng ký khóa học qua mạng, những lúc rảnh rỗi ở nhà, em có thể học.
Học tập và thực hành cùng kết hợp, em nhất định sẽ làm rất tốt.
Lâm Tĩnh Văn, nhìn vào mắt anh, em vĩ đại hơn những gì em tưởng tượng rất nhiều!” Trang Dật Dương lôi cằm tôi xuống, tôi vô thức gật đầu, cũng xác nhận là bản thân mình có thể.
Cứ như vậy trong mơ màng, tôi đã nhận lấy trách nhiệm này.
Vì đang trong thời kỳ dưỡng thai, nên một mình anh ấy gánh cả hai vai trò, khi ban giám đốc của tập đoàn Trang Thị yêu cầu, anh ấy phải trở về.
Vì vậy khoảng thời gian này, anh ấy chính là thầy giáo của tôi, đang không ngừng dạy tôi cách để quản lý một công ty.
“Nghiêm túc đi, không cho phép đào ngũ!” Trang Dật Dương cầm bút gõ vào đầu tôi, nhưng trên mặt lại nở nụ cười.